古诗词

郊行

潘牥

拟欲寻诗取次行,东风放出十分晴。nǐ yù xún shī qǔ cì xíng,dōng fēng fàng chū shí fēn qíng。
花时酒旆家家有,蚕月缫车处处鸣。huā shí jiǔ pèi jiā jiā yǒu,cán yuè sāo chē chù chù míng。
乍可腰镰从父老,何能手板事公卿。zhà kě yāo lián cóng fù lǎo,hé néng shǒu bǎn shì gōng qīng。
他年若述逸民传,万一中问有姓名。tā nián ruò shù yì mín chuán,wàn yī zhōng wèn yǒu xìng míng。

潘牥

潘牥(fāng)(1204——1246)字庭坚,号紫岩,初名公筠,避理宗讳改,福州富沙(今属福建)人。端平二年(1235)进士第三名,调镇南军节度推官、衢州推官,皆未上。历浙西茶盐司干官,改宣教郎,除太学正,旬日出通判潭州。淳祐六年卒于官,年四十三。有《紫岩集》,已佚。刘克庄为撰墓志铭。《宋史》、《南宋书》有传。赵万里《校辑宋金元人词》辑有《紫岩词》一卷。存词5首。 潘牥的作品>>

猜您喜欢

潘牥

秋事遽如许,空山夜已蝉。qiū shì jù rú xǔ,kōng shān yè yǐ chán。
多吟清露底,偏傍竹篱边。duō yín qīng lù dǐ,piān bàng zhú lí biān。
翼似霜馀叶,声如雨后泉。yì shì shuāng yú yè,shēng rú yǔ hòu quán。
儿曹读书罢,贪听不成眠。ér cáo dú shū bà,tān tīng bù chéng mián。

涵空阁

潘牥

危栏贪倚眺,薄暮不能休。wēi lán tān yǐ tiào,báo mù bù néng xiū。
直下疑无地,满前都是秋。zhí xià yí wú dì,mǎn qián dōu shì qiū。
晚山平入画,新月侧当楼。wǎn shān píng rù huà,xīn yuè cè dāng lóu。
莫说兴亡事,吟人本白头。mò shuō xīng wáng shì,yín rén běn bái tóu。

雪中听绵州邓道士琴

潘牥

黄冠家万里,忽此动瑶琴。huáng guān jiā wàn lǐ,hū cǐ dòng yáo qín。
岁暮多风雪,天涯少信音。suì mù duō fēng xuě,tiān yá shǎo xìn yīn。
凄凉当日事,寂寞此时心。qī liáng dāng rì shì,jì mò cǐ shí xīn。
我醉君休去,蒲团共夜深。wǒ zuì jūn xiū qù,pú tuán gòng yè shēn。

重九

潘牥

才说登山病便苏,老身健得似於菟。cái shuō dēng shān bìng biàn sū,lǎo shēn jiàn dé shì yú tú。
一丝白处潮来往,数点青边山有无。yī sī bái chù cháo lái wǎng,shù diǎn qīng biān shān yǒu wú。
厌胜诗穷多插菊,驱魔酒恶细看萸。yàn shèng shī qióng duō chā jú,qū mó jiǔ è xì kàn yú。
龙山落帽方真乐,孙盛汝非柏氏图。lóng shān luò mào fāng zhēn lè,sūn shèng rǔ fēi bǎi shì tú。

除夜

潘牥

屈指头颅三十一,年时又见煮酴酥。qū zhǐ tóu lú sān shí yī,nián shí yòu jiàn zhǔ tú sū。
平生自谓妄男子,未死谁甘贱丈夫。píng shēng zì wèi wàng nán zi,wèi sǐ shuí gān jiàn zhàng fū。
欢逐儿童烧竹爆,自拈秃笔写桃符。huān zhú ér tóng shāo zhú bào,zì niān tū bǐ xiě táo fú。
梅花一笑须相领,莫道今吾非故吾。méi huā yī xiào xū xiāng lǐng,mò dào jīn wú fēi gù wú。

喜晴

潘牥

久雨淋漓天亦厌,一声霹雳洗层阴。jiǔ yǔ lín lí tiān yì yàn,yī shēng pī lì xǐ céng yīn。
青山愁似故人面,初日明如烈士心。qīng shān chóu shì gù rén miàn,chū rì míng rú liè shì xīn。
扫石安排朝晒药,约僧准备晚听琴。sǎo shí ān pái cháo shài yào,yuē sēng zhǔn bèi wǎn tīng qín。
清宵那更当三五,剩把金樽对月斟。qīng xiāo nà gèng dāng sān wǔ,shèng bǎ jīn zūn duì yuè zhēn。

梅花

潘牥

柴门尽日少蹄轮,坐对横窗数点春。chái mén jǐn rì shǎo tí lún,zuò duì héng chuāng shù diǎn chūn。
心向雪中偏暴白,影来月下亦精神。xīn xiàng xuě zhōng piān bào bái,yǐng lái yuè xià yì jīng shén。
十分洗尽铅华相,百劫修来贞洁身。shí fēn xǐ jǐn qiān huá xiāng,bǎi jié xiū lái zhēn jié shēn。
笑杀唐人风味短,不应唤作弄珠人。xiào shā táng rén fēng wèi duǎn,bù yīng huàn zuò nòng zhū rén。

梅花

潘牥

偷得湖斋半日闲,有梅此地即孤山。tōu dé hú zhāi bàn rì xián,yǒu méi cǐ dì jí gū shān。
瘦边似我腰全沈,白处怜渠鬓亦潘。shòu biān shì wǒ yāo quán shěn,bái chù lián qú bìn yì pān。
惟有竹君同所好,岂容蝶使戏其间。wéi yǒu zhú jūn tóng suǒ hǎo,qǐ róng dié shǐ xì qí jiān。
调羹莫作儿童语,老眼相看在岁寒。diào gēng mò zuò ér tóng yǔ,lǎo yǎn xiāng kàn zài suì hán。

梅花

潘牥

老梅手植几何年,一见风标姑射仙。lǎo méi shǒu zhí jǐ hé nián,yī jiàn fēng biāo gū shè xiān。
特地留为滕六伴,笑他大欠曲生缘。tè dì liú wèi téng liù bàn,xiào tā dà qiàn qū shēng yuán。
孤高直是难谐俗,开落从渠莫问天。gū gāo zhí shì nán xié sú,kāi luò cóng qú mò wèn tiān。
座上诸公醒亦醉,对花起舞藉花眠。zuò shàng zhū gōng xǐng yì zuì,duì huā qǐ wǔ jí huā mián。

梅花

潘牥

昨夜花神有底忙,先教踏白入南邦。zuó yè huā shén yǒu dǐ máng,xiān jiào tà bái rù nán bāng。
冷将双眼窥春破,肯把孤心受雪降。lěng jiāng shuāng yǎn kuī chūn pò,kěn bǎ gū xīn shòu xuě jiàng。
松弟得兄呼最长,竹君取友叹无双。sōng dì dé xiōng hū zuì zhǎng,zhú jūn qǔ yǒu tàn wú shuāng。
月宵试看尤清绝,一在梢头一在窗。yuè xiāo shì kàn yóu qīng jué,yī zài shāo tóu yī zài chuāng。

九月梅

潘牥

洒扫东篱具菊杯,仙翁折送几枝梅。sǎ sǎo dōng lí jù jú bēi,xiān wēng zhé sòng jǐ zhī méi。
绝怜绿萼才先去,能与黄花作伴开。jué lián lǜ è cái xiān qù,néng yǔ huáng huā zuò bàn kāi。
造物定应无顷刻,未霜早自有春回。zào wù dìng yīng wú qǐng kè,wèi shuāng zǎo zì yǒu chūn huí。
穷山似汝真何数,幸被诗人拈出来。qióng shān shì rǔ zhēn hé shù,xìng bèi shī rén niān chū lái。

用钱买绿萼梅

潘牥

为爱栽梅废食眠,杖藜行尽几山巅。wèi ài zāi méi fèi shí mián,zhàng lí xíng jǐn jǐ shān diān。
因贪雪后横窗影,那用朝来籴米钱。yīn tān xuě hòu héng chuāng yǐng,nà yòng cháo lái dí mǐ qián。
穷鬼揶揄争笑我,诗翁邂逅亦欣然。qióng guǐ yé yú zhēng xiào wǒ,shī wēng xiè hòu yì xīn rán。
花时莫起渊明恨,粪火蹲鸱酌涧泉。huā shí mò qǐ yuān míng hèn,fèn huǒ dūn chī zhuó jiàn quán。

落梅

潘牥

一夜风吹恐不禁,晓来冷落已骎骎。yī yè fēng chuī kǒng bù jìn,xiǎo lái lěng luò yǐ qīn qīn。
忍看病鹤和苔啄,空遣饥蜂绕竹寻。rěn kàn bìng hè hé tái zhuó,kōng qiǎn jī fēng rào zhú xún。
稚子踌躇看不扫,老夫索莫坐微吟。zhì zi chóu chú kàn bù sǎo,lǎo fū suǒ mò zuò wēi yín。
窗前最是关情处,拾片殷勤嗅掌心。chuāng qián zuì shì guān qíng chù,shí piàn yīn qín xiù zhǎng xīn。

兰花

潘牥

长身大叶耸丛丛,生处虽殊臭味同。zhǎng shēn dà yè sǒng cóng cóng,shēng chù suī shū chòu wèi tóng。
全带安期溪涧碧,微偷勾漏箭砂红。quán dài ān qī xī jiàn bì,wēi tōu gōu lòu jiàn shā hóng。
闻名久向骚经内,识面翻从要服中。wén míng jiǔ xiàng sāo jīng nèi,shí miàn fān cóng yào fú zhōng。
等是海山闲草木,东皇一顾便春风。děng shì hǎi shān xián cǎo mù,dōng huáng yī gù biàn chūn fēng。

兰花

潘牥

闻说吾家又一种,移来远自剑津湾。wén shuō wú jiā yòu yī zhǒng,yí lái yuǎn zì jiàn jīn wān。
叶如壮士冲冠发,花带癯仙辟谷颜。yè rú zhuàng shì chōng guān fā,huā dài qú xiān pì gǔ yán。
行辈合推梅以上,交游多在菊之间。xíng bèi hé tuī méi yǐ shàng,jiāo yóu duō zài jú zhī jiān。
平生我亦好修者,乞取幽兰镇小山。píng shēng wǒ yì hǎo xiū zhě,qǐ qǔ yōu lán zhèn xiǎo shān。
581234