古诗词

侍屏翁领客游雪山分得生字

戴炳

雪峰峰顶寺,来此定诗盟。xuě fēng fēng dǐng sì,lái cǐ dìng shī méng。
山瀑分云影,松风乱雨声。shān pù fēn yún yǐng,sōng fēng luàn yǔ shēng。
眼明春树绿,心醒晓钟清。yǎn míng chūn shù lǜ,xīn xǐng xiǎo zhōng qīng。
未好言归去,尘中事又生。wèi hǎo yán guī qù,chén zhōng shì yòu shēng。

戴炳

宋台州黄岩人,字景明,号东野。戴复古从孙。宁宗嘉定十三年进士。理宗嘉熙间授赣州法曹参军。少工吟咏。有《东野农歌集》。 戴炳的作品>>

猜您喜欢

己亥十月晦大雷雨

戴炳

舛运频年见,忧时百虑灰。chuǎn yùn pín nián jiàn,yōu shí bǎi lǜ huī。
入冬常苦雨,昨夜又轰雷。rù dōng cháng kǔ yǔ,zuó yè yòu hōng léi。
土烂麦难种,虫伤菜失栽。tǔ làn mài nán zhǒng,chóng shāng cài shī zāi。
儿童不解事,喜报海棠开。ér tóng bù jiě shì,xǐ bào hǎi táng kāi。

次屏翁冬日韵

戴炳

晓起冲寒出,霜明日未晞。xiǎo qǐ chōng hán chū,shuāng míng rì wèi xī。
麦丰来岁本,梅漏早春机。mài fēng lái suì běn,méi lòu zǎo chūn jī。
水涸鱼深隐,蜜成蜂倦飞。shuǐ hé yú shēn yǐn,mì chéng fēng juàn fēi。
静中参物理,一一见精微。jìng zhōng cān wù lǐ,yī yī jiàn jīng wēi。

自武林还家道由剡中

戴炳

一筇双不借,役役又东还。yī qióng shuāng bù jiè,yì yì yòu dōng hái。
野渡浅深水,夕阳高下山。yě dù qiǎn shēn shuǐ,xī yáng gāo xià shān。
光阴虚我老,造物靳人闲。guāng yīn xū wǒ lǎo,zào wù jìn rén xián。
高躅思吾祖,鸣琴独闭关。gāo zhú sī wú zǔ,míng qín dú bì guān。

次韵屏翁新元聚拜

戴炳

履端来聚拜,和气洽昌辰。lǚ duān lái jù bài,hé qì qià chāng chén。
蕃衍如今日,栽培岂一人。fān yǎn rú jīn rì,zāi péi qǐ yī rén。
诗书延泽润,忠厚续长春。shī shū yán zé rùn,zhōng hòu xù zhǎng chūn。
相祝无多语,年新德又新。xiāng zhù wú duō yǔ,nián xīn dé yòu xīn。

幽栖

戴炳

幽栖颇喜隔嚣喧,无客柴门尽日关。yōu qī pǒ xǐ gé xiāo xuān,wú kè chái mén jǐn rì guān。
汲水灌花私雨露,临池叠石幻溪山。jí shuǐ guàn huā sī yǔ lù,lín chí dié shí huàn xī shān。
四时有景常能好,一世无人放得闲。sì shí yǒu jǐng cháng néng hǎo,yī shì wú rén fàng dé xián。
清坐小亭观众妙,数声黄鸟绿阴间。qīng zuò xiǎo tíng guān zhòng miào,shù shēng huáng niǎo lǜ yīn jiān。

此生

戴炳

此生毕竟已蹉跎,有酒何妨醉且歌。cǐ shēng bì jìng yǐ cuō tuó,yǒu jiǔ hé fáng zuì qiě gē。
人世尽缘愁得老,春花偏被雨相魔。rén shì jǐn yuán chóu dé lǎo,chūn huā piān bèi yǔ xiāng mó。
草欺兰瘦能香否,杏笑梅残奈俗何。cǎo qī lán shòu néng xiāng fǒu,xìng xiào méi cán nài sú hé。
试上东楼看春景,海山无数列青螺。shì shàng dōng lóu kàn chūn jǐng,hǎi shān wú shù liè qīng luó。

自况

戴炳

多赀徒作守钱奴,伏腊无忧便有馀。duō zī tú zuò shǒu qián nú,fú là wú yōu biàn yǒu yú。
世路本夷休自险,人情太密反成疏。shì lù běn yí xiū zì xiǎn,rén qíng tài mì fǎn chéng shū。
非图报施方为善,岂为功名始读书。fēi tú bào shī fāng wèi shàn,qǐ wèi gōng míng shǐ dú shū。
门外良田堪种秫,自牵黄犊试犁锄。mén wài liáng tián kān zhǒng shú,zì qiān huáng dú shì lí chú。

书房

戴炳

书房清晓焚香坐,转觉幽栖趣味真。shū fáng qīng xiǎo fén xiāng zuò,zhuǎn jué yōu qī qù wèi zhēn。
怪石一根云态度,早梅半树雪精神。guài shí yī gēn yún tài dù,zǎo méi bàn shù xuě jīng shén。
池鱼自乐谁知我,林鸟相忘不避人。chí yú zì lè shuí zhī wǒ,lín niǎo xiāng wàng bù bì rén。
得丧由来天自定,莫将闲虑恼闲身。dé sàng yóu lái tiān zì dìng,mò jiāng xián lǜ nǎo xián shēn。

移古梅植于贮清之侧已有生意喜而赋之

戴炳

剥尽皮毛真实在,几年孤立小溪浔。bō jǐn pí máo zhēn shí zài,jǐ nián gū lì xiǎo xī xún。
人来人去谁青眼,花落花开自苦心。rén lái rén qù shuí qīng yǎn,huā luò huā kāi zì kǔ xīn。
不是野夫同臭味,难教君子出山林。bù shì yě fū tóng chòu wèi,nán jiào jūn zi chū shān lín。
巡檐日日窥生意,一朵先春直万金。xún yán rì rì kuī shēng yì,yī duǒ xiān chūn zhí wàn jīn。

再得古梅小而益怪首蒙屏翁品题因次韵

戴炳

爱渠怪怪复奇奇,冒雪遥凭健步移。ài qú guài guài fù qí qí,mào xuě yáo píng jiàn bù yí。
竹外池边栽恰好,山巅水际梦多时。zhú wài chí biān zāi qià hǎo,shān diān shuǐ jì mèng duō shí。
百年死质馀生意,一片孤槎带好枝。bǎi nián sǐ zhì yú shēng yì,yī piàn gū chá dài hǎo zhī。
寄语花神勤守护,品题莫负老仙诗。jì yǔ huā shén qín shǒu hù,pǐn tí mò fù lǎo xiān shī。

初游方岩山

戴炳

图志旧尝看纪载,杖藜今得遍经行。tú zhì jiù cháng kàn jì zài,zhàng lí jīn dé biàn jīng xíng。
渔翁化石几年钓,仙客有田何世耕。yú wēng huà shí jǐ nián diào,xiān kè yǒu tián hé shì gēng。
千尺枯崖蜕龙骨,一帘飞瀑撼雷声。qiān chǐ kū yá tuì lóng gǔ,yī lián fēi pù hàn léi shēng。
相传逸少曾来此,惜不镌岩记姓名。xiāng chuán yì shǎo céng lái cǐ,xī bù juān yán jì xìng míng。

观败棋者戏作

戴炳

看人出着笑人低,及至当枰却自迷。kàn rén chū zhe xiào rén dī,jí zhì dāng píng què zì mí。
角上仅全输了腹,东边才活丧于西。jiǎo shàng jǐn quán shū le fù,dōng biān cái huó sàng yú xī。
欲装劫去多难补,待算征来恰又提。yù zhuāng jié qù duō nán bǔ,dài suàn zhēng lái qià yòu tí。
天下未应无妙手,劝君莫爱墨狻猊。tiān xià wèi yīng wú miào shǒu,quàn jūn mò ài mò suān ní。

牡丹

戴炳

万巧千奇费剪裁,琼瑶锦绣簇成堆。wàn qiǎo qiān qí fèi jiǎn cái,qióng yáo jǐn xiù cù chéng duī。
世间妖女轮回魄,天上仙姬降谪胎。shì jiān yāo nǚ lún huí pò,tiān shàng xiān jī jiàng zhé tāi。
笑脸倚风娇欲语,醉颜酣日困难抬。xiào liǎn yǐ fēng jiāo yù yǔ,zuì yán hān rì kùn nán tái。
东君若使先春放,羞杀群花不敢开。dōng jūn ruò shǐ xiān chūn fàng,xiū shā qún huā bù gǎn kāi。

喜有秋

戴炳

去年已作填沟计,谁料今年见有秋。qù nián yǐ zuò tián gōu jì,shuí liào jīn nián jiàn yǒu qiū。
天意乘除元自定,人生伏腊谩多忧。tiān yì chéng chú yuán zì dìng,rén shēng fú là mán duō yōu。
满盆淅玉休论价,成斛量金不计筹。mǎn pén xī yù xiū lùn jià,chéng hú liàng jīn bù jì chóu。
最是野夫欢喜处,春风百瓮绕床头。zuì shì yě fū huān xǐ chù,chūn fēng bǎi wèng rào chuáng tóu。

次君玉弟闻新雁

戴炳

霜风飒飒荻花洲,避北趋南巧自谋。shuāng fēng sà sà dí huā zhōu,bì běi qū nán qiǎo zì móu。
仙翮飞残千里月,寒声催老一天秋。xiān hé fēi cán qiān lǐ yuè,hán shēng cuī lǎo yī tiān qiū。
乍教骚客惊诗梦,莫为征夫寄别愁。zhà jiào sāo kè jīng shī mèng,mò wèi zhēng fū jì bié chóu。
汝度塞垣应未久,新来烟燧已沉不。rǔ dù sāi yuán yīng wèi jiǔ,xīn lái yān suì yǐ chén bù。
1131234567»