古诗词

寿刘丞

洪咨夔

秋横岱岳气象豪,仰瞻万仞青且高。qiū héng dài yuè qì xiàng háo,yǎng zhān wàn rèn qīng qiě gāo。
上凌层汉直咫尺,下视列岫真儿曹。shàng líng céng hàn zhí zhǐ chǐ,xià shì liè xiù zhēn ér cáo。
此山万古储胜迹,年年人庆东平日。cǐ shān wàn gǔ chǔ shèng jì,nián nián rén qìng dōng píng rì。
谁知此岳复降神,钟作南州人第一。shuí zhī cǐ yuè fù jiàng shén,zhōng zuò nán zhōu rén dì yī。
我公之生超凡尘,申甫当年应此身。wǒ gōng zhī shēng chāo fán chén,shēn fǔ dāng nián yīng cǐ shēn。
岳之大兮公器宇,岳之秀兮公精神。yuè zhī dà xī gōng qì yǔ,yuè zhī xiù xī gōng jīng shén。
平生节义磨天地,冰雪丰姿了无翳。píng shēng jié yì mó tiān dì,bīng xuě fēng zī le wú yì。
词锋凛凛人胆寒,少年斫却月中桂。cí fēng lǐn lǐn rén dǎn hán,shǎo nián zhuó què yuè zhōng guì。
人指杭川水绕东,于今清澈亦如公。rén zhǐ háng chuān shuǐ rào dōng,yú jīn qīng chè yì rú gōng。
太平官府能重创,等闲清兴独哦松。tài píng guān fǔ néng zhòng chuàng,děng xián qīng xīng dú ó sōng。
他年三凤成名了,笑道双亲犹未老。tā nián sān fèng chéng míng le,xiào dào shuāng qīn yóu wèi lǎo。
料应坐席暖方生,又赴九天紫泥诏。liào yīng zuò xí nuǎn fāng shēng,yòu fù jiǔ tiān zǐ ní zhào。
金鸭香浓庆诞神,好看戏彩满堂新。jīn yā xiāng nóng qìng dàn shén,hǎo kàn xì cǎi mǎn táng xīn。
不须把酒殷勤祝,岳算从来无尽春。bù xū bǎ jiǔ yīn qín zhù,yuè suàn cóng lái wú jǐn chūn。
洪咨夔

洪咨夔

洪咨夔,(1176~1236),南宋诗人,汉族人。字舜俞,号平斋。於潜(今属浙江临安县)人。嘉泰二年(1202)进士。授如皋主簿,寻为饶州教授。作《大治赋》,受到楼钥赏识。著作有《春秋说》3卷、《西汉诏令揽钞》等。 洪咨夔的作品>>

猜您喜欢

古乐府用礼禅灭翁韵四鸿雁行

洪咨夔

羽肃肃,鸣雍雍,江南江北秋思同。yǔ sù sù,míng yōng yōng,jiāng nán jiāng běi qiū sī tóng。
秋思中人无避处,风酸月冷江流去。qiū sī zhōng rén wú bì chù,fēng suān yuè lěng jiāng liú qù。
雁奴亦良苦,群雁不我冯。yàn nú yì liáng kǔ,qún yàn bù wǒ féng。
夜深炬火灭复明,举网掩尽芦花翎。yè shēn jù huǒ miè fù míng,jǔ wǎng yǎn jǐn lú huā líng。

为清隐打化僧说偈

洪咨夔

云山幸不求吾是,鱼鸟依然笑我顽。yún shān xìng bù qiú wú shì,yú niǎo yī rán xiào wǒ wán。
自欲入城持钵去,扣门可煞老僧闲。zì yù rù chéng chí bō qù,kòu mén kě shā lǎo sēng xián。

直玉堂作

洪咨夔

禁门深锁寂无哗,浓墨淋漓两相麻。jìn mén shēn suǒ jì wú huā,nóng mò lín lí liǎng xiāng má。
唱彻五更天未晓,一池月浸紫薇花。chàng chè wǔ gèng tiān wèi xiǎo,yī chí yuè jìn zǐ wēi huā。