古诗词

八声甘州·中秋前数夕久雨方晴

向子諲

恨中秋、多雨及晴景,追赏且探先。hèn zhōng qiū duō yǔ jí qíng jǐng,zhuī shǎng qiě tàn xiān。
纵玉钩初上,冰轮未正,无奈婵娟。zòng yù gōu chū shàng,bīng lún wèi zhèng,wú nài chán juān。
饮客不来自酌,对影亦清妍。yǐn kè bù lái zì zhuó,duì yǐng yì qīng yán。
任笑芗林老,雪鬓霜髯。rèn xiào xiāng lín lǎo,xuě bìn shuāng rán。
好在章江西畔,有凌云玉笥,空翠相连。hǎo zài zhāng jiāng xī pàn,yǒu líng yún yù sì,kōng cuì xiāng lián。
懒崎岖林麓,则窈窕溪边。lǎn qí qū lín lù,zé yǎo tiǎo xī biān。
自断此生休问,愿瓮中、长有酒如泉。zì duàn cǐ shēng xiū wèn,yuàn wèng zhōng zhǎng yǒu jiǔ rú quán。
人间是,更谁得似,月下尊前。rén jiān shì,gèng shuí dé shì,yuè xià zūn qián。

向子諲

向子諲(yīn)(1085-1152),字伯恭,号芗林居士,临江(今江西清江县)人。哲宗元符三年(1100)以荫补官。徽宗宣和间,累官京畿转运副使兼发运副使。高宗建炎处任迁江淮发运使。素与李纲善,李纲罢相,子湮也落职。起知潭州,次年金兵围潭州,子諲率军民坚守八日。绍兴中,累官户部侍郎,知平江府,因反对秦桧议和,落职居临江,其诗以南渡为界,前期风格绮丽,南渡后多伤时忧国之作。有《酒边词》二卷。 向子諲的作品>>

猜您喜欢

虞美人·宣和辛丑

向子諲

去年雪满长安树。qù nián xuě mǎn zhǎng ān shù。
望断扬州路。wàng duàn yáng zhōu lù。
今年看雪在扬州。jīn nián kàn xuě zài yáng zhōu。
人在蓬莱深处、若为愁。rén zài péng lái shēn chù ruò wèi chóu。
而今不恨伊相误。ér jīn bù hèn yī xiāng wù。
自恨来何暮。zì hèn lái hé mù。
平山堂下旧嬉游。píng shān táng xià jiù xī yóu。
只有舞春杨柳、似风流。zhǐ yǒu wǔ chūn yáng liǔ shì fēng liú。

鹊桥仙·七夕

向子諲

澄江如练,远山横翠,一段风烟如画。chéng jiāng rú liàn,yuǎn shān héng cuì,yī duàn fēng yān rú huà。
层楼杰阁倚晴空,疑便是、支矶石下。céng lóu jié gé yǐ qíng kōng,yí biàn shì zhī jī shí xià。
宝奁琼鉴,淡匀轻扫,纤手弄妆初罢。bǎo lián qióng jiàn,dàn yún qīng sǎo,xiān shǒu nòng zhuāng chū bà。
拟将心事问天公,与牛女、平分今夜。nǐ jiāng xīn shì wèn tiān gōng,yǔ niú nǚ píng fēn jīn yè。

更漏子

向子諲

竹孤青,梅酽白。zhú gū qīng,méi yàn bái。
更着使君清绝。gèng zhe shǐ jūn qīng jué。
梅似竹,竹如君。méi shì zhú,zhú rú jūn。
须知德有邻。xū zhī dé yǒu lín。
月同高,风同调。yuè tóng gāo,fēng tóng diào。
月底风前一笑。yuè dǐ fēng qián yī xiào。
翻碎影,度微香。fān suì yǐng,dù wēi xiāng。
与人风味长。yǔ rén fēng wèi zhǎng。

南歌子·代张仲宗赋

向子諲

碧落飞明镜,晴烟幂远山。bì luò fēi míng jìng,qíng yān mì yuǎn shān。
扁舟夜下广陵滩。biǎn zhōu yè xià guǎng líng tān。
照我白蘋红蓼、一杯残。zhào wǒ bái píng hóng liǎo yī bēi cán。
初望同盘饮,如何两处看。chū wàng tóng pán yǐn,rú hé liǎng chù kàn。
遥知香雾湿云鬟。yáo zhī xiāng wù shī yún huán。
凭暖琼楼十二、玉栏干。píng nuǎn qióng lóu shí èr yù lán gàn。

更漏子

向子諲

鹊桥边,牛渚上。què qiáo biān,niú zhǔ shàng。
翠节红旌相向。cuì jié hóng jīng xiāng xiàng。
承玉露,御金风。chéng yù lù,yù jīn fēng。
年年岁岁同。nián nián suì suì tóng。
懒飞梭,停弄杼。lǎn fēi suō,tíng nòng zhù。
遥想彩云深处。yáo xiǎng cǎi yún shēn chù。
人咫尺,事关山。rén zhǐ chǐ,shì guān shān。
无聊独倚栏。wú liáo dú yǐ lán。

鹊桥仙

向子諲

飞云多态,凉飔微度,都到酒边歌处。fēi yún duō tài,liáng sī wēi dù,dōu dào jiǔ biān gē chù。
冰肌玉骨照人寒,更做弄、一帘风雨。bīng jī yù gǔ zhào rén hán,gèng zuò nòng yī lián fēng yǔ。
同盘风味,合欢情思,不管星娥猜妒。tóng pán fēng wèi,hé huān qíng sī,bù guǎn xīng é cāi dù。
桃花溪水接银河,与占断、鹊桥归路。táo huā xī shuǐ jiē yín hé,yǔ zhàn duàn què qiáo guī lù。

卜算子

向子諲

竹里一枝梅,雨洗娟娟静。zhú lǐ yī zhī méi,yǔ xǐ juān juān jìng。
疑是佳人日暮来,绰约风前影。yí shì jiā rén rì mù lái,chuò yuē fēng qián yǐng。
新恨有谁知,往事何堪省。xīn hèn yǒu shuí zhī,wǎng shì hé kān shěng。
梦绕阳台寂寞回,沾袖馀香冷。mèng rào yáng tái jì mò huí,zhān xiù yú xiāng lěng。

南歌子·郭小娘道装

向子諲

缥缈云间质,轻盈波上身。piāo miǎo yún jiān zhì,qīng yíng bō shàng shēn。
瑶林玉树出风尘。yáo lín yù shù chū fēng chén。
不是野花凡草、等闲春。bù shì yě huā fán cǎo děng xián chūn。
翠羽双垂珥,乌纱巧制巾。cuì yǔ shuāng chuí ěr,wū shā qiǎo zhì jīn。
经珠不动两眉颦。jīng zhū bù dòng liǎng méi pín。
须信铅华销尽、见天真。xū xìn qiān huá xiāo jǐn jiàn tiān zhēn。

南歌子

向子諲

雨过林峦静,风回池阁凉。yǔ guò lín luán jìng,fēng huí chí gé liáng。
窥人双燕语雕梁。kuī rén shuāng yàn yǔ diāo liáng。
笑看小荷翻处、戏鸳鸯。xiào kàn xiǎo hé fān chù xì yuān yāng。
共饮菖蒲细,同分彩线长。gòng yǐn chāng pú xì,tóng fēn cǎi xiàn zhǎng。
今朝真不负风光。jīn cháo zhēn bù fù fēng guāng。
绝胜几年飞梦、绕高唐。jué shèng jǐ nián fēi mèng rào gāo táng。

菩萨蛮

向子諲

鸳鸯翡翠同心侣。yuān yāng fěi cuì tóng xīn lǚ。
惊风不得双飞去。jīng fēng bù dé shuāng fēi qù。
春水绿西池。chūn shuǐ lǜ xī chí。
重期相见时。zhòng qī xiāng jiàn shí。
长怜心共语。zhǎng lián xīn gòng yǔ。
梦里池边路。mèng lǐ chí biān lù。
相见不如新。xiāng jiàn bù rú xīn。
花应解笑人。huā yīng jiě xiào rén。

菩萨蛮

向子諲

袜儿窄剪鞋儿小。wà ér zhǎi jiǎn xié ér xiǎo。
纹鸳并影双双好。wén yuān bìng yǐng shuāng shuāng hǎo。
微步巧藏人。wēi bù qiǎo cáng rén。
轻飞洛浦尘。qīng fēi luò pǔ chén。
前回深处见。qián huí shēn chù jiàn。
欲近还相远。yù jìn hái xiāng yuǎn。
心事不能知。xīn shì bù néng zhī。
教人直是疑。jiào rén zhí shì yí。

减字木兰花·政和癸巳

向子諲

几年不见。jǐ nián bù jiàn。
胡蝶枕中魂梦远。hú dié zhěn zhōng hún mèng yuǎn。
一日相逢。yī rì xiāng féng。
鹦鹉杯深笑靥浓。yīng wǔ bēi shēn xiào yè nóng。
欢心未已。huān xīn wèi yǐ。
流水落花愁又起。liú shuǐ luò huā chóu yòu qǐ。
离恨如何。lí hèn rú hé。
细雨斜风晚更多。xì yǔ xié fēng wǎn gèng duō。

菩萨蛮·政和丙申

向子諲

娟娟明月如霜白。juān juān míng yuè rú shuāng bái。
鳌山可是蓬山隔。áo shān kě shì péng shān gé。
恨不及春风。hèn bù jí chūn fēng。
行云处处同。xíng yún chù chù tóng。
暖香红雾里。nuǎn xiāng hóng wù lǐ。
一笑谁新喜。yī xiào shuí xīn xǐ。
知得远愁无。zhī dé yuǎn chóu wú。
春衫有泪珠。chūn shān yǒu lèi zhū。

忆秦娥

向子諲

虫声切。chóng shēng qiè。
柔肠欲断伤离别。róu cháng yù duàn shāng lí bié。
伤离别。shāng lí bié。
几行清泪,界残红颊。jǐ xíng qīng lèi,jiè cán hóng jiá。
玉阶白露侵罗袜。yù jiē bái lù qīn luó wà。
下帘却望玲珑月。xià lián què wàng líng lóng yuè。
玲珑月。líng lóng yuè。
寒光凌乱,照人愁绝。hán guāng líng luàn,zhào rén chóu jué。

生查子

向子諲

月在两山间,人在空明里。yuè zài liǎng shān jiān,rén zài kōng míng lǐ。
山色碧于天,月色光于水。shān sè bì yú tiān,yuè sè guāng yú shuǐ。
心闲物物幽,心动尘尘起。xīn xián wù wù yōu,xīn dòng chén chén qǐ。
莫向动中来,长愿闲如此。mò xiàng dòng zhōng lái,zhǎng yuàn xián rú cǐ。