古诗词

卫鞅

徐钧

心术刑名太刻残,网深文峻众心寒。xīn shù xíng míng tài kè cán,wǎng shēn wén jùn zhòng xīn hán。
仓忙客舍无归处,始悔当年法欠宽。cāng máng kè shě wú guī chù,shǐ huǐ dāng nián fǎ qiàn kuān。

徐钧

徐钧,字秉国,号见心,兰溪(今属浙江)人。以父荫为定远尉。宋亡不仕,金履祥尝延以教授诸子。精于史学,曾据《资治通鉴》所记事实,为史咏一千五百三十首。今存《史咏集》二卷,五代部分已佚失。事见本集附许谦、黄溍、张枢序,清光绪《兰溪县志》卷五有传。 徐钧诗,以《宛委别藏·史咏集》为底本,校以《续金华丛书》本(简称金华本)。 徐钧的作品>>

猜您喜欢

谢灵运

徐钧

眼空朝市爱山林,放浪登临寄笑吟。yǎn kōng cháo shì ài shān lín,fàng làng dēng lín jì xiào yín。
毕竟趋荣成异代,耻秦空抱鲁连心。bì jìng qū róng chéng yì dài,chǐ qín kōng bào lǔ lián xīn。

谢玄晖

徐钧

归舟云树句能工,吟到澄江迥不同。guī zhōu yún shù jù néng gōng,yín dào chéng jiāng jiǒng bù tóng。
非是笔端多变态,如何人道有唐风。fēi shì bǐ duān duō biàn tài,rú hé rén dào yǒu táng fēng。

谢惠连

徐钧

千里相思一段奇,精交神契及心期。qiān lǐ xiāng sī yī duàn qí,jīng jiāo shén qì jí xīn qī。
池塘春草天然句,不梦此人无此诗。chí táng chūn cǎo tiān rán jù,bù mèng cǐ rén wú cǐ shī。

鲍照

徐钧

生际河清献颂文,尤工乐府丽春云。shēng jì hé qīng xiàn sòng wén,yóu gōng lè fǔ lì chūn yún。
人言才尽何曾尽,深恐名高上忤君。rén yán cái jǐn hé céng jǐn,shēn kǒng míng gāo shàng wǔ jūn。

高帝

徐钧

土能生物有深功,金价何如可与同。tǔ néng shēng wù yǒu shēn gōng,jīn jià hé rú kě yǔ tóng。
不是君王无识别,只缘得土笑谈中。bù shì jūn wáng wú shí bié,zhǐ yuán dé tǔ xiào tán zhōng。

潘贵妃

徐钧

宠冠天家十二楼,金莲步步总娇羞。chǒng guān tiān jiā shí èr lóu,jīn lián bù bù zǒng jiāo xiū。
可怜屠沽宫中乐,博得亡齐一段愁。kě lián tú gū gōng zhōng lè,bó dé wáng qí yī duàn chóu。

张绪

徐钧

谈玄讲易自精微,二国翱翔巧媚时。tán xuán jiǎng yì zì jīng wēi,èr guó áo xiáng qiǎo mèi shí。
只为娇柔无持操,风流却比柳腰肢。zhǐ wèi jiāo róu wú chí cāo,fēng liú què bǐ liǔ yāo zhī。

周颙

徐钧

纷纷世代我何知,春韭秋菘味可奇。fēn fēn shì dài wǒ hé zhī,chūn jiǔ qiū sōng wèi kě qí。
何事轻招猿鹤怨,至今人讶北山移。hé shì qīng zhāo yuán hè yuàn,zhì jīn rén yà běi shān yí。

孔稚圭

徐钧

草满门庭隐者家,却贪禄仕醉纷华。cǎo mǎn mén tíng yǐn zhě jiā,què tān lù shì zuì fēn huá。
北山不用讥猿鹤,亦有人嘲两部蛙。běi shān bù yòng jī yuán hè,yì yǒu rén cháo liǎng bù wā。

武帝

徐钧

休道君王学苦空,要知积善福无穷。xiū dào jūn wáng xué kǔ kōng,yào zhī jī shàn fú wú qióng。
二梁犹仅存遗号,八相与唐同始终。èr liáng yóu jǐn cún yí hào,bā xiāng yǔ táng tóng shǐ zhōng。

昭明太子

徐钧

有德无年亦可矜,腊鹅兴谤竟难明。yǒu dé wú nián yì kě jīn,là é xīng bàng jìng nán míng。
当时虽不为天子,文选犹传万世名。dāng shí suī bù wèi tiān zi,wén xuǎn yóu chuán wàn shì míng。

沈约

徐钧

佐梁图禅尔开先,舌断徒劳上诉天。zuǒ liáng tú chán ěr kāi xiān,shé duàn tú láo shàng sù tiān。
一梦功名成底事,东阳风月自千年。yī mèng gōng míng chéng dǐ shì,dōng yáng fēng yuè zì qiān nián。

江革

徐钧

虏求妙笔威难屈,石载归舟贫独甘。lǔ qiú miào bǐ wēi nán qū,shí zài guī zhōu pín dú gān。
若使此风闻一世,真能立懦与廉贪。ruò shǐ cǐ fēng wén yī shì,zhēn néng lì nuò yǔ lián tān。

何逊

徐钧

水曹文学自名家,重到扬州兴未涯。shuǐ cáo wén xué zì míng jiā,zhòng dào yáng zhōu xīng wèi yá。
泽底新吟清入骨,一生只为爱梅花。zé dǐ xīn yín qīng rù gǔ,yī shēng zhǐ wèi ài méi huā。

周兴嗣

徐钧

文成千字贯如珠,一夜劳心白尽须。wén chéng qiān zì guàn rú zhū,yī yè láo xīn bái jǐn xū。
不省海咸河淡句,帖中已有汉章书。bù shěng hǎi xián hé dàn jù,tiē zhōng yǐ yǒu hàn zhāng shū。