古诗词

说谜三绝

吴儆

满身珠翠间花钿,舞到梁州最可怜。mǎn shēn zhū cuì jiān huā diàn,wǔ dào liáng zhōu zuì kě lián。
一捻宫腰如束素,清风明月画堂前。yī niǎn gōng yāo rú shù sù,qīng fēng míng yuè huà táng qián。

吴儆

吴儆(jǐng)(1125~1183)字益恭,原名备,字恭父,休宁(今属安徽)人。与兄吴俯讲学授徒,合称“江东二吴”。高宗绍兴二十七年(1157)进士,调鄞县尉。孝宗乾道二年(1166)知安仁县。淳熙元年(1174),通判邕州。淳熙五年(1178),迁知州兼广南西路安抚都监。以亲老奉祠。淳熙七年(1180),起知泰州,寻复奉祠。淳熙十年(1183)卒,年五十九,谥文肃。张栻称他“忠义果断,缓急可仗。” 吴儆的作品>>

猜您喜欢

说谜三绝

吴儆

奔波来往一生忙,方寸包藏不可量。bēn bō lái wǎng yī shēng máng,fāng cùn bāo cáng bù kě liàng。
用尽心机还骨立,为他人作嫁衣裳。yòng jǐn xīn jī hái gǔ lì,wèi tā rén zuò jià yī shang。

子吴子某既结茆竹洲以娱亲复于居之前沼为亭以朝爽名之盖亭西面于晨兴看山为宜

吴儆

抱瓮自灌园,胜游贵人门。bào wèng zì guàn yuán,shèng yóu guì rén mén。
有口自酌酒,胜与俗人言。yǒu kǒu zì zhuó jiǔ,shèng yǔ sú rén yán。
园中多蔓草,晨夕费锄芟。yuán zhōng duō màn cǎo,chén xī fèi chú shān。
遇夜或风雨,安得久盘旋。yù yè huò fēng yǔ,ān dé jiǔ pán xuán。
村酒不常有,有亦多苦酸。cūn jiǔ bù cháng yǒu,yǒu yì duō kǔ suān。
而况醉中语,缪误人所嫌。ér kuàng zuì zhōng yǔ,móu wù rén suǒ xián。
不如饱吃饭,清风北窗眠。bù rú bǎo chī fàn,qīng fēng běi chuāng mián。
眠多则无觉,梦境仍多端。mián duō zé wú jué,mèng jìng réng duō duān。
惟有古断简,言行皆圣贤。wéi yǒu gǔ duàn jiǎn,yán xíng jiē shèng xián。
读之未竟篇,眵昏如梦间。dú zhī wèi jìng piān,chī hūn rú mèng jiān。
读竟亦何为,聚讼徒喧烦。dú jìng yì hé wèi,jù sòng tú xuān fán。
厌烦以静胜,又类枯木禅。yàn fán yǐ jìng shèng,yòu lèi kū mù chán。
揠苗不耘苗,亡羊两茫然。yà miáo bù yún miáo,wáng yáng liǎng máng rán。
何如池上亭,虚旷可看山。hé rú chí shàng tíng,xū kuàng kě kàn shān。
山色日夕佳,晨兴夜气还。shān sè rì xī jiā,chén xīng yè qì hái。
宴坐日过午,清阴犹未迁。yàn zuò rì guò wǔ,qīng yīn yóu wèi qiān。
西山倦拄颊,南山兴悠然。xī shān juàn zhǔ jiá,nán shān xīng yōu rán。
晚山虽好不遮日,谁能触热望长安。wǎn shān suī hǎo bù zhē rì,shuí néng chù rè wàng zhǎng ān。

题新安佥厅拄笏亭

吴儆

高山如高人,可仰不可亵。gāo shān rú gāo rén,kě yǎng bù kě xiè。
山中老锄犁,山前走车辙。shān zhōng lǎo chú lí,shān qián zǒu chē zhé。
终日对孱颜,如目不见睫。zhōng rì duì càn yán,rú mù bù jiàn jié。
高人与高山,千里风期接。gāo rén yǔ gāo shān,qiān lǐ fēng qī jiē。
妙思入青冥,毫端寄明灭。miào sī rù qīng míng,háo duān jì míng miè。
况复簿领中,见此寒岌嶪。kuàng fù bù lǐng zhōng,jiàn cǐ hán jí yè。
悠然境意会,刍豢端自悦。yōu rán jìng yì huì,chú huàn duān zì yuè。
手板亦何为,趋走背汗浃。shǒu bǎn yì hé wèi,qū zǒu bèi hàn jiā。
从渠且倒持,吾自支吾颊。cóng qú qiě dào chí,wú zì zhī wú jiá。

题骑牛图

吴儆

汗血声利场,举世循一轨。hàn xuè shēng lì chǎng,jǔ shì xún yī guǐ。
霜风老觳觫,松路石齿齿。shuāng fēng lǎo hú sù,sōng lù shí chǐ chǐ。
牛瘦仆夫疲,累累山谷里。niú shòu pū fū pí,lèi lèi shān gǔ lǐ。
两翁非病狂,顾独不取彼。liǎng wēng fēi bìng kuáng,gù dú bù qǔ bǐ。
牛背有佳处,未可语俗子。niú bèi yǒu jiā chù,wèi kě yǔ sú zi。
夷齐向千载,凛凛有生气。yí qí xiàng qiān zài,lǐn lǐn yǒu shēng qì。
试问齐景公,乌用马千驷。shì wèn qí jǐng gōng,wū yòng mǎ qiān sì。

代陈无己述怀

吴儆

胡马嘶北风,越鸟依南枝。hú mǎ sī běi fēng,yuè niǎo yī nán zhī。
人生有气类,千里倾风期。rén shēng yǒu qì lèi,qiān lǐ qīng fēng qī。
君看漆室女,中宵倚楹悲。jūn kàn qī shì nǚ,zhōng xiāo yǐ yíng bēi。
从君不惮远,秋露湿人衣。cóng jūn bù dàn yuǎn,qiū lù shī rén yī。
南山白石烂,漫漫何时旦。nán shān bái shí làn,màn màn hé shí dàn。
独立占少微,搔手空三叹。dú lì zhàn shǎo wēi,sāo shǒu kōng sān tàn。

和孙先生彦及棣华堂诗韵

吴儆

大雅久不作,声色淫郑紫。dà yǎ jiǔ bù zuò,shēng sè yín zhèng zǐ。
古来非一秦,焚厄故如此。gǔ lái fēi yī qín,fén è gù rú cǐ。
西都盛经学,聚讼自兹始。xī dōu shèng jīng xué,jù sòng zì zī shǐ。
建安委道真,典午事玄理。jiàn ān wěi dào zhēn,diǎn wǔ shì xuán lǐ。
锦縠蔚云雾,组紃亦信美。jǐn hú wèi yún wù,zǔ xún yì xìn měi。
后生不着眼,千古空信耳。hòu shēng bù zhe yǎn,qiān gǔ kōng xìn ěr。
诵习号纯儒,旷达称高士。sòng xí hào chún rú,kuàng dá chēng gāo shì。
有如富贤贾,多藏不能使。yǒu rú fù xián jiǎ,duō cáng bù néng shǐ。
又如病酒狂,沉酣糟粕旨。yòu rú bìng jiǔ kuáng,chén hān zāo pò zhǐ。
源流日以远,循袭不为耻。yuán liú rì yǐ yuǎn,xún xí bù wèi chǐ。
先生秉大雅,江东今夫子。xiān shēng bǐng dà yǎ,jiāng dōng jīn fū zi。
持身不夷惠,漫仕无愠喜。chí shēn bù yí huì,màn shì wú yùn xǐ。
学术心自得,筌蹄视经史。xué shù xīn zì dé,quán tí shì jīng shǐ。
兰舟翼桂楫,巨川端可涘。lán zhōu yì guì jí,jù chuān duān kě sì。
我家世从公,公欲出泥滓。wǒ jiā shì cóng gōng,gōng yù chū ní zǐ。
愚不堪世用,非人不我以。yú bù kān shì yòng,fēi rén bù wǒ yǐ。
破屋荫蓬根,春荠老墙址。pò wū yīn péng gēn,chūn jì lǎo qiáng zhǐ。
寂寞谁肯顾,公独不我鄙。jì mò shuí kěn gù,gōng dú bù wǒ bǐ。
遗之珠玉篇,谆谆说友弟。yí zhī zhū yù piān,zhūn zhūn shuō yǒu dì。
直欲障颓波,肯与为茅靡。zhí yù zhàng tuí bō,kěn yǔ wèi máo mí。
观公用意处,可与召穆比。guān gōng yòng yì chù,kě yǔ zhào mù bǐ。
弟兄吾手足,父母吾怙恃。dì xiōng wú shǒu zú,fù mǔ wú hù shì。
尽此菽水欢,还胜有酒醑。jǐn cǐ shū shuǐ huān,hái shèng yǒu jiǔ xǔ。
古来愿为兄,日月不可弭。gǔ lái yuàn wèi xiōng,rì yuè bù kě mǐ。
圣贤师百世,河海润千里。shèng xián shī bǎi shì,hé hǎi rùn qiān lǐ。
公如大医王,一世膏肓起。gōng rú dà yī wáng,yī shì gāo huāng qǐ。

寄题郑集之醉梦斋

吴儆

利欲醺人心,浓如饮醇酎。lì yù xūn rén xīn,nóng rú yǐn chún zhòu。
沉湎死不休,宁论千日久。chén miǎn sǐ bù xiū,níng lùn qiān rì jiǔ。
岂知糟邱中,醒狂亦时有。qǐ zhī zāo qiū zhōng,xǐng kuáng yì shí yǒu。
天地育万汇,亦各赋匹偶。tiān dì yù wàn huì,yì gè fù pǐ ǒu。
人情岂相远,好恶随妍丑。rén qíng qǐ xiāng yuǎn,hǎo è suí yán chǒu。
集之年方壮,濯濯春月柳。jí zhī nián fāng zhuàng,zhuó zhuó chūn yuè liǔ。
性独与人殊,无妇奉箕帚。xìng dú yǔ rén shū,wú fù fèng jī zhǒu。
丈室夸醉梦,作诗诏朋友。zhàng shì kuā zuì mèng,zuò shī zhào péng yǒu。
古来醉梦人,亡羊孰先后。gǔ lái zuì mèng rén,wáng yáng shú xiān hòu。
寒儒醉糟粕,酸涩宁可口。hán rú zuì zāo pò,suān sè níng kě kǒu。
庄生梦蝴蝶,幻境徒纷纠。zhuāng shēng mèng hú dié,huàn jìng tú fēn jiū。
富贵得志士,列屋罗螓首。fù guì dé zhì shì,liè wū luó qín shǒu。
象床粲锦幄,疏绮深朱牖。xiàng chuáng càn jǐn wò,shū qǐ shēn zhū yǒu。
酣寝唤不醒,鼻息春雷吼。hān qǐn huàn bù xǐng,bí xī chūn léi hǒu。
梅花霜雪姿,纸帐蔬荀臭。méi huā shuāng xuě zī,zhǐ zhàng shū xún chòu。
问君有何好,甘作老鳏叟。wèn jūn yǒu hé hǎo,gān zuò lǎo guān sǒu。
穷状徒累累,鸯债长负负。qióng zhuàng tú lèi lèi,yāng zhài zhǎng fù fù。
犹如荷旃人,难论纯绵厚。yóu rú hé zhān rén,nán lùn chún mián hòu。
但问雪煎茶,何如羊羔酒。dàn wèn xuě jiān chá,hé rú yáng gāo jiǔ。

次韵南轩先生榕溪阁阁山谷所名也

吴儆

绍圣用事臣,党与纷相樛。shào shèng yòng shì chén,dǎng yǔ fēn xiāng jiū。
当代几忠良,一朝咸黜幽。dāng dài jǐ zhōng liáng,yī cháo xián chù yōu。
太史坐直笔,愈黜名愈休。tài shǐ zuò zhí bǐ,yù chù míng yù xiū。
消长关否泰,天意匪人谋。xiāo zhǎng guān fǒu tài,tiān yì fěi rén móu。
累臣谁司城,独为景物留。lèi chén shuí sī chéng,dú wèi jǐng wù liú。
当时西复南,万里不停辀。dāng shí xī fù nán,wàn lǐ bù tíng zhōu。
谁知百年定,欲起九京游。shuí zhī bǎi nián dìng,yù qǐ jiǔ jīng yóu。
积莽新陈迹,寒泉荐冰瓯。jī mǎng xīn chén jì,hán quán jiàn bīng ōu。
想当千骑临,水木寒萧飕。xiǎng dāng qiān qí lín,shuǐ mù hán xiāo sōu。
我公今伊傅,兹焉少夷犹。wǒ gōng jīn yī fù,zī yān shǎo yí yóu。
炎方凋瘵馀,公来今已瘳。yán fāng diāo zhài yú,gōng lái jīn yǐ chōu。
榕溪两甘棠,千载谁劣优。róng xī liǎng gān táng,qiān zài shuí liè yōu。
太史后凋松,公如巨川舟。tài shǐ hòu diāo sōng,gōng rú jù chuān zhōu。

汪叔耕见访不数日别去恶语为赠兼简子用子美二友

吴儆

负衅得老穷,扫轨事幽屏。fù xìn dé lǎo qióng,sǎo guǐ shì yōu píng。
跫然罗雀门,有客颀而整。qióng rán luó què mén,yǒu kè qí ér zhěng。
悲欢十年别,樽酒清夜永。bēi huān shí nián bié,zūn jiǔ qīng yè yǒng。
妙句时惊人,盈轴肯倾廪。miào jù shí jīng rén,yíng zhóu kěn qīng lǐn。
三日语未休,霜寒梦归省。sān rì yǔ wèi xiū,shuāng hán mèng guī shěng。
临流分别袂,波光照孤影。lín liú fēn bié mèi,bō guāng zhào gū yǐng。
重念吾故人,雪屋清灯冷。zhòng niàn wú gù rén,xuě wū qīng dēng lěng。
刘子抱遗经,深井汲修绠。liú zi bào yí jīng,shēn jǐng jí xiū gěng。
曹子中庸学,天理穷性命。cáo zi zhōng yōng xué,tiān lǐ qióng xìng mìng。
老骥鼓不作,搴旗望公等。lǎo jì gǔ bù zuò,qiān qí wàng gōng děng。
天晴风日佳,何时过鼪径。tiān qíng fēng rì jiā,hé shí guò shēng jìng。
石鼎燃豆萁,冰菹煮汤饼。shí dǐng rán dòu qí,bīng jū zhǔ tāng bǐng。

题陈仲礼四知轩且当折柳之意

吴儆

陈侯一世豪,笔力万人敌。chén hóu yī shì háo,bǐ lì wàn rén dí。
卧之百尺楼,平视刘玄德。wò zhī bǎi chǐ lóu,píng shì liú xuán dé。
收敛湖海气,一室仅容膝。shōu liǎn hú hǎi qì,yī shì jǐn róng xī。
平生不欺心,自护如拱璧。píng shēng bù qī xīn,zì hù rú gǒng bì。
客来问字细论文,旋粜官粱买酒樽。kè lái wèn zì xì lùn wén,xuán tiào guān liáng mǎi jiǔ zūn。
夜深四壁冷彻骨,酒酣一笑温如春。yè shēn sì bì lěng chè gǔ,jiǔ hān yī xiào wēn rú chūn。
三年官满何所畜,满船稚乳书几束。sān nián guān mǎn hé suǒ chù,mǎn chuán zhì rǔ shū jǐ shù。
长安侯门高于天,束薪炊米桂炊玉。zhǎng ān hóu mén gāo yú tiān,shù xīn chuī mǐ guì chuī yù。
问君持此将安归,君言岁收可百斛。wèn jūn chí cǐ jiāng ān guī,jūn yán suì shōu kě bǎi hú。
吾侪本无膏粱念,况今老矣其何欲。wú chái běn wú gāo liáng niàn,kuàng jīn lǎo yǐ qí hé yù。
宰相时来则为之,切莫倒行夸食肉。zǎi xiāng shí lái zé wèi zhī,qiè mò dào xíng kuā shí ròu。

寄题淳安陈令君读书林

吴儆

能吏事深刻,商利谨毫厘。néng lì shì shēn kè,shāng lì jǐn háo lí。
俗吏趋期会,簿书自羁縻。sú lì qū qī huì,bù shū zì jī mí。
寥寥弦歌声,千古空馀思。liáo liáo xián gē shēng,qiān gǔ kōng yú sī。
还淳山水邑,令君丘壑姿。hái chún shān shuǐ yì,lìng jūn qiū hè zī。
邑民本无事,君亦何所为。yì mín běn wú shì,jūn yì hé suǒ wèi。
治己物自治,化行风荐移。zhì jǐ wù zì zhì,huà xíng fēng jiàn yí。
君复何所欲,读书常不足。jūn fù hé suǒ yù,dú shū cháng bù zú。
拄腹五千卷,插架三万轴。zhǔ fù wǔ qiān juǎn,chā jià sān wàn zhóu。
曾未出毫芒,万室已蒙福。céng wèi chū háo máng,wàn shì yǐ méng fú。
堂东松竹林,昔时閟荒榛。táng dōng sōng zhú lín,xī shí bì huāng zhēn。
堂中灯烛光,昔时照红裙。táng zhōng dēng zhú guāng,xī shí zhào hóng qún。
今何声吾伊,萧萧风雨晨。jīn hé shēng wú yī,xiāo xiāo fēng yǔ chén。
问君有社稷,亦复有人民。wèn jūn yǒu shè jì,yì fù yǒu rén mín。
奈何独自苦,学道则爱人。nài hé dú zì kǔ,xué dào zé ài rén。

以竹床赠杨信伯古诗代简

吴儆

此君丘壑姿,不受世炎凉。cǐ jūn qiū hè zī,bù shòu shì yán liáng。
那知犹有用,未免斤斧伤。nà zhī yóu yǒu yòng,wèi miǎn jīn fǔ shāng。
矫揉加尺度,指绕百鍊刚。jiǎo róu jiā chǐ dù,zhǐ rào bǎi liàn gāng。
直节甘枕藉,凛气荐冰霜。zhí jié gān zhěn jí,lǐn qì jiàn bīng shuāng。
纨扇有用舍,杞杯真贼戕。wán shàn yǒu yòng shě,qǐ bēi zhēn zéi qiāng。
所用已卑贱,幸升君子堂。suǒ yòng yǐ bēi jiàn,xìng shēng jūn zi táng。
用之苟非人,圭璧污闺房。yòng zhī gǒu fēi rén,guī bì wū guī fáng。
君家鸿鹄群,风雨今对床。jūn jiā hóng gǔ qún,fēng yǔ jīn duì chuáng。
故令厕其间,贵贱可两忘。gù lìng cè qí jiān,guì jiàn kě liǎng wàng。
他时飞雪或不常,烦君拂拭悬虹梁。tā shí fēi xuě huò bù cháng,fán jūn fú shì xuán hóng liáng。
除非高士延孺子,无令年少辱真王。chú fēi gāo shì yán rú zi,wú lìng nián shǎo rǔ zhēn wáng。

和唐秘校见贻长篇

吴儆

君才离奇卧壑松,力回万牛匠非哲。jūn cái lí qí wò hè sōng,lì huí wàn niú jiàng fēi zhé。
我如坎井可窥底,短绠未汲固自竭。wǒ rú kǎn jǐng kě kuī dǐ,duǎn gěng wèi jí gù zì jié。
饥寒驱置簿领中,巧匠旁观指濡血。jī hán qū zhì bù lǐng zhōng,qiǎo jiàng páng guān zhǐ rú xuè。
逢人首下尻益高,敢遇督邮腰不折。féng rén shǒu xià kāo yì gāo,gǎn yù dū yóu yāo bù zhé。
憧憧往来穷朝昏,负负江湖弄风月。chōng chōng wǎng lái qióng cháo hūn,fù fù jiāng hú nòng fēng yuè。
邑虽陋室无佳士,稍输城府开私谒。yì suī lòu shì wú jiā shì,shāo shū chéng fǔ kāi sī yè。
平生闻人说项斯,秀句秋江更清澈。píng shēng wén rén shuō xiàng sī,xiù jù qiū jiāng gèng qīng chè。
鼯径经雨忽蛩然,倾囷倒廪不我屑。wú jìng jīng yǔ hū qióng rán,qīng qūn dào lǐn bù wǒ xiè。
渥洼汗血绝后殿,天球河图合前列。wò wā hàn xuè jué hòu diàn,tiān qiú hé tú hé qián liè。
要知冷暖须自知,舐蜜中边不容说。yào zhī lěng nuǎn xū zì zhī,shì mì zhōng biān bù róng shuō。
痴儿徒痴不了事,相留汤饼未暇设。chī ér tú chī bù le shì,xiāng liú tāng bǐng wèi xiá shè。
如今岂止倾盖旧,向者固已闻风说。rú jīn qǐ zhǐ qīng gài jiù,xiàng zhě gù yǐ wén fēng shuō。
命之穷达有宿分,男儿功名在晚节。mìng zhī qióng dá yǒu sù fēn,nán ér gōng míng zài wǎn jié。
未应种豆趣南山,试一上书干北阙。wèi yīng zhǒng dòu qù nán shān,shì yī shàng shū gàn běi quē。
君不见少陵流落老更穷,长叹自比稷与契。jūn bù jiàn shǎo líng liú luò lǎo gèng qióng,zhǎng tàn zì bǐ jì yǔ qì。

题李休宁藏斋

吴儆

璧玉世所珍,常以十袭藏。bì yù shì suǒ zhēn,cháng yǐ shí xí cáng。
虎豹亦自爱,雾雨泽其章。hǔ bào yì zì ài,wù yǔ zé qí zhāng。
璧玉瑱玷缺,郊庙登琮璜。bì yù zhèn diàn quē,jiāo miào dēng cóng huáng。
虎豹养成文,倏变风飞扬。hǔ bào yǎng chéng wén,shū biàn fēng fēi yáng。
李侯知爱子,纳于道德场。lǐ hóu zhī ài zi,nà yú dào dé chǎng。
斸翳开云扃,挹洁抗风窗。zhǔ yì kāi yún jiōng,yì jié kàng fēng chuāng。
万轴架牙签,千篇垂琳琅。wàn zhóu jià yá qiān,qiān piān chuí lín láng。
灯火秋夜永,炉薰春昼长。dēng huǒ qiū yè yǒng,lú xūn chūn zhòu zhǎng。
黄卷对圣贤,北窗卧羲皇。huáng juǎn duì shèng xián,běi chuāng wò xī huáng。
欲不接耳目,心静发天光。yù bù jiē ěr mù,xīn jìng fā tiān guāng。
性守蹈宫庭,礼教严范防。xìng shǒu dǎo gōng tíng,lǐ jiào yán fàn fáng。
城坚无畏敌,楫具川可航。chéng jiān wú wèi dí,jí jù chuān kě háng。
兹焉寄游息,鹏路观翱翔。zī yān jì yóu xī,péng lù guān áo xiáng。

宿神潭洪氏醉经堂

吴儆

久客急归程,风雨事驰骛。jiǔ kè jí guī chéng,fēng yǔ shì chí wù。
黄流鸣涧壑,馀波或被路。huáng liú míng jiàn hè,yú bō huò bèi lù。
堆埼珠联属,石径齿龃龉。duī qí zhū lián shǔ,shí jìng chǐ jǔ yǔ。
篮舆惴危登,杖策阻深度。lán yú zhuì wēi dēng,zhàng cè zǔ shēn dù。
行行忽平岗,神潭渺东注。xíng xíng hū píng gǎng,shén tán miǎo dōng zhù。
徒旅鸠后先,烟火休薄暮。tú lǚ jiū hòu xiān,yān huǒ xiū báo mù。
主人延客入,丈室千卷聚。zhǔ rén yán kè rù,zhàng shì qiān juǎn jù。
醉经揭佳名,巨轴舒新句。zuì jīng jiē jiā míng,jù zhóu shū xīn jù。
我亦旧高阳,糟粕尝已屡。wǒ yì jiù gāo yáng,zāo pò cháng yǐ lǚ。
人言薄滋味,舌根恐未具。rén yán báo zī wèi,shé gēn kǒng wèi jù。
君但中圣贤,当自知佳处。jūn dàn zhōng shèng xián,dāng zì zhī jiā chù。
81123456