古诗词

满庭芳·岩桂芗林改张元功所作

向子諲

瑟瑟金风,团团玉露,岩花秀发秋光。sè sè jīn fēng,tuán tuán yù lù,yán huā xiù fā qiū guāng。
水边一笑,十里得清香。shuǐ biān yī xiào,shí lǐ dé qīng xiāng。
疑是蕊宫仙子,新妆就、娇额涂黄。yí shì ruǐ gōng xiān zi,xīn zhuāng jiù jiāo é tú huáng。
霜天晚,妖红丽紫,回首总堪伤。shuāng tiān wǎn,yāo hóng lì zǐ,huí shǒu zǒng kān shāng。
中央。zhōng yāng。
孕正色,更留明月,偏照何妨。yùn zhèng sè,gèng liú míng yuè,piān zhào hé fáng。
便高如兰菊,也让芬芳。biàn gāo rú lán jú,yě ràng fēn fāng。
输与芗林居士,微吟罢、闲据胡床。shū yǔ xiāng lín jū shì,wēi yín bà xián jù hú chuáng。
须知道,天教尤物,相伴老江乡。xū zhī dào,tiān jiào yóu wù,xiāng bàn lǎo jiāng xiāng。

向子諲

向子諲(yīn)(1085-1152),字伯恭,号芗林居士,临江(今江西清江县)人。哲宗元符三年(1100)以荫补官。徽宗宣和间,累官京畿转运副使兼发运副使。高宗建炎处任迁江淮发运使。素与李纲善,李纲罢相,子湮也落职。起知潭州,次年金兵围潭州,子諲率军民坚守八日。绍兴中,累官户部侍郎,知平江府,因反对秦桧议和,落职居临江,其诗以南渡为界,前期风格绮丽,南渡后多伤时忧国之作。有《酒边词》二卷。 向子諲的作品>>

猜您喜欢

点绛唇·别代净众

向子諲

荆棘林中,浪夸好手曾穿过。jīng jí lín zhōng,làng kuā hǎo shǒu céng chuān guò。
不起于坐。bù qǐ yú zuò。
畐塞虚空我。fú sāi xū kōng wǒ。
问路台山,婆子随声和。wèn lù tái shān,pó zi suí shēng hé。
还知么。hái zhī me。
石桥老个。shí qiáo lǎo gè。
些子平窥破。xiē zi píng kuī pò。

点绛唇·别代香严

向子諲

春浪桃花,禹门三尺平跳过。chūn làng táo huā,yǔ mén sān chǐ píng tiào guò。
死生不坐。sǐ shēng bù zuò。
变化须归我。biàn huà xū guī wǒ。
山起南云,白雨声相和。shān qǐ nán yún,bái yǔ shēng xiāng hé。
还知么。hái zhī me。
点点真个。diǎn diǎn zhēn gè。
块土何曾破。kuài tǔ hé céng pò。

点绛唇·别代栖隐

向子諲

脱落皮肤,故人南岳峰前过。tuō luò pí fū,gù rén nán yuè fēng qián guò。
只知闲坐。zhǐ zhī xián zuò。
千圣难窥我。qiān shèng nán kuī wǒ。
明月澄潭,谁唱复谁和。míng yuè chéng tán,shuí chàng fù shuí hé。
还知么。hái zhī me。
锦鳞没个。jǐn lín méi gè。
莫触清光破。mò chù qīng guāng pò。

点绛唇·别自和

向子諲

绿水池塘,笑看野鸭双飞过。lǜ shuǐ chí táng,xiào kàn yě yā shuāng fēi guò。
正当呆坐。zhèng dāng dāi zuò。
纫鼻须还我。rèn bí xū hái wǒ。
尽日张弓,许久无人和。jǐn rì zhāng gōng,xǔ jiǔ wú rén hé。
还知么。hái zhī me。
难得全个。nán dé quán gè。
不免须明破。bù miǎn xū míng pò。

点绛唇

向子諲

冰雪肌肤,靓妆喜作梅花面。bīng xuě jī fū,jìng zhuāng xǐ zuò méi huā miàn。
寄情高远。jì qíng gāo yuǎn。
不与凡尘染。bù yǔ fán chén rǎn。
玉立峰前,闲把经珠转。yù lì fēng qián,xián bǎ jīng zhū zhuǎn。
秋风便。qiū fēng biàn。
雾收云卷。wù shōu yún juǎn。
水月光中见。shuǐ yuè guāng zhōng jiàn。

点绛唇·重九戏用东坡先生韵

向子諲

无热池南,岁寒亭上开新宴。wú rè chí nán,suì hán tíng shàng kāi xīn yàn。
青山芳甸。qīng shān fāng diān。
尽入真如观。jǐn rù zhēn rú guān。
举酒高歌,人在秋天半。jǔ jiǔ gāo gē,rén zài qiū tiān bàn。
晴空远。qíng kōng yuǎn。
寒江影乱。hán jiāng yǐng luàn。
何处飞来雁。hé chù fēi lái yàn。

点绛唇

向子諲

莫问重阳,黄花满地须游宴。mò wèn zhòng yáng,huáng huā mǎn dì xū yóu yàn。
休论夷甸。xiū lùn yí diān。
且作江山观。qiě zuò jiāng shān guān。
百岁光阴,屈指今过半。bǎi suì guāng yīn,qū zhǐ jīn guò bàn。
霜天晚。shuāng tiān wǎn。
眼昏花乱。yǎn hūn huā luàn。
不见书空雁。bù jiàn shū kōng yàn。

采桑子·芗林为牧庵舅作

向子諲

霜须七十期同老,云水之乡。shuāng xū qī shí qī tóng lǎo,yún shuǐ zhī xiāng。
总挂冠裳。zǒng guà guān shang。
闲里光阴一倍长。xián lǐ guāng yīn yī bèi zhǎng。
况逢菊靥篱边笑,风露中香。kuàng féng jú yè lí biān xiào,fēng lù zhōng xiāng。
报答秋光。bào dá qiū guāng。
自有仙人九酝觞。zì yǒu xiān rén jiǔ yùn shāng。

点绛唇

向子諲

春蕙秋兰,断崖空谷终难近。chūn huì qiū lán,duàn yá kōng gǔ zhōng nán jìn。
何如逸韵。hé rú yì yùn。
十里香成阵。shí lǐ xiāng chéng zhèn。
倾盖论交,白首情无尽。qīng gài lùn jiāo,bái shǒu qíng wú jǐn。
因君问。yīn jūn wèn。
新声玉振。xīn shēng yù zhèn。
更觉花清润。gèng jué huā qīng rùn。

一落索

向子諲

春风吹断前山雨。chūn fēng chuī duàn qián shān yǔ。
行云归去。xíng yún guī qù。
暂来须信本无心,回首了无寻处。zàn lái xū xìn běn wú xīn,huí shǒu le wú xún chù。
欲问个中玄路。yù wèn gè zhōng xuán lù。
阿谁能语。ā shuí néng yǔ。
澄江霁月却深知,把此意、都分付。chéng jiāng jì yuè què shēn zhī,bǎ cǐ yì dōu fēn fù。

点绛唇

向子諲

明月山头,古香吹堕青林底。míng yuè shān tóu,gǔ xiāng chuī duò qīng lín dǐ。
世情无味。shì qíng wú wèi。
伴我千岩里。bàn wǒ qiān yán lǐ。
诗老风流,也向花留意。shī lǎo fēng liú,yě xiàng huā liú yì。
歌新拟。gē xīn nǐ。
调高难比。diào gāo nán bǐ。
半坐分君醉。bàn zuò fēn jūn zuì。

如梦令

向子諲

欲问芗林秋露。yù wèn xiāng lín qiū lù。
来自广寒深处。lái zì guǎng hán shēn chù。
海上说蔷薇,何似桂华风度。hǎi shàng shuō qiáng wēi,hé shì guì huá fēng dù。
高古。gāo gǔ。
高古。gāo gǔ。
不著世间尘污。bù zhù shì jiān chén wū。

如梦令

向子諲

谁识芗林秋露。shuí shí xiāng lín qiū lù。
胜却诸天花雨。shèng què zhū tiān huā yǔ。
休更觅曹溪,自有个中玄路。xiū gèng mì cáo xī,zì yǒu gè zhōng xuán lù。
参取。cān qǔ。
参取。cān qǔ。
滴滴要知落处。dī dī yào zhī luò chù。

卜算子

向子諲

临镜笑春风,生怕梅花妒。lín jìng xiào chūn fēng,shēng pà méi huā dù。
疑是西湖处士家,疏影横斜处。yí shì xī hú chù shì jiā,shū yǐng héng xié chù。
江静竹娟娟,绿绕青无数。jiāng jìng zhú juān juān,lǜ rào qīng wú shù。
独许幽人子细看,全胜墙东路。dú xǔ yōu rén zi xì kàn,quán shèng qiáng dōng lù。

卜算子

向子諲

时菊碎榛丛,地僻柴门静。shí jú suì zhēn cóng,dì pì chái mén jìng。
谁道村中好客稀,明月和清影。shuí dào cūn zhōng hǎo kè xī,míng yuè hé qīng yǐng。
天地一蘧庐,梦事慵思省。tiān dì yī qú lú,mèng shì yōng sī shěng。
若个知余懒是真,心已如灰冷。ruò gè zhī yú lǎn shì zhēn,xīn yǐ rú huī lěng。