古诗词

烈王

徐钧

齐为沽名特觐王,当时国势岂真强。qí wèi gū míng tè jìn wáng,dāng shí guó shì qǐ zhēn qiáng。
计来小缓庸何责,引得无君丑语扬。jì lái xiǎo huǎn yōng hé zé,yǐn dé wú jūn chǒu yǔ yáng。

徐钧

徐钧,字秉国,号见心,兰溪(今属浙江)人。以父荫为定远尉。宋亡不仕,金履祥尝延以教授诸子。精于史学,曾据《资治通鉴》所记事实,为史咏一千五百三十首。今存《史咏集》二卷,五代部分已佚失。事见本集附许谦、黄溍、张枢序,清光绪《兰溪县志》卷五有传。 徐钧诗,以《宛委别藏·史咏集》为底本,校以《续金华丛书》本(简称金华本)。 徐钧的作品>>

猜您喜欢

陈頵

徐钧

中华倾弊无他故,习尚清谈出望门。zhōng huá qīng bì wú tā gù,xí shàng qīng tán chū wàng mén。
奏议救时翻见黜,搜扬隐逸更谁论。zòu yì jiù shí fān jiàn chù,sōu yáng yǐn yì gèng shuí lùn。

郭璞

徐钧

博学多闻世所宗,推占小术验奇功。bó xué duō wén shì suǒ zōng,tuī zhàn xiǎo shù yàn qí gōng。
人生祸福既前定,犹撰青囊启后蒙。rén shēng huò fú jì qián dìng,yóu zhuàn qīng náng qǐ hòu méng。

庾亮

徐钧

戒君刻薄议申韩,老子申韩岂二端。jiè jūn kè báo yì shēn hán,lǎo zi shēn hán qǐ èr duān。
横势始辞终复擅,异端每向遁辞看。héng shì shǐ cí zhōng fù shàn,yì duān měi xiàng dùn cí kàn。

庾冰

徐钧

经纶外务望心忠,好礼犹为世所崇。jīng lún wài wù wàng xīn zhōng,hǎo lǐ yóu wèi shì suǒ chóng。
俭约自无骄泰习,固权却有旧家风。jiǎn yuē zì wú jiāo tài xí,gù quán què yǒu jiù jiā fēng。

庾翼

徐钧

少有经纶济世谋,拔温轻浩孰能俦。shǎo yǒu jīng lún jì shì móu,bá wēn qīng hào shú néng chóu。
休言庾亮名居最,当在江东第一流。xiū yán yǔ liàng míng jū zuì,dāng zài jiāng dōng dì yī liú。

桓温

徐钧

世有英明善治君,奸雄屈伏作能臣。shì yǒu yīng míng shàn zhì jūn,jiān xióng qū fú zuò néng chén。
尽忠于国人臣事,底事甘为跋扈人。jǐn zhōng yú guó rén chén shì,dǐ shì gān wèi bá hù rén。

谢安

徐钧

战败苻坚百万兵,晋家宗社赖而存。zhàn bài fú jiān bǎi wàn bīng,jìn jiā zōng shè lài ér cún。
当时家使玄犹在,国祚桓玄未可吞。dāng shí jiā shǐ xuán yóu zài,guó zuò huán xuán wèi kě tūn。

王羲之

徐钧

人物风流世所推,操持议论每清奇。rén wù fēng liú shì suǒ tuī,cāo chí yì lùn měi qīng qí。
自量才位难牟弟,故乞馀年请代之。zì liàng cái wèi nán móu dì,gù qǐ yú nián qǐng dài zhī。

桓豁

徐钧

以石名儿合谶言,奇机端可破苻坚。yǐ shí míng ér hé chèn yán,qí jī duān kě pò fú jiān。
信乎有志终成事,逐将诛丕岂偶然。xìn hū yǒu zhì zhōng chéng shì,zhú jiāng zhū pī qǐ ǒu rán。

桓伊

徐钧

专利无厌世所憎,君昏臣暗谤将兴。zhuān lì wú yàn shì suǒ zēng,jūn hūn chén àn bàng jiāng xīng。
抚筝一曲开谗谀,臣泣君渐各自惩。fǔ zhēng yī qū kāi chán yú,chén qì jūn jiàn gè zì chéng。

张翰

徐钧

旷达清才轻爵禄,秋风才动便思鲈。kuàng dá qīng cái qīng jué lù,qiū fēng cái dòng biàn sī lú。
此中杯酒一时乐,却道他时名不如。cǐ zhōng bēi jiǔ yī shí lè,què dào tā shí míng bù rú。

陶潜

徐钧

公田种秫供朋酒,三径黄花手自栽。gōng tián zhǒng shú gōng péng jiǔ,sān jìng huáng huā shǒu zì zāi。
为米折腰刚不就,翻然解印赋归来。wèi mǐ zhé yāo gāng bù jiù,fān rán jiě yìn fù guī lái。

孟嘉

徐钧

广坐人中便识真,德容言貌每相因。guǎng zuò rén zhōng biàn shí zhēn,dé róng yán mào měi xiāng yīn。
龙山落帽相嘲论,引得文章压世人。lóng shān luò mào xiāng cháo lùn,yǐn dé wén zhāng yā shì rén。

武帝

徐钧

手灭燕秦固大勋,辄攘神器遽称尊。shǒu miè yàn qín gù dà xūn,zhé rǎng shén qì jù chēng zūn。
向来曹马虽云篡,犹避污名付子孙。xiàng lái cáo mǎ suī yún cuàn,yóu bì wū míng fù zi sūn。

王宏

徐钧

乃翁江左辅中兴,忍助奸渠篡计成。nǎi wēng jiāng zuǒ fǔ zhōng xīng,rěn zhù jiān qú cuàn jì chéng。
黄菊白衣空送酒,可怜心事愧渊明。huáng jú bái yī kōng sòng jiǔ,kě lián xīn shì kuì yuān míng。