古诗词

和晋斋兄韵

袁甫

斟酌元气,斗为帝车。zhēn zhuó yuán qì,dòu wèi dì chē。
四时迭运,其信也且。sì shí dié yùn,qí xìn yě qiě。
天道不言,莫非教欤。tiān dào bù yán,mò fēi jiào yú。
日之升矣,云翳扫除。rì zhī shēng yǐ,yún yì sǎo chú。
本无体质,湛然太虚。běn wú tǐ zhì,zhàn rán tài xū。
历山舜耕,雷泽舜渔。lì shān shùn gēng,léi zé shùn yú。
天德首出,兹焉权舆。tiān dé shǒu chū,zī yān quán yú。
晋斋作诗,诲语勤劬。jìn zhāi zuò shī,huì yǔ qín qú。
我处山樊,饮水饭蔬。wǒ chù shān fán,yǐn shuǐ fàn shū。
一雨苏旱,民气欢如。yī yǔ sū hàn,mín qì huān rú。
东邻杀牛,西邻刲猪。dōng lín shā niú,xī lín kuī zhū。
市贾不售,始到吾庐。shì jiǎ bù shòu,shǐ dào wú lú。
买来烹之,每食无馀。mǎi lái pēng zhī,měi shí wú yú。
凉哉枕簟,凄其葛綀。liáng zāi zhěn diàn,qī qí gé shū。
忽念世涂,滔滔沦胥。hū niàn shì tú,tāo tāo lún xū。
自昔兴亡,具载诗书。zì xī xīng wáng,jù zài shī shū。
蛊弊极矣,谁与爬梳。gǔ bì jí yǐ,shuí yǔ pá shū。
已而谛思,惊饵如鱼。yǐ ér dì sī,jīng ěr rú yú。
谁谓王门,可轻曳裾。shuí wèi wáng mén,kě qīng yè jū。
观诗末章,荷兄警予。guān shī mò zhāng,hé xiōng jǐng yǔ。
老冉冉至,虚度望舒。lǎo rǎn rǎn zhì,xū dù wàng shū。
学贵密察,勿事恢疏。xué guì mì chá,wù shì huī shū。
一念微差,恶草必锄。yī niàn wēi chà,è cǎo bì chú。
真刚大勇,那可踌躇。zhēn gāng dà yǒng,nà kě chóu chú。
未济濡尾,既济濡袽。wèi jì rú wěi,jì jì rú rú。
元自昭晰,无惑可祛。yuán zì zhāo xī,wú huò kě qū。
拜兄忠告,其敢忘诸。bài xiōng zhōng gào,qí gǎn wàng zhū。
且此养疴,谁毁谁誉。qiě cǐ yǎng kē,shuí huǐ shuí yù。

袁甫

宋庆元府鄞县人,字广微。袁燮子。少承家学,又受业于杨简。宁宗嘉定七年进士。为秘书省正字,奏称内外局势可惧,请严守帅之选,兴屯田之利。迁校书郎,又言边事之病在内不在外。历任监司及州府官,所至兴利除弊。入为中书舍人,屡奏边事当以上流为急,议和恐误事。累官至权兵部尚书、兼吏部尚书。卒谥正肃。有《蒙斋集》等。 袁甫的作品>>

猜您喜欢

再用前韵

袁甫

两地参天命曰人,灵龟端合取诸身。liǎng dì cān tiān mìng yuē rén,líng guī duān hé qǔ zhū shēn。
笑渠到处闲寻觅,直信人言井有仁。xiào qú dào chù xián xún mì,zhí xìn rén yán jǐng yǒu rén。

再用前韵

袁甫

逝者如斯昼夜长,会心能使百忧忘。shì zhě rú sī zhòu yè zhǎng,huì xīn néng shǐ bǎi yōu wàng。
生前身后浑如此,丝竹之音孔子堂。shēng qián shēn hòu hún rú cǐ,sī zhú zhī yīn kǒng zi táng。

再用前韵

袁甫

小时所学老何如,自诧西河不记洙。xiǎo shí suǒ xué lǎo hé rú,zì chà xī hé bù jì zhū。
曾子斯言讥背本,只今犹足警吾徒。céng zi sī yán jī bèi běn,zhǐ jīn yóu zú jǐng wú tú。

再用前韵

袁甫

逾年政化一无成,敢道民和狱讼清。yú nián zhèng huà yī wú chéng,gǎn dào mín hé yù sòng qīng。
不以旁人评得失,个中一点自知明。bù yǐ páng rén píng dé shī,gè zhōng yī diǎn zì zhī míng。

再用前韵

袁甫

心事如何忍负初,官居每忆过庭趋。xīn shì rú hé rěn fù chū,guān jū měi yì guò tíng qū。
勤勤抚字今微验,雨足春畴不待雩。qín qín fǔ zì jīn wēi yàn,yǔ zú chūn chóu bù dài yú。

再用前韵

袁甫

诚心谕俗淑斯人,莫宝金珠宝此身。chéng xīn yù sú shū sī rén,mò bǎo jīn zhū bǎo cǐ shēn。
昨日偶拈乡记看,几家孝养渐兴仁。zuó rì ǒu niān xiāng jì kàn,jǐ jiā xiào yǎng jiàn xīng rén。

再用前韵

袁甫

吾儒政事话头长,步步诗书可暂忘。wú rú zhèng shì huà tóu zhǎng,bù bù shī shū kě zàn wàng。
齐相未知真不扰,无端逊与盖公堂。qí xiāng wèi zhī zhēn bù rǎo,wú duān xùn yǔ gài gōng táng。

再用前韵

袁甫

蒲卢喻政意何如,此语源流亦自洙。pú lú yù zhèng yì hé rú,cǐ yǔ yuán liú yì zì zhū。
若愿小民皆类我,须知类我始生徒。ruò yuàn xiǎo mín jiē lèi wǒ,xū zhī lèi wǒ shǐ shēng tú。

时习堂记言五典也载赓前韵以歌之

袁甫

事亲尽孝自天成,鉴本无尘水本清。shì qīn jǐn xiào zì tiān chéng,jiàn běn wú chén shuǐ běn qīng。
相彼禽兮犹学习,灵乌反哺更分明。xiāng bǐ qín xī yóu xué xí,líng wū fǎn bǔ gèng fēn míng。

时习堂记言五典也载赓前韵以歌之

袁甫

习容斋戒适朝初,佩玉锵鸣谨进趋。xí róng zhāi jiè shì cháo chū,pèi yù qiāng míng jǐn jìn qū。
大分凛然冠屦判,一诚不散若郊雩。dà fēn lǐn rán guān jù pàn,yī chéng bù sàn ruò jiāo yú。

时习堂记言五典也载赓前韵以歌之

袁甫

齐家断勿责他人,须信仪型只在身。qí jiā duàn wù zé tā rén,xū xìn yí xíng zhǐ zài shēn。
习习谷风讥义薄,交相爱也是为仁。xí xí gǔ fēng jī yì báo,jiāo xiāng ài yě shì wèi rén。

时习堂记言五典也载赓前韵以歌之

袁甫

徐行后长味深长,此道谁能笃不忘。xú xíng hòu zhǎng wèi shēn zhǎng,cǐ dào shuí néng dǔ bù wàng。
我欲讲行乡饮酒,大明上齿习斯堂。wǒ yù jiǎng xíng xiāng yǐn jiǔ,dà míng shàng chǐ xí sī táng。

时习堂记言五典也载赓前韵以歌之

袁甫

切偲取义思怡如,兑习工夫忆泗洙。qiè cāi qǔ yì sī yí rú,duì xí gōng fū yì sì zhū。
泮水朋来方衮衮,三千攀附圣门徒。pàn shuǐ péng lái fāng gǔn gǔn,sān qiān pān fù shèng mén tú。

再和时习五章章取礼记一句王制习乡上齿

袁甫

复礼工夫本易成,此心对越只寅清。fù lǐ gōng fū běn yì chéng,cǐ xīn duì yuè zhǐ yín qīng。
居乡上齿家常饭,此道于今晦不明。jū xiāng shàng chǐ jiā cháng fàn,cǐ dào yú jīn huì bù míng。

再和时习五章章取礼记一句王制习乡上齿

袁甫

蓬矢桑弧男子初,泽宫试事翼如趋。péng shǐ sāng hú nán zi chū,zé gōng shì shì yì rú qū。
采蘩盈耳皆音节,盛乐何消待大雩。cǎi fán yíng ěr jiē yīn jié,shèng lè hé xiāo dài dà yú。
1091234567»