古诗词

赠何古梅学医

谢枋得

永州何仙药最灵,神丸能溃邕州城。yǒng zhōu hé xiān yào zuì líng,shén wán néng kuì yōng zhōu chéng。
广西两道载清平,百万赤子荷更生。guǎng xī liǎng dào zài qīng píng,bǎi wàn chì zi hé gèng shēng。
笙鹤一去二百年,东南忽变为腥膻。shēng hè yī qù èr bǎi nián,dōng nán hū biàn wèi xīng shān。
为血为肉生灵苦,在者疮痍何日痊。wèi xuè wèi ròu shēng líng kǔ,zài zhě chuāng yí hé rì quán。
上界真人有同性,不学神仙学孔孟。shàng jiè zhēn rén yǒu tóng xìng,bù xué shén xiān xué kǒng mèng。
有术医国无人知,要为吾民救微命。yǒu shù yī guó wú rén zhī,yào wèi wú mín jiù wēi mìng。
察脉肥瘦韩子精,论疾阴阳子产明。chá mài féi shòu hán zi jīng,lùn jí yīn yáng zi chǎn míng。
神功端不让思邈,古道依然如宋清。shén gōng duān bù ràng sī miǎo,gǔ dào yī rán rú sòng qīng。
得钱卖药少取利,无钱乞药喜舍施。dé qián mài yào shǎo qǔ lì,wú qián qǐ yào xǐ shě shī。
好客来时入酒垆,无朋终日阅书市。hǎo kè lái shí rù jiǔ lú,wú péng zhōng rì yuè shū shì。
忆昔民生三皇前,下寿无疾享百年。yì xī mín shēng sān huáng qián,xià shòu wú jí xiǎng bǎi nián。
神人妙用不可见,《本草》、《灵》、《素》犹有传。shén rén miào yòng bù kě jiàn,běn cǎo líng sù yóu yǒu chuán。
古云医不通三书,世上断不服其药。gǔ yún yī bù tōng sān shū,shì shàng duàn bù fú qí yào。
如君胸中有炎、黄,冷笑三书尽糟粕。rú jūn xiōng zhōng yǒu yán huáng,lěng xiào sān shū jǐn zāo pò。
我闻上帝最好生,活人功多朝玉京。wǒ wén shàng dì zuì hǎo shēng,huó rén gōng duō cháo yù jīng。
请看耆叟至陶葛,神仙多是良医成。qǐng kàn qí sǒu zhì táo gé,shén xiān duō shì liáng yī chéng。
东西干戈二十秋,人无贫富眉长愁。dōng xī gàn gē èr shí qiū,rén wú pín fù méi zhǎng chóu。
千人幸有一人在,到处呻吟无歌讴。qiān rén xìng yǒu yī rén zài,dào chù shēn yín wú gē ōu。
遗黎若要家平康,但愿良医自天降。yí lí ruò yào jiā píng kāng,dàn yuàn liáng yī zì tiān jiàng。
不龟手药有灵时,好看良医作良相。bù guī shǒu yào yǒu líng shí,hǎo kàn liáng yī zuò liáng xiāng。
谢枋得

谢枋得

谢枋得(1226~1289年):南宋进士,江西信州弋阳人,字君直,号叠山,别号依斋,担任六部侍郎,聪明过人,文章奇绝;学通“六经”,淹贯百家,带领义军在江东抗元,被俘不屈,在北京殉国,作品收录在《叠山集》。 谢枋得的作品>>

猜您喜欢

书林十景书林笔峰

谢枋得

古阴寂寂人踪稀,一泓凝碧环招提。gǔ yīn jì jì rén zōng xī,yī hóng níng bì huán zhāo tí。
洪音清韵系风雨,山鸣谷响声迟迟。hóng yīn qīng yùn xì fēng yǔ,shān míng gǔ xiǎng shēng chí chí。
昧爽初分天欲晓,岚气升腾迷木杪。mèi shuǎng chū fēn tiān yù xiǎo,lán qì shēng téng mí mù miǎo。
金乌鼓翼海色红,烁醒林中正栖鸟。jīn wū gǔ yì hǎi sè hóng,shuò xǐng lín zhōng zhèng qī niǎo。

书林十景书林笔峰

谢枋得

朔风吹折寒梅枝,严凝冻合彤云痴。shuò fēng chuī zhé hán méi zhī,yán níng dòng hé tóng yún chī。
华峰屹立亘今古,堆累积聚皆昏迷。huá fēng yì lì gèn jīn gǔ,duī lèi jī jù jiē hūn mí。
杨花飞舞盈三尺,蝶翅交加呈六出。yáng huā fēi wǔ yíng sān chǐ,dié chì jiāo jiā chéng liù chū。
朝阳发燄照乾坤,万壑千崖消粉饰。cháo yáng fā yàn zhào qián kūn,wàn hè qiān yá xiāo fěn shì。

与魏梅野

谢枋得

义熙陶令书甲子,春秋仲尼尊天王。yì xī táo lìng shū jiǎ zi,chūn qiū zhòng ní zūn tiān wáng。
孔明汉贼不两立,梁公寸念臣而皇。kǒng míng hàn zéi bù liǎng lì,liáng gōng cùn niàn chén ér huáng。

吾友张四居士为僧敢献善颂

谢枋得

天台罗汉形模,也学丹霞刬草。tiān tái luó hàn xíng mó,yě xué dān xiá chǎn cǎo。
少年大振宗风,好个五山长老。shǎo nián dà zhèn zōng fēng,hǎo gè wǔ shān zhǎng lǎo。

武夷山中

谢枋得

十年无梦得还家,独立青峰野水涯。shí nián wú mèng dé hái jiā,dú lì qīng fēng yě shuǐ yá。
天地寂寥山雨歇,几生修得到梅花?tiān dì jì liáo shān yǔ xiē,jǐ shēng xiū dé dào méi huā?
80123456