古诗词

风流子·海棠

曹勋

中春膏雨歇,雕阑晓,最好海棠时。zhōng chūn gāo yǔ xiē,diāo lán xiǎo,zuì hǎo hǎi táng shí。
正新梢吐绿,万苞凝露,暖铺云锦,香点胭脂。zhèng xīn shāo tǔ lǜ,wàn bāo níng lù,nuǎn pù yún jǐn,xiāng diǎn yān zhī。
向枝上,绪风开秀色,桃李尽成蹊。xiàng zhī shàng,xù fēng kāi xiù sè,táo lǐ jǐn chéng qī。
朱唇晕酒,脸红微透,翠纱轻卷,红映丰肌。zhū chún yūn jiǔ,liǎn hóng wēi tòu,cuì shā qīng juǎn,hóng yìng fēng jī。
严宸风光主,临赏处,玉殿丽日迟迟。yán chén fēng guāng zhǔ,lín shǎng chù,yù diàn lì rì chí chí。
天与造化西蜀,浓艳芳菲。tiān yǔ zào huà xī shǔ,nóng yàn fāng fēi。
待绣帘卷起,欢奉长乐,内梱多闲,同宴椒闱。dài xiù lián juǎn qǐ,huān fèng zhǎng lè,nèi kǔn duō xián,tóng yàn jiāo wéi。
须是对花满酌,不醉无归。xū shì duì huā mǎn zhuó,bù zuì wú guī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

和李伯时韵送行七首

曹勋

一别丰姿遽六年,相望淮浙限江天。yī bié fēng zī jù liù nián,xiāng wàng huái zhè xiàn jiāng tiān。
糟丘闻甚羊肠险,履践欣如玉色鲜。zāo qiū wén shén yáng cháng xiǎn,lǚ jiàn xīn rú yù sè xiān。

和李伯时韵送行七首

曹勋

当年成性独存存,闻道今为五女门。dāng nián chéng xìng dú cún cún,wén dào jīn wèi wǔ nǚ mén。
收拾桑榆早栖泊,香烟轻卷静朝昏。shōu shí sāng yú zǎo qī pō,xiāng yān qīng juǎn jìng cháo hūn。

和李伯时韵送行七首

曹勋

移花种竹增幽寻,卷箔高窗邀远岑。yí huā zhǒng zhú zēng yōu xún,juǎn bó gāo chuāng yāo yuǎn cén。
腰镰饷耕不觉老,鬓华雪领从渠侵。yāo lián xiǎng gēng bù jué lǎo,bìn huá xuě lǐng cóng qú qīn。

和李伯时韵送行七首

曹勋

松乔吹断绿云璈,海迥天空冉冉高。sōng qiáo chuī duàn lǜ yún áo,hǎi jiǒng tiān kōng rǎn rǎn gāo。
他日幅巾期汗漫,昆丘同约上风涛。tā rì fú jīn qī hàn màn,kūn qiū tóng yuē shàng fēng tāo。

和李伯时韵送行七首

曹勋

居临潮落潮生地,占得溪南溪北云。jū lín cháo luò cháo shēng dì,zhàn dé xī nán xī běi yún。
紫陌清歌同听曲,丹丘连日喜逢君。zǐ mò qīng gē tóng tīng qū,dān qiū lián rì xǐ féng jūn。

和李伯时韵送行七首

曹勋

老病衰残得养闲,语离可复对秋山。lǎo bìng shuāi cán dé yǎng xián,yǔ lí kě fù duì qiū shān。
只应今夜相思梦,同渡江云水石间。zhǐ yīng jīn yè xiāng sī mèng,tóng dù jiāng yún shuǐ shí jiān。

和郑国器六首

曹勋

归休三径得怡颜,何所羊裘与钓竿。guī xiū sān jìng dé yí yán,hé suǒ yáng qiú yǔ diào gān。
剩得新诗载行事,如游玄圃拾琅玕。shèng dé xīn shī zài xíng shì,rú yóu xuán pǔ shí láng gān。

和郑国器六首

曹勋

老境欣逢世路平,收回神观远逢迎。lǎo jìng xīn féng shì lù píng,shōu huí shén guān yuǎn féng yíng。
五更不复趋双阙,六凿都忘任七情。wǔ gèng bù fù qū shuāng quē,liù záo dōu wàng rèn qī qíng。

和郑国器六首

曹勋

幄密花深留暖径,日融天醉泛晴芳。wò mì huā shēn liú nuǎn jìng,rì róng tiān zuì fàn qíng fāng。
何人收向黄金榼,犹得氛氲助玉香。hé rén shōu xiàng huáng jīn kē,yóu dé fēn yūn zhù yù xiāng。

和郑国器六首

曹勋

湿玉吹香吐万花,先春粲粲等芳华。shī yù chuī xiāng tǔ wàn huā,xiān chūn càn càn děng fāng huá。
朵云不惜吟疏影,踏雪应能访我家。duǒ yún bù xī yín shū yǐng,tà xuě yīng néng fǎng wǒ jiā。

和郑国器六首

曹勋

带雨看时意始真,谁家院落故藏春。dài yǔ kàn shí yì shǐ zhēn,shuí jiā yuàn luò gù cáng chūn。
不须更待溶溶月,鬓影香传缥缈人。bù xū gèng dài róng róng yuè,bìn yǐng xiāng chuán piāo miǎo rén。

和郑国器六首

曹勋

小桃经雨暖成川,云锦相辉粉色天。xiǎo táo jīng yǔ nuǎn chéng chuān,yún jǐn xiāng huī fěn sè tiān。
摘实未医尘世病,飞霞且致洞中仙。zhāi shí wèi yī chén shì bìng,fēi xiá qiě zhì dòng zhōng xiān。

送曾谹父还朝十首

曹勋

故家门地少相传,公独翘翘朝墨仙。gù jiā mén dì shǎo xiāng chuán,gōng dú qiào qiào cháo mò xiān。
五两诗章蔼天禄,看同勋业映青编。wǔ liǎng shī zhāng ǎi tiān lù,kàn tóng xūn yè yìng qīng biān。

送曾谹父还朝十首

曹勋

异枝同颖绕祥云,贡入南州瑞木新。yì zhī tóng yǐng rào xiáng yún,gòng rù nán zhōu ruì mù xīn。
并影薰风舞交翠,要知仁政在斯民。bìng yǐng xūn fēng wǔ jiāo cuì,yào zhī rén zhèng zài sī mín。

送曾谹父还朝十首

曹勋

丽句清言继风雅,手开云汉焕天章。lì jù qīng yán jì fēng yǎ,shǒu kāi yún hàn huàn tiān zhāng。
珠玑散落佳山水,奕世人薰一瓣香。zhū jī sàn luò jiā shān shuǐ,yì shì rén xūn yī bàn xiāng。