古诗词

田子方

徐钧

君侯坐问所从谁,极口惟谈顺子奇。jūn hóu zuò wèn suǒ cóng shuí,jí kǒu wéi tán shùn zi qí。
可叹今人多不让,始知无择解称师。kě tàn jīn rén duō bù ràng,shǐ zhī wú zé jiě chēng shī。

徐钧

徐钧,字秉国,号见心,兰溪(今属浙江)人。以父荫为定远尉。宋亡不仕,金履祥尝延以教授诸子。精于史学,曾据《资治通鉴》所记事实,为史咏一千五百三十首。今存《史咏集》二卷,五代部分已佚失。事见本集附许谦、黄溍、张枢序,清光绪《兰溪县志》卷五有传。 徐钧诗,以《宛委别藏·史咏集》为底本,校以《续金华丛书》本(简称金华本)。 徐钧的作品>>

猜您喜欢

司马相如

徐钧

卖赋名成卖酒馀,归来驷马拥高车。mài fù míng chéng mài jiǔ yú,guī lái sì mǎ yōng gāo chē。
锦衣只欲湔前耻,不道开边困里闾。jǐn yī zhǐ yù jiān qián chǐ,bù dào kāi biān kùn lǐ lǘ。

文君

徐钧

修眉横映远山青,却寄芳心一曲琴。xiū méi héng yìng yuǎn shān qīng,què jì fāng xīn yī qū qín。
可惜相如今病渴,薄情犹赋白头吟。kě xī xiāng rú jīn bìng kě,báo qíng yóu fù bái tóu yín。

朱买臣

徐钧

长歌负担久栖栖,一旦高车守会稽。zhǎng gē fù dān jiǔ qī qī,yī dàn gāo chē shǒu huì jī。
衣锦还乡成底事,只将富贵耀前妻。yī jǐn hái xiāng chéng dǐ shì,zhǐ jiāng fù guì yào qián qī。

儿宽

徐钧

射策明经亦巨儒,巧迎封禅意何如。shè cè míng jīng yì jù rú,qiǎo yíng fēng chán yì hé rú。
相如未死犹知耻,却了相如死后书。xiāng rú wèi sǐ yóu zhī chǐ,què le xiāng rú sǐ hòu shū。

夏侯胜

徐钧

精推洪范罚常阴,一语知几耸在廷。jīng tuī hóng fàn fá cháng yīn,yī yǔ zhī jǐ sǒng zài tíng。
却道取青如拾芥,是贪利禄始明经。què dào qǔ qīng rú shí jiè,shì tān lì lù shǐ míng jīng。

龚遂

徐钧

带牛佩犊俗难平,喜得公来便息兵。dài niú pèi dú sú nán píng,xǐ dé gōng lái biàn xī bīng。
最是有功能不伐,君前犹自逊王生。zuì shì yǒu gōng néng bù fá,jūn qián yóu zì xùn wáng shēng。

刘向

徐钧

忠言历历总成虚,二十馀年列大夫。zhōng yán lì lì zǒng chéng xū,èr shí yú nián liè dà fū。
未死已知他日祸,此身幸不见新都。wèi sǐ yǐ zhī tā rì huò,cǐ shēn xìng bù jiàn xīn dōu。

韦贤子元成

徐钧

遗金何得似传经,爵让难兄风感深。yí jīn hé dé shì chuán jīng,jué ràng nán xiōng fēng gǎn shēn。
卒使淮阳谋遂寝,潜消一点废储心。zú shǐ huái yáng móu suì qǐn,qián xiāo yī diǎn fèi chǔ xīn。

郑子真

徐钧

栖迟郑国一癯仙,不被人知四十年。qī chí zhèng guó yī qú xiān,bù bèi rén zhī sì shí nián。
谷口躬耕时未久,京师何事忽争传。gǔ kǒu gōng gēng shí wèi jiǔ,jīng shī hé shì hū zhēng chuán。

扬雄

徐钧

眼看汉室已新都,天禄雠书员自愚。yǎn kàn hàn shì yǐ xīn dōu,tiān lù chóu shū yuán zì yú。
闻说草玄堪拟易,曾将进退一占无。wén shuō cǎo xuán kān nǐ yì,céng jiāng jìn tuì yī zhàn wú。

更始

徐钧

三精雾塞未能收,诸将俄兴翼戴谋。sān jīng wù sāi wèi néng shōu,zhū jiāng é xīng yì dài móu。
谁谓庸才能戮莽,人心毕竟尚思刘。shuí wèi yōng cái néng lù mǎng,rén xīn bì jìng shàng sī liú。

光武

徐钧

功成论道息干戈,武将森森学问多。gōng chéng lùn dào xī gàn gē,wǔ jiāng sēn sēn xué wèn duō。
养得文风名节盛,自三代下莫能过。yǎng dé wén fēng míng jié shèng,zì sān dài xià mò néng guò。

明帝

徐钧

大学师儒多讲论,东平礼乐正修明。dà xué shī rú duō jiǎng lùn,dōng píng lǐ lè zhèng xiū míng。
不知佛法缘何入,却向斯时教大行。bù zhī fú fǎ yuán hé rù,què xiàng sī shí jiào dà xíng。

章帝

徐钧

积威仁意渐无存,宽厚真能固本根。jī wēi rén yì jiàn wú cún,kuān hòu zhēn néng gù běn gēn。
只恨涵容伤大过,养成外戚擅权门。zhǐ hèn hán róng shāng dà guò,yǎng chéng wài qī shàn quán mén。

献帝

徐钧

卓操馀凶事可知,空临南面竟何为。zhuó cāo yú xiōng shì kě zhī,kōng lín nán miàn jìng hé wèi。
奔驰关洛还迁许,终作奸雄盗取资。bēn chí guān luò hái qiān xǔ,zhōng zuò jiān xióng dào qǔ zī。