古诗词

再用前韵

袁甫

瑚琏区区只小成,休言果艺与忠清。hú liǎn qū qū zhǐ xiǎo chéng,xiū yán guǒ yì yǔ zhōng qīng。
圣师忘食兼忘老,地久天长日月明。shèng shī wàng shí jiān wàng lǎo,dì jiǔ tiān zhǎng rì yuè míng。

袁甫

宋庆元府鄞县人,字广微。袁燮子。少承家学,又受业于杨简。宁宗嘉定七年进士。为秘书省正字,奏称内外局势可惧,请严守帅之选,兴屯田之利。迁校书郎,又言边事之病在内不在外。历任监司及州府官,所至兴利除弊。入为中书舍人,屡奏边事当以上流为急,议和恐误事。累官至权兵部尚书、兼吏部尚书。卒谥正肃。有《蒙斋集》等。 袁甫的作品>>

猜您喜欢

岳忠武祠三首

袁甫

当年老桧肆欺谩,忠武哀哉抱寸丹。dāng nián lǎo guì sì qī mán,zhōng wǔ āi zāi bào cùn dān。
赖有皇天为吐气,岂无青史更诛奸。lài yǒu huáng tiān wèi tǔ qì,qǐ wú qīng shǐ gèng zhū jiān。
字留陈迹何年泯,烟锁空山尽日闲。zì liú chén jì hé nián mǐn,yān suǒ kōng shān jǐn rì xián。
世事关心眠不得,今朝下涕为潸潸。shì shì guān xīn mián bù dé,jīn cháo xià tì wèi shān shān。

岳忠武祠三首

袁甫

儿时曾住练江头,长老频频说岳侯。ér shí céng zhù liàn jiāng tóu,zhǎng lǎo pín pín shuō yuè hóu。
手握天戈能决胜,心轻人爵只寻幽。shǒu wò tiān gē néng jué shèng,xīn qīng rén jué zhǐ xún yōu。
堪嗟爝火当时灭,谁信长川万古流。kān jiē jué huǒ dāng shí miè,shuí xìn zhǎng chuān wàn gǔ liú。
机会莫言今到手,却愁无饭饱貔貅。jī huì mò yán jīn dào shǒu,què chóu wú fàn bǎo pí xiū。

岳忠武祠三首

袁甫

背嵬军马战无俦,压尽当年几列侯。bèi wéi jūn mǎ zhàn wú chóu,yā jǐn dāng nián jǐ liè hóu。
先辈有闻多散轶,后生谁识发潜幽。xiān bèi yǒu wén duō sàn yì,hòu shēng shuí shí fā qián yōu。
伤心咄咄权臣事,满眼滔滔债帅流。shāng xīn duō duō quán chén shì,mǎn yǎn tāo tāo zhài shuài liú。
槌剥到今浑似鬼,向人休说是貔貅。chuí bō dào jīn hún shì guǐ,xiàng rén xiū shuō shì pí xiū。

莫能名庵二首

袁甫

说道空空元不空,太空何物不能容。shuō dào kōng kōng yuán bù kōng,tài kōng hé wù bù néng róng。
世人枉被虚名幻,到底还须识正宗。shì rén wǎng bèi xū míng huàn,dào dǐ hái xū shí zhèng zōng。

莫能名庵二首

袁甫

青山突兀倚长空,不作人间儿女容。qīng shān tū wù yǐ zhǎng kōng,bù zuò rén jiān ér nǚ róng。
几载无名茅处士,一朝识破有林宗。jǐ zài wú míng máo chù shì,yī cháo shí pò yǒu lín zōng。

述易述雅二章与赵清臣制帅

袁甫

六十四卦,惟谦纯吉。liù shí sì guà,wéi qiān chún jí。
九四大臣,居位以德。jiǔ sì dà chén,jū wèi yǐ dé。
满则易敧,盈兮斯食。mǎn zé yì jī,yíng xī sī shí。
惟谦下人,不违天则。wéi qiān xià rén,bù wéi tiān zé。
此则伊何,元无损益。cǐ zé yī hé,yuán wú sǔn yì。
澄然太空,秉心惟一。chéng rán tài kōng,bǐng xīn wéi yī。
明哲保身,神所辅翊。míng zhé bǎo shēn,shén suǒ fǔ yì。
持此撝谦,与宋无极。chí cǐ huī qiān,yǔ sòng wú jí。
大雅不作,吁谟音希。dà yǎ bù zuò,xū mó yīn xī。
公既奏功,衮衣盍归。gōng jì zòu gōng,gǔn yī hé guī。
归矢尔谟,琅琅厥辞。guī shǐ ěr mó,láng láng jué cí。
用添帝聪,烛于几微。yòng tiān dì cōng,zhú yú jǐ wēi。
天位孔艰,夙夜弼违。tiān wèi kǒng jiān,sù yè bì wéi。
逆耳为忠,隐情乃欺。nì ěr wèi zhōng,yǐn qíng nǎi qī。
择乎二者,上帝监兹。zé hū èr zhě,shàng dì jiān zī。
煌煌祖业,忠臣念之。huáng huáng zǔ yè,zhōng chén niàn zhī。

三衢效周雅作鹿鸣宴诗三章

袁甫

鹿鸣鹿鸣,呦呦之声。lù míng lù míng,yōu yōu zhī shēng。
我有嘉宾,柯山之英。wǒ yǒu jiā bīn,kē shān zhī yīng。
来燕公堂,天府是升。lái yàn gōng táng,tiān fǔ shì shēng。
同我乡老,遹观厥成。tóng wǒ xiāng lǎo,yù guān jué chéng。
鹿鸣鹿鸣,食苹与蒿。lù míng lù míng,shí píng yǔ hāo。
我有嘉宾,柯山之翘。wǒ yǒu jiā bīn,kē shān zhī qiào。
岁逢丑矣,喜见斗杓。suì féng chǒu yǐ,xǐ jiàn dòu biāo。
我有旨酒,嘉宾是招是邀。wǒ yǒu zhǐ jiǔ,jiā bīn shì zhāo shì yāo。
鹿鸣鹿鸣,惠我好音。lù míng lù míng,huì wǒ hǎo yīn。
我有嘉宾,言献其琛。wǒ yǒu jiā bīn,yán xiàn qí chēn。
虽则轩裳,不改山林。suī zé xuān shang,bù gǎi shān lín。
我有十箴,以淑我嘉宾之心。wǒ yǒu shí zhēn,yǐ shū wǒ jiā bīn zhī xīn。

朝阳三章

袁甫

日之出矣,于彼扶桑。rì zhī chū yǐ,yú bǐ fú sāng。
凤之鸣矣,于彼高冈。fèng zhī míng yǐ,yú bǐ gāo gāng。
匪高冈则鸣,朝阳之光。fěi gāo gāng zé míng,cháo yáng zhī guāng。
君子如凤,爱此朝阳。jūn zi rú fèng,ài cǐ cháo yáng。
纯德孔明,闻于四方。chún dé kǒng míng,wén yú sì fāng。
日之出矣,其光融融。rì zhī chū yǐ,qí guāng róng róng。
凤之鸣矣,其声雍雍。fèng zhī míng yǐ,qí shēng yōng yōng。
鸣于何所,于彼梧桐。míng yú hé suǒ,yú bǐ wú tóng。
凤兮凤兮,和乐冲冲。fèng xī fèng xī,hé lè chōng chōng。
匪凤匪桐,在君子之躬。fěi fèng fěi tóng,zài jūn zi zhī gōng。
日之出矣,万象光明。rì zhī chū yǐ,wàn xiàng guāng míng。
凤之仪矣,箫韶之音。fèng zhī yí yǐ,xiāo sháo zhī yīn。
观彼仪凤,以观我生。guān bǐ yí fèng,yǐ guān wǒ shēng。
生生不息,匪亏匪盈。shēng shēng bù xī,fěi kuī fěi yíng。
面此朝阳,默养和平。miàn cǐ cháo yáng,mò yǎng hé píng。

和韩履善韵

袁甫

雨雪霏霏,青山华巅。yǔ xuě fēi fēi,qīng shān huá diān。
能令山老,曷不老泉。néng lìng shān lǎo,hé bù lǎo quán。
雪高高山,雪深深渊。xuě gāo gāo shān,xuě shēn shēn yuān。
山自寂寂,泉自涓涓。shān zì jì jì,quán zì juān juān。
我爱嶙峋,亦爱漪涟。wǒ ài lín xún,yì ài yī lián。
雪兮入水,我观其澜。xuě xī rù shuǐ,wǒ guān qí lán。
雪也在山,我取而餐。xuě yě zài shān,wǒ qǔ ér cān。
入水不见,依旧灵源。rù shuǐ bù jiàn,yī jiù líng yuán。
在山见雪,不见苍然。zài shān jiàn xuě,bù jiàn cāng rán。
苍然虽改,岿然则存。cāng rán suī gǎi,kuī rán zé cún。
见与不见,神光浑全。jiàn yǔ bù jiàn,shén guāng hún quán。
悟此雪词,龟龙参前。wù cǐ xuě cí,guī lóng cān qián。
一止一流,谁合谁分。yī zhǐ yī liú,shuí hé shuí fēn。
忘言为赘,言本无言。wàng yán wèi zhuì,yán běn wú yán。

和晋斋兄韵

袁甫

斟酌元气,斗为帝车。zhēn zhuó yuán qì,dòu wèi dì chē。
四时迭运,其信也且。sì shí dié yùn,qí xìn yě qiě。
天道不言,莫非教欤。tiān dào bù yán,mò fēi jiào yú。
日之升矣,云翳扫除。rì zhī shēng yǐ,yún yì sǎo chú。
本无体质,湛然太虚。běn wú tǐ zhì,zhàn rán tài xū。
历山舜耕,雷泽舜渔。lì shān shùn gēng,léi zé shùn yú。
天德首出,兹焉权舆。tiān dé shǒu chū,zī yān quán yú。
晋斋作诗,诲语勤劬。jìn zhāi zuò shī,huì yǔ qín qú。
我处山樊,饮水饭蔬。wǒ chù shān fán,yǐn shuǐ fàn shū。
一雨苏旱,民气欢如。yī yǔ sū hàn,mín qì huān rú。
东邻杀牛,西邻刲猪。dōng lín shā niú,xī lín kuī zhū。
市贾不售,始到吾庐。shì jiǎ bù shòu,shǐ dào wú lú。
买来烹之,每食无馀。mǎi lái pēng zhī,měi shí wú yú。
凉哉枕簟,凄其葛綀。liáng zāi zhěn diàn,qī qí gé shū。
忽念世涂,滔滔沦胥。hū niàn shì tú,tāo tāo lún xū。
自昔兴亡,具载诗书。zì xī xīng wáng,jù zài shī shū。
蛊弊极矣,谁与爬梳。gǔ bì jí yǐ,shuí yǔ pá shū。
已而谛思,惊饵如鱼。yǐ ér dì sī,jīng ěr rú yú。
谁谓王门,可轻曳裾。shuí wèi wáng mén,kě qīng yè jū。
观诗末章,荷兄警予。guān shī mò zhāng,hé xiōng jǐng yǔ。
老冉冉至,虚度望舒。lǎo rǎn rǎn zhì,xū dù wàng shū。
学贵密察,勿事恢疏。xué guì mì chá,wù shì huī shū。
一念微差,恶草必锄。yī niàn wēi chà,è cǎo bì chú。
真刚大勇,那可踌躇。zhēn gāng dà yǒng,nà kě chóu chú。
未济濡尾,既济濡袽。wèi jì rú wěi,jì jì rú rú。
元自昭晰,无惑可祛。yuán zì zhāo xī,wú huò kě qū。
拜兄忠告,其敢忘诸。bài xiōng zhōng gào,qí gǎn wàng zhū。
且此养疴,谁毁谁誉。qiě cǐ yǎng kē,shuí huǐ shuí yù。

和惠宰

袁甫

人爵非贵,天爵惟尊。rén jué fēi guì,tiān jué wéi zūn。
贤哉惠侯,兴学祁门。xián zāi huì hóu,xīng xué qí mén。
祁门之士,夙号有文。qí mén zhī shì,sù hào yǒu wén。
兑习久废,索居离群。duì xí jiǔ fèi,suǒ jū lí qún。
自侯来思,锐志兴复。zì hóu lái sī,ruì zhì xīng fù。
士脱旧穴,迁于乔木。shì tuō jiù xué,qiān yú qiáo mù。
人性本善,混混源泉。rén xìng běn shàn,hùn hùn yuán quán。
四端素具,若火始然。sì duān sù jù,ruò huǒ shǐ rán。
谁其启之,君子德风。shuí qí qǐ zhī,jūn zi dé fēng。
既修学宫,藏修其中。jì xiū xué gōng,cáng xiū qí zhōng。
内养克充,外养亦备。nèi yǎng kè chōng,wài yǎng yì bèi。
尔不吾负,吾宁尔弃。ěr bù wú fù,wú níng ěr qì。
坛名舞雩,乐道无欲。tán míng wǔ yú,lè dào wú yù。
梁跨幽涧,潺潺漱玉。liáng kuà yōu jiàn,chán chán shù yù。
面此清致,皆学之助。miàn cǐ qīng zhì,jiē xué zhī zhù。
本心融明,庶几寡过。běn xīn róng míng,shù jǐ guǎ guò。
滔滔世途,人而匪天。tāo tāo shì tú,rén ér fěi tiān。
儿童之戏,殆类纸鸢。ér tóng zhī xì,dài lèi zhǐ yuān。

番阳喜晴赠幕僚

袁甫

大江以东,岁屡弗康。dà jiāng yǐ dōng,suì lǚ fú kāng。
民病未苏,正兹忧惶。mín bìng wèi sū,zhèng zī yōu huáng。
一雨六旬,巨浸汤汤。yī yǔ liù xún,jù jìn tāng tāng。
我告上帝,是祈是禳。wǒ gào shàng dì,shì qí shì ráng。
我来宿斋,室名朝阳。wǒ lái sù zhāi,shì míng cháo yáng。
顾瞻斯名,与我心当。gù zhān sī míng,yǔ wǒ xīn dāng。
天告我兆,厥应果彰。tiān gào wǒ zhào,jué yīng guǒ zhāng。
朝阳一升,阴沴伏藏。cháo yáng yī shēng,yīn lì fú cáng。
众水归壑,殃转为祥。zhòng shuǐ guī hè,yāng zhuǎn wèi xiáng。
民奠攸居,岁保金穰。mín diàn yōu jū,suì bǎo jīn ráng。
耄倪载咏,喜气洋洋。mào ní zài yǒng,xǐ qì yáng yáng。
匪我颛蒙,能动上苍。fěi wǒ zhuān méng,néng dòng shàng cāng。
赖我诸友,罔或怠荒。lài wǒ zhū yǒu,wǎng huò dài huāng。
斋事孔明,纯诚是将。zhāi shì kǒng míng,chún chéng shì jiāng。
上帝昭格,随此瓣香。shàng dì zhāo gé,suí cǐ bàn xiāng。
我勉诸友,秉德日彊。wǒ miǎn zhū yǒu,bǐng dé rì jiàng。
朝阳在我,自然发光。cháo yáng zài wǒ,zì rán fā guāng。
阳复之始,养而勿伤。yáng fù zhī shǐ,yǎng ér wù shāng。
常如对帝,中正斋庄。cháng rú duì dì,zhōng zhèng zhāi zhuāng。
乃保终吉,以活吾氓。nǎi bǎo zhōng jí,yǐ huó wú máng。
稍或安肆,罔念作狂。shāo huò ān sì,wǎng niàn zuò kuáng。
政刑弗谨,号令弗臧。zhèng xíng fú jǐn,hào lìng fú zāng。
天非可恃,祥覆为殃。tiān fēi kě shì,xiáng fù wèi yāng。
敬之敬之,斯须勿忘。jìng zhī jìng zhī,sī xū wù wàng。
既以告友,抑以自防。jì yǐ gào yǒu,yì yǐ zì fáng。

赠韩拙堂

袁甫

世所谓巧,请为翁说。shì suǒ wèi qiǎo,qǐng wèi wēng shuō。
巧于利口,佞辞河决。qiǎo yú lì kǒu,nìng cí hé jué。
何如吉人,其言呐呐。hé rú jí rén,qí yán nà nà。
巧于附势,炙手可热。qiǎo yú fù shì,zhì shǒu kě rè。
何如节士,刚肠若铁。hé rú jié shì,gāng cháng ruò tiě。
巧于营生,百计渔夺。qiǎo yú yíng shēng,bǎi jì yú duó。
何如儒家,冷淡生活。hé rú rú jiā,lěng dàn shēng huó。
拙反为巧,巧乃大拙。zhuō fǎn wèi qiǎo,qiǎo nǎi dà zhuō。
蓦然猛省,比论未彻。mò rán měng shěng,bǐ lùn wèi chè。
本无巧拙,奚较优劣。běn wú qiǎo zhuō,xī jiào yōu liè。
大道融融,旷兮太空。dà dào róng róng,kuàng xī tài kōng。
恶不待攻,善与人同。è bù dài gōng,shàn yǔ rén tóng。
客访拙翁,携酒相从。kè fǎng zhuō wēng,xié jiǔ xiāng cóng。
客去西东,翁数飞鸿。kè qù xī dōng,wēng shù fēi hóng。
春日烘烘,适兴携筇。chūn rì hōng hōng,shì xīng xié qióng。
兴尽呼童,燕坐堂中。xīng jǐn hū tóng,yàn zuò táng zhōng。
一门雍雍,兰玉玲珑。yī mén yōng yōng,lán yù líng lóng。
客贺拙翁,笑倚长松。kè hè zhuō wēng,xiào yǐ zhǎng sōng。

题梅四首

袁甫

占断春光,水边横枝。zhàn duàn chūn guāng,shuǐ biān héng zhī。
欲识生意,未着花时。yù shí shēng yì,wèi zhe huā shí。

题梅四首

袁甫

雪欺梅耶,抑梅欺雪。xuě qī méi yé,yì méi qī xuě。
孤高之操,凛凛清绝。gū gāo zhī cāo,lǐn lǐn qīng jué。
109«2345678