古诗词

山口阻风

陈师道

夕风朝未回,来云去为雨。xī fēng cháo wèi huí,lái yún qù wèi yǔ。
系舟直山口,天意遽如许。xì zhōu zhí shān kǒu,tiān yì jù rú xǔ。
涛风两方斗,丘原莫当怒。tāo fēng liǎng fāng dòu,qiū yuán mò dāng nù。
两山为俯仰,一鸟不得度。liǎng shān wèi fǔ yǎng,yī niǎo bù dé dù。
临深负高枕,偷生宁得所。lín shēn fù gāo zhěn,tōu shēng níng dé suǒ。
历历数过帆,当涂气如虎。lì lì shù guò fān,dāng tú qì rú hǔ。
快意亦适然,淹泊岂吾取。kuài yì yì shì rán,yān pō qǐ wú qǔ。
溯洄更去留,未易相尔汝。sù huí gèng qù liú,wèi yì xiāng ěr rǔ。
行登东山颠,壮观前未睹。xíng dēng dōng shān diān,zhuàng guān qián wèi dǔ。
九泽不满眼,五丈才一缕。jiǔ zé bù mǎn yǎn,wǔ zhàng cái yī lǚ。
兹山昔谁游,巨野传自古。zī shān xī shuí yóu,jù yě chuán zì gǔ。
菰鱼无凶年,末利犹不御。gū yú wú xiōng nián,mò lì yóu bù yù。
荷隩活万人,梨埒视千户。hé ào huó wàn rén,lí liè shì qiān hù。
东方富丝麻,小市藏百贾。dōng fāng fù sī má,xiǎo shì cáng bǎi jiǎ。
连樯自南北,行谈杂秦楚。lián qiáng zì nán běi,xíng tán zá qín chǔ。
向晚风力微,湖清鱼可数。xiàng wǎn fēng lì wēi,hú qīng yú kě shù。
空仓鸟乌乐,外舍窗扉语。kōng cāng niǎo wū lè,wài shě chuāng fēi yǔ。
身非天下惜,家无十金聚。shēn fēi tiān xià xī,jiā wú shí jīn jù。
欲留盗贼迫,欲去波涛怒。yù liú dào zéi pò,yù qù bō tāo nù。
两者尔何从,一死吾未与。liǎng zhě ěr hé cóng,yī sǐ wú wèi yǔ。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

西江月·其二咏榴花

陈师道

叶叶枝枝绿暗,重重密密红滋。yè yè zhī zhī lǜ àn,zhòng zhòng mì mì hóng zī。
芳心应恨赏春迟。fāng xīn yīng hèn shǎng chūn chí。
不会春工着意。bù huì chūn gōng zhe yì。
晚照酒生娇面,新妆睡污胭脂。wǎn zhào jiǔ shēng jiāo miàn,xīn zhuāng shuì wū yān zhī。
凭将双叶寄相思。píng jiāng shuāng yè jì xiāng sī。
与看钗头何似。yǔ kàn chāi tóu hé shì。

满庭芳·咏茶

陈师道

闽岭先春,琅函联璧,帝所分落人间。mǐn lǐng xiān chūn,láng hán lián bì,dì suǒ fēn luò rén jiān。
绮窗纤手,一缕破双团。qǐ chuāng xiān shǒu,yī lǚ pò shuāng tuán。
云里游龙舞凤,香雾起、飞月轮边。yún lǐ yóu lóng wǔ fèng,xiāng wù qǐ fēi yuè lún biān。
华堂静,松风竹雪,金鼎沸湲潺。huá táng jìng,sōng fēng zhú xuě,jīn dǐng fèi yuán chán。
门阑。mén lán。
车马动,扶黄籍白,小袖高鬟。chē mǎ dòng,fú huáng jí bái,xiǎo xiù gāo huán。
渐胸里轮囷,肺腑生寒。jiàn xiōng lǐ lún qūn,fèi fǔ shēng hán。
唤起谪仙醉倒,翻湖海、倾泻涛澜。huàn qǐ zhé xiān zuì dào,fān hú hǎi qīng xiè tāo lán。
笙歌散,风帘月幕,禅榻鬓丝斑。shēng gē sàn,fēng lián yuè mù,chán tà bìn sī bān。

南乡子

陈师道

急雨打寒窗。jí yǔ dǎ hán chuāng。
雨气侵灯暗壁缸。yǔ qì qīn dēng àn bì gāng。
窗下有人挑锦字,行行。chuāng xià yǒu rén tiāo jǐn zì,xíng xíng。
泪湿红绡减旧香。lèi shī hóng xiāo jiǎn jiù xiāng。
往事最难忘。wǎng shì zuì nán wàng。
更着秋声说断肠。gèng zhe qiū shēng shuō duàn cháng。
曲渚圆沙风叶底,藏藏。qū zhǔ yuán shā fēng yè dǐ,cáng cáng。
谁使鸳鸯故作双。shuí shǐ yuān yāng gù zuò shuāng。

南乡子

陈师道

阴重雨垂垂。yīn zhòng yǔ chuí chuí。
并马西郊试薄衣。bìng mǎ xī jiāo shì báo yī。
红蕊未开花已过,迟迟。hóng ruǐ wèi kāi huā yǐ guò,chí chí。
不见东风着意时。bù jiàn dōng fēng zhe yì shí。
酒到更须辞。jiǔ dào gèng xū cí。
报答春光旧有期。bào dá chūn guāng jiù yǒu qī。
勤苦著书妨作乐,痴痴。qín kǔ zhù shū fáng zuò lè,chī chī。
莫学衰翁万事非。mò xué shuāi wēng wàn shì fēi。

清平乐·二首

陈师道

秋声隐地。qiū shēng yǐn dì。
叶叶无留意。yè yè wú liú yì。
冰簟流光团扇坠。bīng diàn liú guāng tuán shàn zhuì。
惊起双栖燕子。jīng qǐ shuāng qī yàn zi。
夜堂帘合回廊。yè táng lián hé huí láng。
风帏吹乱凝香。fēng wéi chuī luàn níng xiāng。
卧看一庭明月,晓衾不耐初凉。wò kàn yī tíng míng yuè,xiǎo qīn bù nài chū liáng。

清平乐·二首

陈师道

休休莫莫。xiū xiū mò mò。
更莫思量著。gèng mò sī liàng zhù。
记着不如浑忘著。jì zhe bù rú hún wàng zhù。
百种寻思枉却。bǎi zhǒng xún sī wǎng què。
绣囊锦帐吹香。xiù náng jǐn zhàng chuī xiāng。
雄蜂雌蝶难双。xióng fēng cí dié nán shuāng。
眉上放开春色,眼前怜取新郎。méi shàng fàng kāi chūn sè,yǎn qián lián qǔ xīn láng。

清平乐

陈师道

藏藏摸摸。cáng cáng mō mō。
好事争如莫。hǎo shì zhēng rú mò。
背后寻思浑是错。bèi hòu xún sī hún shì cuò。
猛与将来放著。měng yǔ jiāng lái fàng zhù。
吹花卷絮无踪。chuī huā juǎn xù wú zōng。
晚妆知为谁红。wǎn zhuāng zhī wèi shuí hóng。
梦断阳台云雨,世间不要春风。mèng duàn yáng tái yún yǔ,shì jiān bù yào chūn fēng。

清平乐

陈师道

秋光烛地。qiū guāng zhú dì。
帘幕生秋意。lián mù shēng qiū yì。
露叶翻风惊鹊坠。lù yè fān fēng jīng què zhuì。
暗落青林红子。àn luò qīng lín hóng zi。
微行声断长廊。wēi xíng shēng duàn zhǎng láng。
熏炉衾换生香。xūn lú qīn huàn shēng xiāng。
灭烛却延明月,揽衣先怯微凉。miè zhú què yán míng yuè,lǎn yī xiān qiè wēi liáng。

木兰花减字/减字木兰花

陈师道

今年百五。jīn nián bǎi wǔ。
风日清明尘不举。fēng rì qīng míng chén bù jǔ。
紫袖红陈。zǐ xiù hóng chén。
三节烟花次第春。sān jié yān huā cì dì chūn。
来舆去马。lái yú qù mǎ。
千念一空春事谢。qiān niàn yī kōng chūn shì xiè。
白下门东。bái xià mén dōng。
谁见初杨弄晚风。shuí jiàn chū yáng nòng wǎn fēng。

菩萨蛮·佳人

陈师道

晓来误入桃源洞。xiǎo lái wù rù táo yuán dòng。
恰见佳人春睡重。qià jiàn jiā rén chūn shuì zhòng。
玉腕枕香腮。yù wàn zhěn xiāng sāi。
荷花藕上开。hé huā ǒu shàng kāi。
一扇俄惊起。yī shàn é jīng qǐ。
敛黛凝秋水。liǎn dài níng qiū shuǐ。
笑倩整金衣。xiào qiàn zhěng jīn yī。
问郎来几时。wèn láng lái jǐ shí。

卜算子

陈师道

摇风影似凝,带雪香如抱。yáo fēng yǐng shì níng,dài xuě xiāng rú bào。
开尽南枝到北枝,不道春将老。kāi jǐn nán zhī dào běi zhī,bù dào chūn jiāng lǎo。
飘飖姑射仙,谁识冰肌好。piāo yáo gū shè xiān,shuí shí bīng jī hǎo。
会有青绫梦觉人,可爱池塘草。huì yǒu qīng líng mèng jué rén,kě ài chí táng cǎo。

卜算子

陈师道

绣幕罩梅花,莫放清香透。xiù mù zhào méi huā,mò fàng qīng xiāng tòu。
鉴里朱颜岁岁移,只道花依旧。jiàn lǐ zhū yán suì suì yí,zhǐ dào huā yī jiù。
把酒问梅花,知我离情否。bǎ jiǔ wèn méi huā,zhī wǒ lí qíng fǒu。
若使梅花知我时,料得花须瘦。ruò shǐ méi huā zhī wǒ shí,liào dé huā xū shòu。

卜算子

陈师道

雪暗岭头云,竹冷溪边树。xuě àn lǐng tóu yún,zhú lěng xī biān shù。
还似潇湘缥缈人,玉骨笼香雾。hái shì xiāo xiāng piāo miǎo rén,yù gǔ lóng xiāng wù。
月下幽香度。yuè xià yōu xiāng dù。
梦里香魂驻。mèng lǐ xiāng hún zhù。
回首南枝酒半醺,寂寞无寻处。huí shǒu nán zhī jiǔ bàn xūn,jì mò wú xún chù。

卜算子

陈师道

纤软小腰身,明秀天真面。xiān ruǎn xiǎo yāo shēn,míng xiù tiān zhēn miàn。
淡画修眉小作春,中有相思怨。dàn huà xiū méi xiǎo zuò chūn,zhōng yǒu xiāng sī yuàn。
背立向人羞,颜破因谁倩。bèi lì xiàng rén xiū,yán pò yīn shuí qiàn。
不比阳台梦里逢,亲向尊前见。bù bǐ yáng tái mèng lǐ féng,qīn xiàng zūn qián jiàn。

卜算子

陈师道

梅岭数枝春,疏影斜临水。méi lǐng shù zhī chūn,shū yǐng xié lín shuǐ。
不借芳华只自香,娇面长如洗。bù jiè fāng huá zhǐ zì xiāng,jiāo miàn zhǎng rú xǐ。
还把最繁枝,过与偏怜底。hái bǎ zuì fán zhī,guò yǔ piān lián dǐ。
试傍鸾台仔细看,何似丹青里。shì bàng luán tái zǎi xì kàn,hé shì dān qīng lǐ。
6331234567»