古诗词

湘南

严仁

斑竹萧萧水驿孤,落花吹雨赤沙湖。bān zhú xiāo xiāo shuǐ yì gū,luò huā chuī yǔ chì shā hú。
春风二月湘南路,何处青山无鹧鸪。chūn fēng èr yuè xiāng nán lù,hé chù qīng shān wú zhè gū。

严仁

严仁(约公元1200年前后在世)字次山,号樵溪,邵武(今属福建)人。生卒年均不详,约宋宁宗庆元末前后在世。好古博雅。杨巨源诛吴曦,安丙惎而杀之,仁为作长愤歌,为时传诵。与同族严羽、严参齐名,人称“三严”。仁工词,有《清江欸乃集》不传,《文献通考》行于世。存词30首。 严仁的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天·闺思

严仁

多病春来事事慵。duō bìng chūn lái shì shì yōng。
偶因扑蝶到庭中。ǒu yīn pū dié dào tíng zhōng。
落红万叠花经雨,斜碧千条柳因风。luò hóng wàn dié huā jīng yǔ,xié bì qiān tiáo liǔ yīn fēng。
深院宇,小帘栊。shēn yuàn yǔ,xiǎo lián lóng。
几年离别恰相逢。jǐ nián lí bié qià xiāng féng。
擎觞未饮心先醉,为有春愁似酒浓。qíng shāng wèi yǐn xīn xiān zuì,wèi yǒu chūn chóu shì jiǔ nóng。

鹧鸪天·别意

严仁

行尽春山春事空。xíng jǐn chūn shān chūn shì kōng。
别愁离恨满江东。bié chóu lí hèn mǎn jiāng dōng。
三更鼓润官楼雨,五夜灯残客舍风。sān gèng gǔ rùn guān lóu yǔ,wǔ yè dēng cán kè shě fēng。
寒淡淡,晓胧胧。hán dàn dàn,xiǎo lóng lóng。
黄鸡催断丑时钟。huáng jī cuī duàn chǒu shí zhōng。
紫骝嚼勒金衔响,冲破飞花一道红。zǐ liú jué lēi jīn xián xiǎng,chōng pò fēi huā yī dào hóng。

鹧鸪天·惜别

严仁

一曲危弦断客肠。yī qū wēi xián duàn kè cháng。
津桥捩柂转牙樯。jīn qiáo liè yí zhuǎn yá qiáng。
江心云带蒲帆重,楼上风吹粉泪香。jiāng xīn yún dài pú fān zhòng,lóu shàng fēng chuī fěn lèi xiāng。
瑶草碧,柳芽黄。yáo cǎo bì,liǔ yá huáng。
载将离恨过潇湘。zài jiāng lí hèn guò xiāo xiāng。
请君看取东流水,方识人间别意长。qǐng jūn kàn qǔ dōng liú shuǐ,fāng shí rén jiān bié yì zhǎng。

鹧鸪天·春思

严仁

病去那知春事深。bìng qù nà zhī chūn shì shēn。
流莺唤起惜春心。liú yīng huàn qǐ xī chūn xīn。
桐舒碧叶悭三寸,柳引金丝可一寻。tóng shū bì yè qiān sān cùn,liǔ yǐn jīn sī kě yī xún。
怜绣阁,对云岑。lián xiù gé,duì yún cén。
苦无多力懒登临。kǔ wú duō lì lǎn dēng lín。
翠罗衫底寒犹在,弱骨难支瘦不禁。cuì luó shān dǐ hán yóu zài,ruò gǔ nán zhī shòu bù jìn。

阮郎归·春思

严仁

鳃花轻拂紫绵香。sāi huā qīng fú zǐ mián xiāng。
琼杯初暖妆。qióng bēi chū nuǎn zhuāng。
贪凭雕槛看鸳鸯。tān píng diāo kǎn kàn yuān yāng。
无心上绣床。wú xīn shàng xiù chuáng。
风絮乱,恣轻狂。fēng xù luàn,zì qīng kuáng。
恼人依旧忙。nǎo rén yī jiù máng。
梦随残雨下高唐。mèng suí cán yǔ xià gāo táng。
悠悠春梦长。yōu yōu chūn mèng zhǎng。

一落索(春怀)

严仁

清晓莺啼红树。qīng xiǎo yīng tí hóng shù。
又一双飞去。yòu yī shuāng fēi qù。
日高花气扑人来,独自价、伤春无绪。rì gāo huā qì pū rén lái,dú zì jià shāng chūn wú xù。
别后暗宽金缕。bié hòu àn kuān jīn lǚ。
倩谁传语。qiàn shuí chuán yǔ。
一春不忍上高楼,为怕见、分携处。yī chūn bù rěn shàng gāo lóu,wèi pà jiàn fēn xié chù。

婆罗门引·春情

严仁

花明柳暗,一天春色绕朱楼。huā míng liǔ àn,yī tiān chūn sè rào zhū lóu。
断鸿声唤人愁。duàn hóng shēng huàn rén chóu。
欲问归鸿何处,身世自悠悠。yù wèn guī hóng hé chù,shēn shì zì yōu yōu。
正东风留滞,楚尾吴头。zhèng dōng fēng liú zhì,chǔ wěi wú tóu。
追思旧游。zhuī sī jiù yóu。
叹双鬓、飒惊秋。tàn shuāng bìn sà jīng qiū。
可惜等间孤了,酒令花筹。kě xī děng jiān gū le,jiǔ lìng huā chóu。
断弦难续,谩题诗、分付水东流。duàn xián nán xù,mán tí shī fēn fù shuǐ dōng liú。
流不到、蓬岛瀛洲。liú bù dào péng dǎo yíng zhōu。

多丽

严仁

最无端,官楼画角轻软。zuì wú duān,guān lóu huà jiǎo qīng ruǎn。
一声来、深闺深处,把人好梦惊回。yī shēng lái shēn guī shēn chù,bǎ rén hǎo mèng jīng huí。
许多愁、尽教奴受,些个事、未必君知。xǔ duō chóu jǐn jiào nú shòu,xiē gè shì wèi bì jūn zhī。
泪滴兰衾,寒生珠幌,翠云撩乱枕频欹。lèi dī lán qīn,hán shēng zhū huǎng,cuì yún liāo luàn zhěn pín yī。
窗儿上、几条残月,斜玉界罗帷。chuāng ér shàng jǐ tiáo cán yuè,xié yù jiè luó wéi。
更堪听,霜摧败叶,静扣朱扉。gèng kān tīng,shuāng cuī bài yè,jìng kòu zhū fēi。
念别离、千里万里,问何日是归期。niàn bié lí qiān lǐ wàn lǐ,wèn hé rì shì guī qī。
关情处、鱼来雁往,断肠是、兔走鸟飞。guān qíng chù yú lái yàn wǎng,duàn cháng shì tù zǒu niǎo fēi。
美景良辰,赏心乐事,风流孤负缕金衣。měi jǐng liáng chén,shǎng xīn lè shì,fēng liú gū fù lǚ jīn yī。
谩赢得、花颜玉骨,瘦损为相思。mán yíng dé huā yán yù gǔ,shòu sǔn wèi xiāng sī。
归须早,刘郎双鬓,莫遣成丝。guī xū zǎo,liú láng shuāng bìn,mò qiǎn chéng sī。

平远楼

严仁

湘中病客思归日,城上高楼独倚时。xiāng zhōng bìng kè sī guī rì,chéng shàng gāo lóu dú yǐ shí。
半树夕阳鸦集早,一江秋色雁来迟。bàn shù xī yáng yā jí zǎo,yī jiāng qiū sè yàn lái chí。

闻雁

严仁

西风吹梦楚江秋,雁正来时妾正愁。xī fēng chuī mèng chǔ jiāng qiū,yàn zhèng lái shí qiè zhèng chóu。
怕有帛书天外至,画眉未了急登楼。pà yǒu bó shū tiān wài zhì,huà méi wèi le jí dēng lóu。

塞下曲

严仁

漠漠孤城落照间,黄榆白苇满关山。mò mò gū chéng luò zhào jiān,huáng yú bái wěi mǎn guān shān。
千枝羌笛连云起,知是胡儿牧马还。qiān zhī qiāng dí lián yún qǐ,zhī shì hú ér mù mǎ hái。

醉桃源·春景

严仁

拍堤春水蘸垂杨,水流花片香。pāi dī chūn shuǐ zhàn chuí yáng,shuǐ liú huā piàn xiāng。
弄花噆柳小鸳鸯,一双随一双。nòng huā zǎn liǔ xiǎo yuān yāng,yī shuāng suí yī shuāng。
帘半卷,露新妆,春衫是柳黄。lián bàn juǎn,lù xīn zhuāng,chūn shān shì liǔ huáng。
倚阑看处背斜阳,风流暗断肠。yǐ lán kàn chù bèi xié yáng,fēng liú àn duàn cháng。
2712