古诗词

昌蒲歌

谢枋得

有石奇峭天琢成,有草夭夭冬夏青。yǒu shí qí qiào tiān zuó chéng,yǒu cǎo yāo yāo dōng xià qīng。
人言昌蒲非一种,上品九节通仙灵。rén yán chāng pú fēi yī zhǒng,shàng pǐn jiǔ jié tōng xiān líng。
异根不带尘埃气,孤操爱结泉石盟。yì gēn bù dài chén āi qì,gū cāo ài jié quán shí méng。
明窗净几有宿契,花林草砌无交情。míng chuāng jìng jǐ yǒu sù qì,huā lín cǎo qì wú jiāo qíng。
夜深不嫌青露重,晨光疑有白云生。yè shēn bù xián qīng lù zhòng,chén guāng yí yǒu bái yún shēng。
嫩如秦时童女登蓬瀛,手携绿玉杖徐行。nèn rú qín shí tóng nǚ dēng péng yíng,shǒu xié lǜ yù zhàng xú xíng。
瘦如天台山上圣贤僧,休粮绝粒孤鹤形。shòu rú tiān tái shān shàng shèng xián sēng,xiū liáng jué lì gū hè xíng。
劲如五百义士从田横,英气凛凛磨青冥。jìn rú wǔ bǎi yì shì cóng tián héng,yīng qì lǐn lǐn mó qīng míng。
清如三千弟子立孔庭,回琴点瑟天机鸣。qīng rú sān qiān dì zi lì kǒng tíng,huí qín diǎn sè tiān jī míng。
堂前不入红粉意,席上常听诗书声。táng qián bù rù hóng fěn yì,xí shàng cháng tīng shī shū shēng。
怪石筱簜皆充贡,此物舜庙当共登。guài shí xiǎo dàng jiē chōng gòng,cǐ wù shùn miào dāng gòng dēng。
神农知已入本草,灵均蔽贤遗骚经。shén nóng zhī yǐ rù běn cǎo,líng jūn bì xián yí sāo jīng。
幽人眈玩发仙兴,方士服饵延修龄。yōu rén dān wán fā xiān xīng,fāng shì fú ěr yán xiū líng。
彩鸾紫凤琪花苑,赤虬玉麟芙蓉城。cǎi luán zǐ fèng qí huā yuàn,chì qiú yù lín fú róng chéng。
上界真人好清净,见此灵苗当大惊。shàng jiè zhēn rén hǎo qīng jìng,jiàn cǐ líng miáo dāng dà jīng。
我欲携之朝太清,瑶草不敢专芳馨。wǒ yù xié zhī cháo tài qīng,yáo cǎo bù gǎn zhuān fāng xīn。
玉皇一笑留香案,锡与有道者长生。yù huáng yī xiào liú xiāng àn,xī yǔ yǒu dào zhě zhǎng shēng。
人闲千花万草尽荣艳,未必敢与此草争高名。rén xián qiān huā wàn cǎo jǐn róng yàn,wèi bì gǎn yǔ cǐ cǎo zhēng gāo míng。
谢枋得

谢枋得

谢枋得(1226~1289年):南宋进士,江西信州弋阳人,字君直,号叠山,别号依斋,担任六部侍郎,聪明过人,文章奇绝;学通“六经”,淹贯百家,带领义军在江东抗元,被俘不屈,在北京殉国,作品收录在《叠山集》。 谢枋得的作品>>

猜您喜欢

秦人洞

谢枋得

来避秦人万事休,鸟啼花落几春秋。lái bì qín rén wàn shì xiū,niǎo tí huā luò jǐ chūn qiū。
洞门深锁无人到,山自青青水自流。dòng mén shēn suǒ wú rén dào,shān zì qīng qīng shuǐ zì liú。

送程楚翁远游

谢枋得

近日人传庾岭梅,南枝落尽北枝开。jìn rì rén chuán yǔ lǐng méi,nán zhī luò jǐn běi zhī kāi。
长安旧日元无此,尽是江南人送来。zhǎng ān jiù rì yuán wú cǐ,jǐn shì jiāng nán rén sòng lái。

思亲

谢枋得

九十萱亲天下稀,十年甘旨误庭闱。jiǔ shí xuān qīn tiān xià xī,shí nián gān zhǐ wù tíng wéi。
临行有恳慈心喜,再睹衣冠儿便归。lín xíng yǒu kěn cí xīn xǐ,zài dǔ yī guān ér biàn guī。

五星

谢枋得

五纬煌煌裹在秦,项王称霸沛公臣。wǔ wěi huáng huáng guǒ zài qín,xiàng wáng chēng bà pèi gōng chén。
谁知四百年天下,已属宽仁大度人。shuí zhī sì bǎi nián tiān xià,yǐ shǔ kuān rén dà dù rén。

代上杜按察

谢枋得

东南官吏欠清风,五十年来世道穷。dōng nán guān lì qiàn qīng fēng,wǔ shí nián lái shì dào qióng。
须信太平在今日,人间又有杜祁公。xū xìn tài píng zài jīn rì,rén jiān yòu yǒu dù qí gōng。

代上杜按察

谢枋得

庆历诸公开太平,选贤按察救生灵。qìng lì zhū gōng kāi tài píng,xuǎn xián àn chá jiù shēng líng。
当时只有一杜杞,岂若先生真福星。dāng shí zhǐ yǒu yī dù qǐ,qǐ ruò xiān shēng zhēn fú xīng。

代上杜按察

谢枋得

万物宁无吐气时,平生爱诵杜陵诗。wàn wù níng wú tǔ qì shí,píng shēng ài sòng dù líng shī。
如今天下知元结,六百年间再见之。rú jīn tiān xià zhī yuán jié,liù bǎi nián jiān zài jiàn zhī。

贺道士阮太虚

谢枋得

阮郎正好住天台,玉女多情忽放回。ruǎn láng zhèng hǎo zhù tiān tái,yù nǚ duō qíng hū fàng huí。
雨散云收一天碧,薰风吹梦到瑶台。yǔ sàn yún shōu yī tiān bì,xūn fēng chuī mèng dào yáo tái。

寄谢叔鲁

谢枋得

红叶飘摇霜露清,去年今日正同行。hóng yè piāo yáo shuāng lù qīng,qù nián jīn rì zhèng tóng xíng。
夜来似与君相见,明月一窗梅影横。yè lái shì yǔ jūn xiāng jiàn,míng yuè yī chuāng méi yǐng héng。

寄谢叔鲁

谢枋得

一岁思君君不来,君来我去欠徘徊。yī suì sī jūn jūn bù lái,jūn lái wǒ qù qiàn pái huái。
归时只见留诗在,何日相逢畅好怀。guī shí zhǐ jiàn liú shī zài,hé rì xiāng féng chàng hǎo huái。

寄谢叔鲁

谢枋得

平生结客知心少,乱世逢人笑口难。píng shēng jié kè zhī xīn shǎo,luàn shì féng rén xiào kǒu nán。
近日老天频送喜,谁来对酒共清欢。jìn rì lǎo tiān pín sòng xǐ,shuí lái duì jiǔ gòng qīng huān。

春日闻杜鹃

谢枋得

杜鹃日日劝人归,一片归心谁得知。dù juān rì rì quàn rén guī,yī piàn guī xīn shuí dé zhī。
望帝有神如可问,谓余何日是归期。wàng dì yǒu shén rú kě wèn,wèi yú hé rì shì guī qī。

元旦阻雨二首

谢枋得

洪钧一转岁开端,草木群生亦喜欢。hóng jūn yī zhuǎn suì kāi duān,cǎo mù qún shēng yì xǐ huān。
安得明年此时节,江南重睹旧衣冠。ān dé míng nián cǐ shí jié,jiāng nán zhòng dǔ jiù yī guān。

元旦阻雨二首

谢枋得

莫道新年贺客迟,晴天暖日却相期。mò dào xīn nián hè kè chí,qíng tiān nuǎn rì què xiāng qī。
春风只被多情苦,红嫩青新总要诗。chūn fēng zhǐ bèi duō qíng kǔ,hóng nèn qīng xīn zǒng yào shī。

庆全庵桃花

谢枋得

寻得桃源好避秦,桃红又见一年春。xún dé táo yuán hǎo bì qín,táo hóng yòu jiàn yī nián chūn。
花飞莫遣随流水,怕有渔郎来问津。huā fēi mò qiǎn suí liú shuǐ,pà yǒu yú láng lái wèn jīn。
80123456