古诗词

法曲散序/法曲散序

曹勋

飞金走玉常奔驰。fēi jīn zǒu yù cháng bēn chí。
日上还西。rì shàng hái xī。
自古待著长绳系。zì gǔ dài zhù zhǎng shéng xì。
算尘心、谩劳役堪悲。suàn chén xīn mán láo yì kān bēi。
盘古到此际。pán gǔ dào cǐ jì。
桑田变海,海复成陆高低。sāng tián biàn hǎi,hǎi fù chéng lù gāo dī。
噫嘻。yī xī。
下土是凡质容仪。xià tǔ shì fán zhì róng yí。
寿考能消,几日支持。shòu kǎo néng xiāo,jǐ rì zhī chí。
念一世。niàn yī shì。
真若朝荣暮落难期。zhēn ruò cháo róng mù luò nán qī。
幸有志、日传得神仙希夷。xìng yǒu zhì rì chuán dé shén xiān xī yí。
希夷。xī yí。
堪为千古人师。kān wèi qiān gǔ rén shī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

久别黄虚中忽会又别二诗道意

曹勋

汪汪陂量有家声,文擅区中世典刑。wāng wāng bēi liàng yǒu jiā shēng,wén shàn qū zhōng shì diǎn xíng。
别去十年头已白,相逢一日眼犹青。bié qù shí nián tóu yǐ bái,xiāng féng yī rì yǎn yóu qīng。
君裁短后姑假道,我访内丹殊不经。jūn cái duǎn hòu gū jiǎ dào,wǒ fǎng nèi dān shū bù jīng。
萝月风棂传古锦,无令簿领困周星。luó yuè fēng líng chuán gǔ jǐn,wú lìng bù lǐng kùn zhōu xīng。

久别黄虚中忽会又别二诗道意

曹勋

蘋满烟沙柳满洲,绿荷风软转船头。píng mǎn yān shā liǔ mǎn zhōu,lǜ hé fēng ruǎn zhuǎn chuán tóu。
归篷亟作恁么去,许事肯令如是休。guī péng jí zuò nèn me qù,xǔ shì kěn lìng rú shì xiū。
自有文章追洛下,莫缘誉处厌糟丘。zì yǒu wén zhāng zhuī luò xià,mò yuán yù chù yàn zāo qiū。
君能坐致钱流地,行达通明十二旒。jūn néng zuò zhì qián liú dì,xíng dá tōng míng shí èr liú。

送殿干谯公暂归莆田

曹勋

暂辍京尘扰扰间,一鞭行色冒春寒。zàn chuò jīng chén rǎo rǎo jiān,yī biān xíng sè mào chūn hán。
梅花细雨资能赋,野水遥山好据鞍。méi huā xì yǔ zī néng fù,yě shuǐ yáo shān hǎo jù ān。
引道颇闻辞魏阙,觅官况可近长安。yǐn dào pǒ wén cí wèi quē,mì guān kuàng kě jìn zhǎng ān。
掀髯西笑归宜早,应及莆闽荔子丹。xiān rán xī xiào guī yí zǎo,yīng jí pú mǐn lì zi dān。

送钱处和知三衢

曹勋

忠孝传芳在一门,双旌光动小阳春。zhōng xiào chuán fāng zài yī mén,shuāng jīng guāng dòng xiǎo yáng chūn。
柯山瀫水聊均逸,石室龟峰定可人。kē shān hú shuǐ liáo jūn yì,shí shì guī fēng dìng kě rén。
紫诏密尝符夙梦,朱轓果见抚斯民。zǐ zhào mì cháng fú sù mèng,zhū fān guǒ jiàn fǔ sī mín。
故家未有如公者,自致勋名侍帝宸。gù jiā wèi yǒu rú gōng zhě,zì zhì xūn míng shì dì chén。

和都运龙图二首

曹勋

一时耆旧尽英游,玉节迎銮暂少休。yī shí qí jiù jǐn yīng yóu,yù jié yíng luán zàn shǎo xiū。
不以秦人视越瘠,载驰楚尾与吴头。bù yǐ qín rén shì yuè jí,zài chí chǔ wěi yǔ wú tóu。
两淮浓被钟离政,一水聊萦杜若洲。liǎng huái nóng bèi zhōng lí zhèng,yī shuǐ liáo yíng dù ruò zhōu。
行见锋车还禁橐,已看仁化浃鱼鸥。xíng jiàn fēng chē hái jìn tuó,yǐ kàn rén huà jiā yú ōu。

和都运龙图二首

曹勋

老去心情故倦游,直诚自许赋休休。lǎo qù xīn qíng gù juàn yóu,zhí chéng zì xǔ fù xiū xiū。
清流固已久绝望,白发只今空满头。qīng liú gù yǐ jiǔ jué wàng,bái fā zhǐ jīn kōng mǎn tóu。
软语每思挥玉麈,寻源便欲过瓜洲。ruǎn yǔ měi sī huī yù zhǔ,xún yuán biàn yù guò guā zhōu。
他年一棹烟江雨,有愧轻轻不下鸥。tā nián yī zhào yān jiāng yǔ,yǒu kuì qīng qīng bù xià ōu。

和郑康道二首

曹勋

绝叹当年故作痴,水边林下欲清非。jué tàn dāng nián gù zuò chī,shuǐ biān lín xià yù qīng fēi。
未应阮籍涂穷惯,自是王通世念微。wèi yīng ruǎn jí tú qióng guàn,zì shì wáng tōng shì niàn wēi。
仗节旧闻英概伟,挂冠惜与壮心违。zhàng jié jiù wén yīng gài wěi,guà guān xī yǔ zhuàng xīn wéi。
起予径办从公物,一䩫芒鞋一衲衣。qǐ yǔ jìng bàn cóng gōng wù,yī liǎng máng xié yī nà yī。

和郑康道二首

曹勋

耕隐春江水尽头,一廛已自鄙通侯。gēng yǐn chūn jiāng shuǐ jǐn tóu,yī chán yǐ zì bǐ tōng hóu。
好辞遽作春半别,归意欲兼天际流。hǎo cí jù zuò chūn bàn bié,guī yì yù jiān tiān jì liú。
我尚未栽三径竹,君能先泛五湖舟。wǒ shàng wèi zāi sān jìng zhú,jūn néng xiān fàn wǔ hú zhōu。
要来便作乘风客,莫使烟光有许愁。yào lái biàn zuò chéng fēng kè,mò shǐ yān guāng yǒu xǔ chóu。

和谢景英提干

曹勋

公家绣户压城垣,物采随时入懒轩。gōng jiā xiù hù yā chéng yuán,wù cǎi suí shí rù lǎn xuān。
人倚层楼风满槛,江涵秋影月当门。rén yǐ céng lóu fēng mǎn kǎn,jiāng hán qiū yǐng yuè dāng mén。
剩闻芗渌罗襦丽,醉看金荷烛影昏。shèng wén xiāng lù luó rú lì,zuì kàn jīn hé zhú yǐng hūn。
可但颓然信真率,亦思秀句得重论。kě dàn tuí rán xìn zhēn lǜ,yì sī xiù jù dé zhòng lùn。

和稳上座

曹勋

与公缁素两无成,世路低回窘墨绳。yǔ gōng zī sù liǎng wú chéng,shì lù dī huí jiǒng mò shéng。
弱羽机缯怀畏避,孤根霜雪厌侵凌。ruò yǔ jī zēng huái wèi bì,gū gēn shuāng xuě yàn qīn líng。
未须神秀终齐雪,好嘱维摩且判凭。wèi xū shén xiù zhōng qí xuě,hǎo zhǔ wéi mó qiě pàn píng。
喜读师诗破尘坌,了如松雪拂人膺。xǐ dú shī shī pò chén bèn,le rú sōng xuě fú rén yīng。

和杨季廓解元

曹勋

下帷闻说尽英奇,赋就三都墨未醨。xià wéi wén shuō jǐn yīng qí,fù jiù sān dōu mò wèi lí。
分比楚兰同讲学,文逾荆玉不遐遗。fēn bǐ chǔ lán tóng jiǎng xué,wén yú jīng yù bù xiá yí。
豹藏烟雾聊相与,蚌剖珠玑要及时。bào cáng yān wù liáo xiāng yǔ,bàng pōu zhū jī yào jí shí。
龙虎他年题淡墨,绿衣皂盖看风姿。lóng hǔ tā nián tí dàn mò,lǜ yī zào gài kàn fēng zī。

用前韵书田间晚步

曹勋

寓居萧寺憩衰迟,得酒宁论浊与醨。yù jū xiāo sì qì shuāi chí,dé jiǔ níng lùn zhuó yǔ lí。
闲里风光常自喜,暑中人事弃如遗。xián lǐ fēng guāng cháng zì xǐ,shǔ zhōng rén shì qì rú yí。
一溪烟水渔乡后,万叠苍山月上时。yī xī yān shuǐ yú xiāng hòu,wàn dié cāng shān yuè shàng shí。
竹杖芒鞋田岸久,稻花细细岁丰姿。zhú zhàng máng xié tián àn jiǔ,dào huā xì xì suì fēng zī。

用前韵赠岸老

曹勋

年来学稼似樊迟,惟有农功每不醨。nián lái xué jià shì fán chí,wéi yǒu nóng gōng měi bù lí。
事与本心虽自适,病随老境岂相遗。shì yǔ běn xīn suī zì shì,bìng suí lǎo jìng qǐ xiāng yí。
我方枕簟和云住,公正风幡撇地时。wǒ fāng zhěn diàn hé yún zhù,gōng zhèng fēng fān piē dì shí。
林下相逢笑相领,一枝筇竹水云姿。lín xià xiāng féng xiào xiāng lǐng,yī zhī qióng zhú shuǐ yún zī。

和曾谹父光孝佳句

曹勋

使君幽讨遍禅林,名动三台殿阁清。shǐ jūn yōu tǎo biàn chán lín,míng dòng sān tái diàn gé qīng。
稍赋诗章回好色,坐令草木有佳声。shāo fù shī zhāng huí hǎo sè,zuò lìng cǎo mù yǒu jiā shēng。
政须膏泽随轩至,未碍隼旟冲雨行。zhèng xū gāo zé suí xuān zhì,wèi ài sǔn yú chōng yǔ xíng。
争写雄文惟恐后,喜兼和气满重城。zhēng xiě xióng wén wéi kǒng hòu,xǐ jiān hé qì mǎn zhòng chéng。

和黄南嘉相贺

曹勋

贼马凭凌势怒号,铁衣夜挂映征袍。zéi mǎ píng líng shì nù hào,tiě yī yè guà yìng zhēng páo。
谨严甲士方超距,森索妖星绝绎骚。jǐn yán jiǎ shì fāng chāo jù,sēn suǒ yāo xīng jué yì sāo。
横槊赋诗虽昔事,枕戈待旦敢徒劳。héng shuò fù shī suī xī shì,zhěn gē dài dàn gǎn tú láo。
公诗一洗烟尘气,愧甚横行不鼓刀。gōng shī yī xǐ yān chén qì,kuì shén héng xíng bù gǔ dāo。