古诗词

东山怀谢傅用礼灭翁韵

洪咨夔

金堂石室旧徜徉,被发依然下大荒。jīn táng shí shì jiù cháng yáng,bèi fā yī rán xià dà huāng。
月送婵娟华落蕊,云移缥缈湿疏篁。yuè sòng chán juān huá luò ruǐ,yún yí piāo miǎo shī shū huáng。
桓伊筝外深情酒,幼度棋边定力香。huán yī zhēng wài shēn qíng jiǔ,yòu dù qí biān dìng lì xiāng。
往古来今开阖眼,楼头吹面朔风凉。wǎng gǔ lái jīn kāi hé yǎn,lóu tóu chuī miàn shuò fēng liáng。
洪咨夔

洪咨夔

洪咨夔,(1176~1236),南宋诗人,汉族人。字舜俞,号平斋。於潜(今属浙江临安县)人。嘉泰二年(1202)进士。授如皋主簿,寻为饶州教授。作《大治赋》,受到楼钥赏识。著作有《春秋说》3卷、《西汉诏令揽钞》等。 洪咨夔的作品>>

猜您喜欢

古乐府用礼禅灭翁韵四鸿雁行

洪咨夔

羽肃肃,鸣雍雍,江南江北秋思同。yǔ sù sù,míng yōng yōng,jiāng nán jiāng běi qiū sī tóng。
秋思中人无避处,风酸月冷江流去。qiū sī zhōng rén wú bì chù,fēng suān yuè lěng jiāng liú qù。
雁奴亦良苦,群雁不我冯。yàn nú yì liáng kǔ,qún yàn bù wǒ féng。
夜深炬火灭复明,举网掩尽芦花翎。yè shēn jù huǒ miè fù míng,jǔ wǎng yǎn jǐn lú huā líng。

为清隐打化僧说偈

洪咨夔

云山幸不求吾是,鱼鸟依然笑我顽。yún shān xìng bù qiú wú shì,yú niǎo yī rán xiào wǒ wán。
自欲入城持钵去,扣门可煞老僧闲。zì yù rù chéng chí bō qù,kòu mén kě shā lǎo sēng xián。

直玉堂作

洪咨夔

禁门深锁寂无哗,浓墨淋漓两相麻。jìn mén shēn suǒ jì wú huā,nóng mò lín lí liǎng xiāng má。
唱彻五更天未晓,一池月浸紫薇花。chàng chè wǔ gèng tiān wèi xiǎo,yī chí yuè jìn zǐ wēi huā。