古诗词

西河

刘一止

山驿晚,行人昨停征辔。shān yì wǎn,xíng rén zuó tíng zhēng pèi。
白沙翠竹锁柴门,乱峰相倚。bái shā cuì zhú suǒ chái mén,luàn fēng xiāng yǐ。
一番急雨洗天回,扫云风定还起。yī fān jí yǔ xǐ tiān huí,sǎo yún fēng dìng hái qǐ。
念凄断,谁与寄。niàn qī duàn,shuí yǔ jì。
双鱼尺素难委。shuāng yú chǐ sù nán wěi。
遥知洞户隔烟窗,簟横秋水。yáo zhī dòng hù gé yān chuāng,diàn héng qiū shuǐ。
淡花明玉不胜寒,绿尊初试冰蚁。dàn huā míng yù bù shèng hán,lǜ zūn chū shì bīng yǐ。
小欢细酌任敧醉。xiǎo huān xì zhuó rèn jī zuì。
扑流萤、应卜心事。pū liú yíng yīng bo xīn shì。
谁记天涯憔悴。shuí jì tiān yá qiáo cuì。
对今宵、皓月明河千里。duì jīn xiāo hào yuè míng hé qiān lǐ。
梦越空城疏烟里。mèng yuè kōng chéng shū yān lǐ。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

题丁氏堂六言四首

刘一止

总自胸中描出,不妨怪怪奇奇。zǒng zì xiōng zhōng miáo chū,bù fáng guài guài qí qí。
雁荡龙湫仿佛,鸾翔凤舞参差。yàn dàng lóng jiǎo fǎng fú,luán xiáng fèng wǔ cān chà。

题丁氏堂六言四首

刘一止

翠峰欲并眉妩,艳蕊难争脸红。cuì fēng yù bìng méi wǔ,yàn ruǐ nán zhēng liǎn hóng。
昔日寒年枯木,何如此个家风。xī rì hán nián kū mù,hé rú cǐ gè jiā fēng。