古诗词

芙蓉

潘牥

为惜艳阳妆,新枝不肯长。wèi xī yàn yáng zhuāng,xīn zhī bù kěn zhǎng。
绿深秋后雨,红坼夜来霜。lǜ shēn qiū hòu yǔ,hóng chè yè lái shuāng。
偏间垂杨畔,多临古岸傍。piān jiān chuí yáng pàn,duō lín gǔ àn bàng。
年年根蒂在,开谢未渠央。nián nián gēn dì zài,kāi xiè wèi qú yāng。

潘牥

潘牥(fāng)(1204——1246)字庭坚,号紫岩,初名公筠,避理宗讳改,福州富沙(今属福建)人。端平二年(1235)进士第三名,调镇南军节度推官、衢州推官,皆未上。历浙西茶盐司干官,改宣教郎,除太学正,旬日出通判潭州。淳祐六年卒于官,年四十三。有《紫岩集》,已佚。刘克庄为撰墓志铭。《宋史》、《南宋书》有传。赵万里《校辑宋金元人词》辑有《紫岩词》一卷。存词5首。 潘牥的作品>>

猜您喜欢

人日后一日立春

潘牥

人日才过春日至,薄醪生菜旅亭头。rén rì cái guò chūn rì zhì,báo láo shēng cài lǚ tíng tóu。
慈亲鬓发垂垂白,应看诸孙弄土牛。cí qīn bìn fā chuí chuí bái,yīng kàn zhū sūn nòng tǔ niú。

潘牥

西风一夜与晴期,红日当天烧陆离。xī fēng yī yè yǔ qíng qī,hóng rì dāng tiān shāo lù lí。
云似败棋无著处,山如宿酒顿醒时。yún shì bài qí wú zhù chù,shān rú sù jiǔ dùn xǐng shí。

春花秋色

潘牥

似觉山桃野杏非,耻将浓绿眩群姿。shì jué shān táo yě xìng fēi,chǐ jiāng nóng lǜ xuàn qún zī。
向天乞入秋风队,兰菊中间入片时。xiàng tiān qǐ rù qiū fēng duì,lán jú zhōng jiān rù piàn shí。

绯桃

潘牥

一枝才破便精神,直是猩猩血染成。yī zhī cái pò biàn jīng shén,zhí shì xīng xīng xuè rǎn chéng。
休逐东风贪结子,玉环早已妒倾城。xiū zhú dōng fēng tān jié zi,yù huán zǎo yǐ dù qīng chéng。

十月菊其二

潘牥

先生嗜菊菊中仙,不把东篱博秫田。xiān shēng shì jú jú zhōng xiān,bù bǎ dōng lí bó shú tián。
九日于中谁不爱,勤餐何可得延年。jiǔ rì yú zhōng shuí bù ài,qín cān hé kě dé yán nián。

十月菊其二

潘牥

夕阳西去一凭栏,眼底黄花自岁寒。xī yáng xī qù yī píng lán,yǎn dǐ huáng huā zì suì hán。
姚魏终皆非正色,请君细把楚骚看。yáo wèi zhōng jiē fēi zhèng sè,qǐng jūn xì bǎ chǔ sāo kàn。

十月菊其二

潘牥

不染东篱一样黄,枝头琐细白而香。bù rǎn dōng lí yī yàng huáng,zhī tóu suǒ xì bái ér xiāng。
劳将茉莉相题品,未必莲花似六郎。láo jiāng mò lì xiāng tí pǐn,wèi bì lián huā shì liù láng。

十月菊其二

潘牥

一段风流玉琢成,开从霜后越精神。yī duàn fēng liú yù zuó chéng,kāi cóng shuāng hòu yuè jīng shén。
休嫌茉莉非吾配,曾见张良似妇人。xiū xián mò lì fēi wú pèi,céng jiàn zhāng liáng shì fù rén。

雷鸣不雨其一

潘牥

海激天翻电雹真,苍枝十丈擘为薪。hǎi jī tiān fān diàn báo zhēn,cāng zhī shí zhàng bāi wèi xīn。
须臾龙卷他山去,误杀田头望雨人。xū yú lóng juǎn tā shān qù,wù shā tián tóu wàng yǔ rén。

郊行其四

潘牥

野店柴门傍水开,凭栏漱罢一裴回。yě diàn chái mén bàng shuǐ kāi,píng lán shù bà yī péi huí。
云来岭表商量雨,峰绕溪湾物色梅。yún lái lǐng biǎo shāng liàng yǔ,fēng rào xī wān wù sè méi。

潘牥

突兀楼居倚碧空,松江西畔太湖中。tū wù lóu jū yǐ bì kōng,sōng jiāng xī pàn tài hú zhōng。
天垂十二阑干角,月满三千世界中。tiān chuí shí èr lán gàn jiǎo,yuè mǎn sān qiān shì jiè zhōng。

琴其二

潘牥

操高不救西山死,瓢饮空称陋巷贤。cāo gāo bù jiù xī shān sǐ,piáo yǐn kōng chēng lòu xiàng xián。
二调只堪弹我听,不消举此贵人前。èr diào zhǐ kān dàn wǒ tīng,bù xiāo jǔ cǐ guì rén qián。

琴其二

潘牥

道人清夜理瑶琴,爱学啼乌啭羽音。dào rén qīng yè lǐ yáo qín,ài xué tí wū zhuàn yǔ yīn。
莫把世人工拙论,世人弹耳不弹心。mò bǎ shì rén gōng zhuō lùn,shì rén dàn ěr bù dàn xīn。

潘牥

并州昔用千金贾,流落人间岁月多。bìng zhōu xī yòng qiān jīn jiǎ,liú luò rén jiān suì yuè duō。
背有龙文空自宝,世无麟血倩谁磨。bèi yǒu lóng wén kōng zì bǎo,shì wú lín xuè qiàn shuí mó。

潘牥

一点无多小似萤,虚堂夜静灭还明。yī diǎn wú duō xiǎo shì yíng,xū táng yè jìng miè hái míng。
若教安顿无风处,犹可从容到五更。ruò jiào ān dùn wú fēng chù,yóu kě cóng róng dào wǔ gèng。
581234