古诗词

烈王

徐钧

齐为沽名特觐王,当时国势岂真强。qí wèi gū míng tè jìn wáng,dāng shí guó shì qǐ zhēn qiáng。
计来小缓庸何责,引得无君丑语扬。jì lái xiǎo huǎn yōng hé zé,yǐn dé wú jūn chǒu yǔ yáng。

徐钧

徐钧,字秉国,号见心,兰溪(今属浙江)人。以父荫为定远尉。宋亡不仕,金履祥尝延以教授诸子。精于史学,曾据《资治通鉴》所记事实,为史咏一千五百三十首。今存《史咏集》二卷,五代部分已佚失。事见本集附许谦、黄溍、张枢序,清光绪《兰溪县志》卷五有传。 徐钧诗,以《宛委别藏·史咏集》为底本,校以《续金华丛书》本(简称金华本)。 徐钧的作品>>

猜您喜欢

侯思止

徐钧

一丁不识望台官,獬豸如何可并冠。yī dīng bù shí wàng tái guān,xiè zhì rú hé kě bìng guān。
不解触邪翻触正,凶顽合作虎狼看。bù jiě chù xié fān chù zhèng,xiōng wán hé zuò hǔ láng kàn。

乔知之

徐钧

绿珠诗作怨方新,往事尤当监季伦。lǜ zhū shī zuò yuàn fāng xīn,wǎng shì yóu dāng jiān jì lún。
赴井已迟徒累主,真标那似堕楼人。fù jǐng yǐ chí tú lèi zhǔ,zhēn biāo nà shì duò lóu rén。

苏味道

徐钧

万事模棱持两端,脂韦自饰巧求全。wàn shì mó léng chí liǎng duān,zhī wéi zì shì qiǎo qiú quán。
如何身处周唐际,党武翻成徇一偏。rú hé shēn chù zhōu táng jì,dǎng wǔ fān chéng xùn yī piān。

张昌宗

徐钧

乘鹤吹笙想俊游,丑闻宫掖擅风流。chéng hè chuī shēng xiǎng jùn yóu,chǒu wén gōng yē shàn fēng liú。
身膏斧踬终尘土,若比莲花花亦羞。shēn gāo fǔ zhì zhōng chén tǔ,ruò bǐ lián huā huā yì xiū。

张柬之

徐钧

八十衰翁气尚存,挥戈一整旧乾坤。bā shí shuāi wēng qì shàng cún,huī gē yī zhěng jiù qián kūn。
惜哉千载多遗恨,馀烬犹存竟燎原。xī zāi qiān zài duō yí hèn,yú jìn yóu cún jìng liáo yuán。

武三思

徐钧

群贤逐去在朝空,宫禁潜归掌握中。qún xián zhú qù zài cháo kōng,gōng jìn qián guī zhǎng wò zhōng。
若使当时诛不早,崇恩庙貌又兴隆。ruò shǐ dāng shí zhū bù zǎo,chóng ēn miào mào yòu xīng lóng。

卢藏用

徐钧

托隐终南得美除,何期触网仅全躯。tuō yǐn zhōng nán dé měi chú,hé qī chù wǎng jǐn quán qū。
此中佳处今休道,捷径元来是畏途。cǐ zhōng jiā chù jīn xiū dào,jié jìng yuán lái shì wèi tú。

姚崇

徐钧

天资权谲性圆通,相业开元治效中。tiān zī quán jué xìng yuán tōng,xiāng yè kāi yuán zhì xiào zhōng。
至死未能忘故智,乞铭犹自算燕公。zhì sǐ wèi néng wàng gù zhì,qǐ míng yóu zì suàn yàn gōng。

宋璟

徐钧

一片刚方铁石心,梅花冷淡独知音。yī piàn gāng fāng tiě shí xīn,méi huā lěng dàn dú zhī yīn。
君王外貌虽加敬,卖直谁知内忌深。jūn wáng wài mào suī jiā jìng,mài zhí shuí zhī nèi jì shēn。

苏颋

徐钧

两相同寅喜协和,此心合处直无阿。liǎng xiāng tóng yín xǐ xié hé,cǐ xīn hé chù zhí wú ā。
广平补衮虽良手,公与弥缝力最多。guǎng píng bǔ gǔn suī liáng shǒu,gōng yǔ mí fèng lì zuì duō。

张说

徐钧

东宫侍读读何经,相位当知要竭诚。dōng gōng shì dú dú hé jīng,xiāng wèi dāng zhī yào jié chéng。
谀说却陈封禅颂,非心未格侈心生。yú shuō què chén fēng chán sòng,fēi xīn wèi gé chǐ xīn shēng。

韩休

徐钧

览鉴形癯恨鲜欢,格非一事古来难。lǎn jiàn xíng qú hèn xiān huān,gé fēi yī shì gǔ lái nán。
力邀强制何能久,却恐移心向宴安。lì yāo qiáng zhì hé néng jiǔ,què kǒng yí xīn xiàng yàn ān。

潘好礼

徐钧

废王立武覆车同,抗疏精忠幸见从。fèi wáng lì wǔ fù chē tóng,kàng shū jīng zhōng xìng jiàn cóng。
若使荒淫终愎谏,玄宗又是一高宗。ruò shǐ huāng yín zhōng bì jiàn,xuán zōng yòu shì yī gāo zōng。

卢怀慎

徐钧

曹参尚守萧何法,鲍叔惭分管仲权。cáo cān shàng shǒu xiāo hé fǎ,bào shū cán fēn guǎn zhòng quán。
莫笑当时呼伴食,元之秉国恐妨贤。mò xiào dāng shí hū bàn shí,yuán zhī bǐng guó kǒng fáng xián。

张嘉贞

徐钧

得近清光幸已深,卷帘何意欲呈身。dé jìn qīng guāng xìng yǐ shēn,juǎn lián hé yì yù chéng shēn。
贪荣自遂台衡志,诏杖三加及贵臣。tān róng zì suì tái héng zhì,zhào zhàng sān jiā jí guì chén。