古诗词

过白沙竹枝歌六首

杨万里

田亩浑无寸尺强,真成水国更山乡。tián mǔ hún wú cùn chǐ qiáng,zhēn chéng shuǐ guó gèng shān xiāng。
夹江黄去堤堤粟,一望青来谷谷桑。jiā jiāng huáng qù dī dī sù,yī wàng qīng lái gǔ gǔ sāng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

登乌石寺

杨万里

回头身忽在树杪,一览千山万山小。huí tóu shēn hū zài shù miǎo,yī lǎn qiān shān wàn shān xiǎo。
怪崖不落欹欲摧,令人仰看怯眼开。guài yá bù luò yī yù cuī,lìng rén yǎng kàn qiè yǎn kāi。
小亭解事知侬倦,翼然飞出青山半。xiǎo tíng jiě shì zhī nóng juàn,yì rán fēi chū qīng shān bàn。
上头最上却镜平,百亩金碧千衲僧。shàng tóu zuì shàng què jìng píng,bǎi mǔ jīn bì qiān nà sēng。
高峰高寺更高阁,进步竿头若为脚。gāo fēng gāo sì gèng gāo gé,jìn bù gān tóu ruò wèi jiǎo。
兹游胜绝庸非天,山下虚行二十年。zī yóu shèng jué yōng fēi tiān,shān xià xū xíng èr shí nián。

夜宿杨溪晓起见雪

杨万里

茅檐无声风不起,误喜夜来雨应止。máo yán wú shēng fēng bù qǐ,wù xǐ yè lái yǔ yīng zhǐ。
开门送眼忽心惊,失却前山万堆翠。kāi mén sòng yǎn hū xīn jīng,shī què qián shān wàn duī cuì。
江南只说浙西山,更令著雪与人看。jiāng nán zhǐ shuō zhè xī shān,gèng lìng zhù xuě yǔ rén kàn。
诸峰尽处一峰出,凛然玉立最高寒。zhū fēng jǐn chù yī fēng chū,lǐn rán yù lì zuì gāo hán。
溪声细伴吟声苦,客心冷趁波心去。xī shēng xì bàn yín shēng kǔ,kè xīn lěng chèn bō xīn qù。
掉头得句恐天嗔,且唤征夫问前路。diào tóu dé jù kǒng tiān chēn,qiě huàn zhēng fū wèn qián lù。

送蜀士张之源二子维焘中童子科西归

杨万里

岷山玉样清,岷水眼样明。mín shān yù yàng qīng,mín shuǐ yǎn yàng míng。
风流文彩故应尔,又见张家双骥子。fēng liú wén cǎi gù yīng ěr,yòu jiàn zhāng jiā shuāng jì zi。
小儿八岁骨未成,诵书新作鸾鹤声。xiǎo ér bā suì gǔ wèi chéng,sòng shū xīn zuò luán hè shēng。
大儿十二气已老,觅句谈经人绝倒。dà ér shí èr qì yǐ lǎo,mì jù tán jīng rén jué dào。
豫章七年人得知,駃騠三日世便奇。yù zhāng qī nián rén dé zhī,jué tí sān rì shì biàn qí。
天生异材能几许,更饱风霜也未迟。tiān shēng yì cái néng jǐ xǔ,gèng bǎo fēng shuāng yě wèi chí。

四月二日进士唱名万里以省试官待罪殿庐遇林谦之说诗夜归又得林柬因纪其事

杨万里

清晓朝帝所,就列复少须。qīng xiǎo cháo dì suǒ,jiù liè fù shǎo xū。
不逢林夫子,于何得故吾。bù féng lín fū zi,yú hé dé gù wú。
宫云霁犹未,宸风爽亦初。gōng yún jì yóu wèi,chén fēng shuǎng yì chū。
说诗怜新体,信美古则无。shuō shī lián xīn tǐ,xìn měi gǔ zé wú。
将无古人拙,未必今制疏。jiāng wú gǔ rén zhuō,wèi bì jīn zhì shū。
夜归辱良讯,送似谈笑馀。yè guī rǔ liáng xùn,sòng shì tán xiào yú。
病怀翻不乐,此意从谁舒。bìng huái fān bù lè,cǐ yì cóng shuí shū。
短歌纪幽事,老矣复焉如。duǎn gē jì yōu shì,lǎo yǐ fù yān rú。

谒永祐陵归途游龙瑞宫观禹穴

杨万里

我昔骑凤超九疑,今复御风登会稽。wǒ xī qí fèng chāo jiǔ yí,jīn fù yù fēng dēng huì jī。
禹穴下窥正深黑,地老天荒知是非。yǔ xué xià kuī zhèng shēn hēi,dì lǎo tiān huāng zhī shì fēi。
好峰高处偏薄雾,秋热苦时恰轻雨。hǎo fēng gāo chù piān báo wù,qiū rè kǔ shí qià qīng yǔ。
回头却望昭陵松,云气成龙或成虎。huí tóu què wàng zhāo líng sōng,yún qì chéng lóng huò chéng hǔ。

送李童子西归

杨万里

江西李家童子郎,腹载五车干玉皇。jiāng xī lǐ jiā tóng zi láng,fù zài wǔ chē gàn yù huáng。
选德殿后春昼长,天子呼来傍御床。xuǎn dé diàn hòu chūn zhòu zhǎng,tiān zi hū lái bàng yù chuáng。
口角诵书如布谷,眼光骨法俱冰玉。kǒu jiǎo sòng shū rú bù gǔ,yǎn guāng gǔ fǎ jù bīng yù。
紫绡轻衫发锦束,万人回头看不足。zǐ xiāo qīng shān fā jǐn shù,wàn rén huí tóu kàn bù zú。
莫言幼慧长不奇,杨文公与晏临淄。mò yán yòu huì zhǎng bù qí,yáng wén gōng yǔ yàn lín zī。
老翁笞儿也太痴,欲鞭辕下追霜蹄。lǎo wēng chī ér yě tài chī,yù biān yuán xià zhuī shuāng tí。
六岁取官曲肱似,春风昼绣归吾里。liù suì qǔ guān qū gōng shì,chūn fēng zhòu xiù guī wú lǐ。
生子当如李童子,至如吾儿豚犬耳。shēng zi dāng rú lǐ tóng zi,zhì rú wú ér tún quǎn ěr。

送林谦之司业出为桂路提刑

杨万里

雨眠起宵坐,搔首偶不欣。yǔ mián qǐ xiāo zuò,sāo shǒu ǒu bù xīn。
孤念元无感,怀我同社人。gū niàn yuán wú gǎn,huái wǒ tóng shè rén。
昨日林先生,抱经出成均。zuó rì lín xiān shēng,bào jīng chū chéng jūn。
初闻为渠喜,忽悟谁我亲。chū wén wèi qú xǐ,hū wù shuí wǒ qīn。
缅然记宿昔,夜款水际门。miǎn rán jì sù xī,yè kuǎn shuǐ jì mén。
微月耿秋寂,幽蛩慨凉新。wēi yuè gěng qiū jì,yōu qióng kǎi liáng xīn。
论诗煮豆粥,粥熟天已晨。lùn shī zhǔ dòu zhōu,zhōu shú tiān yǐ chén。
先生补天手,万象焉能春。xiān shēng bǔ tiān shǒu,wàn xiàng yān néng chūn。
若非千载仰,却要今世珍。ruò fēi qiān zài yǎng,què yào jīn shì zhēn。
圣门旧传业,不在先生身。shèng mén jiù chuán yè,bù zài xiān shēng shēn。
雪前何有松,燬中谅非珉。xuě qián hé yǒu sōng,huǐ zhōng liàng fēi mín。
论思尺有咫,决去曾逡巡。lùn sī chǐ yǒu zhǐ,jué qù céng qūn xún。
谁言我无耳,老矣未有闻。shuí yán wǒ wú ěr,lǎo yǐ wèi yǒu wén。
先生又舍我,离别尚足云。xiān shēng yòu shě wǒ,lí bié shàng zú yún。
桂山玉笋立,桂水罗带纹。guì shān yù sǔn lì,guì shuǐ luó dài wén。
得句能寄似,不须持岭云。dé jù néng jì shì,bù xū chí lǐng yún。

寄题天台临海县白鹤庙西泉

杨万里

东泉千年流不休,西泉千年秘不流。dōng quán qiān nián liú bù xiū,xī quán qiān nián mì bù liú。
临海令君一念作,猿鸟未知泉已觉。lín hǎi lìng jūn yī niàn zuò,yuán niǎo wèi zhī quán yǐ jué。
殿脚西头苍石根,向来元无泉眼痕。diàn jiǎo xī tóu cāng shí gēn,xiàng lái yuán wú quán yǎn hén。
一朝擘崖迸膏乳,却与东泉作宾主。yī cháo bāi yá bèng gāo rǔ,què yǔ dōng quán zuò bīn zhǔ。
令君已升金掌中,白鹤古祠烟雨蒙。lìng jūn yǐ shēng jīn zhǎng zhōng,bái hè gǔ cí yān yǔ méng。
父老思君难再得,登亭饮泉三叹息,祝君公台寿千百。fù lǎo sī jūn nán zài dé,dēng tíng yǐn quán sān tàn xī,zhù jūn gōng tái shòu qiān bǎi。

题张兴伯主簿经训堂

杨万里

范家尚有釜生鱼,张家无鱼釜也无。fàn jiā shàng yǒu fǔ shēng yú,zhāng jiā wú yú fǔ yě wú。
屠沽儿亦莫笑渠,渠有至富汝不如。tú gū ér yì mò xiào qú,qú yǒu zhì fù rǔ bù rú。
一翁冻吟拥竹炉,诸郎映雪夜读书。yī wēng dòng yín yōng zhú lú,zhū láng yìng xuě yè dú shū。
山鬼来听鹤惊起,万壑无人霁月孤。shān guǐ lái tīng hè jīng qǐ,wàn hè wú rén jì yuè gū。
不论取官大门闾,始是经训为菑畬。bù lùn qǔ guān dà mén lǘ,shǐ shì jīng xùn wèi zāi shē。
父子每腹百斛珠,出门掩鼻马牛裾。fù zi měi fù bǎi hú zhū,chū mén yǎn bí mǎ niú jū。

题严州新堂

杨万里

新堂略有次第否,忙里从公一来觑。xīn táng lüè yǒu cì dì fǒu,máng lǐ cóng gōng yī lái qù。
是时新晴收旧雨,小风吹花掠巾屦。shì shí xīn qíng shōu jiù yǔ,xiǎo fēng chuī huā lüè jīn jù。
江山只道不解语,云何惠然堂上聚。jiāng shān zhǐ dào bù jiě yǔ,yún hé huì rán táng shàng jù。
北山故挽南山住,东溪不遣西溪去。běi shān gù wǎn nán shān zhù,dōng xī bù qiǎn xī xī qù。
向来天藏在何处,遭公拈出天不拒。xiàng lái tiān cáng zài hé chù,zāo gōng niān chū tiān bù jù。
旧亭不为山作主,背山起楼何以故。jiù tíng bù wèi shān zuò zhǔ,bèi shān qǐ lóu hé yǐ gù。
更烦好手铲东阜,放出钓台寸来许。gèng fán hǎo shǒu chǎn dōng fù,fàng chū diào tái cùn lái xǔ。

送子上弟之石井

杨万里

我生苦终鲜,四海皆弟兄。wǒ shēng kǔ zhōng xiān,sì hǎi jiē dì xiōng。
四海尚如许,而况吾宗盟。sì hǎi shàng rú xǔ,ér kuàng wú zōng méng。
君年甫弱冠,已有俊异声。jūn nián fǔ ruò guān,yǐ yǒu jùn yì shēng。
作赋拟三都,著论追过秦。zuò fù nǐ sān dōu,zhù lùn zhuī guò qín。
平生一瓣香,何曾举似人。píng shēng yī bàn xiāng,hé céng jǔ shì rén。
子上与济翁,真若吾同生。zi shàng yǔ jì wēng,zhēn ruò wú tóng shēng。
我穷无人共,二子慰眼明。wǒ qióng wú rén gòng,èr zi wèi yǎn míng。
济翁往荆州,君作石井行。jì wēng wǎng jīng zhōu,jūn zuò shí jǐng xíng。
一老便落莫,有话从谁评。yī lǎo biàn luò mò,yǒu huà cóng shuí píng。
怀哉勿重陈,呼酒且细倾。huái zāi wù zhòng chén,hū jiǔ qiě xì qīng。

醉笔呈尚长道

杨万里

晚风一雨生新涨,只送仙槎到天上。wǎn fēng yī yǔ shēng xīn zhǎng,zhǐ sòng xiān chá dào tiān shàng。
十年相别一相逢,和气春风谈笑中。shí nián xiāng bié yī xiāng féng,hé qì chūn fēng tán xiào zhōng。
如今耆旧晨星似,犹及先生说遗事。rú jīn qí jiù chén xīng shì,yóu jí xiān shēng shuō yí shì。
舌端往往疏九河,只有剩浪无欠波。shé duān wǎng wǎng shū jiǔ hé,zhǐ yǒu shèng làng wú qiàn bō。
汉渠周柱几青竹,却在先生一泓腹。hàn qú zhōu zhù jǐ qīng zhú,què zài xiān shēng yī hóng fù。
诸公道是今乏才,如何此士尚尘埃。zhū gōng dào shì jīn fá cái,rú hé cǐ shì shàng chén āi。
此行青规更黄阁,拭目孤鸿径寥廓。cǐ xíng qīng guī gèng huáng gé,shì mù gū hóng jìng liáo kuò。
能念南溪病客无,风来肯寄半行书。néng niàn nán xī bìng kè wú,fēng lái kěn jì bàn xíng shū。

晚步南溪弄水

杨万里

吾庐在南溪,溪北北山半。wú lú zài nán xī,xī běi běi shān bàn。
山空谁肯邻,影静鹤为伴。shān kōng shuí kěn lín,yǐng jìng hè wèi bàn。
万松当篱落,千岩上几案。wàn sōng dāng lí luò,qiān yán shàng jǐ àn。
花草岂厌多,不多亦堪玩。huā cǎo qǐ yàn duō,bù duō yì kān wán。
一丘万事足,半点无外羡。yī qiū wàn shì zú,bàn diǎn wú wài xiàn。
如何濯双缨,独欠泉一眼。rú hé zhuó shuāng yīng,dú qiàn quán yī yǎn。
晚晴漫野步,偶到溪侧畔。wǎn qíng màn yě bù,ǒu dào xī cè pàn。
颇怪清浅流,雪后劣如线。pǒ guài qīng qiǎn liú,xuě hòu liè rú xiàn。
相将二三子,一笑出奇观。xiāng jiāng èr sān zi,yī xiào chū qí guān。
琼砂杂瑶砾,掇拾作微堰。qióng shā zá yáo lì,duō shí zuò wēi yàn。
锵然便淙琤,清若奏琴阮。qiāng rán biàn cóng chēng,qīng ruò zòu qín ruǎn。
当流立孤石,滟滪忽童丱。dāng liú lì gū shí,yàn yù hū tóng guàn。
不塞势何怒,惟激声故远。bù sāi shì hé nù,wéi jī shēng gù yuǎn。
从今日日来,愁肺要湔浣。cóng jīn rì rì lái,chóu fèi yào jiān huàn。
儿童俾勿坏,鸥鹭好看管。ér tóng bǐ wù huài,ōu lù hǎo kàn guǎn。

瓶中梅花长句

杨万里

幽人蚤作月满阶,月随幽人登舫斋。yōu rén zǎo zuò yuè mǎn jiē,yuè suí yōu rén dēng fǎng zhāi。
推门欲开犹未开,猛香排门扑我怀。tuī mén yù kāi yóu wèi kāi,měng xiāng pái mén pū wǒ huái。
径从鼻孔上灌顶,拂拂吹尽发底埃。jìng cóng bí kǒng shàng guàn dǐng,fú fú chuī jǐn fā dǐ āi。
恍然堕我众香国,欲问何祥无处觅。huǎng rán duò wǒ zhòng xiāng guó,yù wèn hé xiáng wú chù mì。
冥搜一室一物无,瓶里一枝梅的皪。míng sōu yī shì yī wù wú,píng lǐ yī zhī méi de lì。
平生为梅判断肠,何曾知渠有许香。píng shēng wèi méi pàn duàn cháng,hé céng zhī qú yǒu xǔ xiāng。
夜来偶忘挂南窗,贮此幽馥万斛强。yè lái ǒu wàng guà nán chuāng,zhù cǐ yōu fù wàn hú qiáng。
却忆去年西湖上,锦屏下瞰千青嶂。què yì qù nián xī hú shàng,jǐn píng xià kàn qiān qīng zhàng。
谷深梅盛一万株,十顷雪花浮欲涨。gǔ shēn méi shèng yī wàn zhū,shí qǐng xuě huā fú yù zhǎng。
是时雨后初晴前,日光烘花香作烟。shì shí yǔ hòu chū qíng qián,rì guāng hōng huā xiāng zuò yān。
政如新火炷博山,烝出沉水和龙涎。zhèng rú xīn huǒ zhù bó shān,zhēng chū chén shuǐ hé lóng xián。
醉登绝顶撼疏影,掇蕊餐花照冰井。zuì dēng jué dǐng hàn shū yǐng,duō ruǐ cān huā zhào bīng jǐng。
蜀人老张同舍郎,唤作谪仙侬笑领。shǔ rén lǎo zhāng tóng shě láng,huàn zuò zhé xiān nóng xiào lǐng。
如今茅屋卧山村,更无载酒来叩门。rú jīn máo wū wò shān cūn,gèng wú zài jiǔ lái kòu mén。
一尊孤斟懒论文,犹有梅花是故人。yī zūn gū zhēn lǎn lùn wén,yóu yǒu méi huā shì gù rén。

夜饮以白糖嚼梅花

杨万里

剪雪作梅只堪嗅,点蜜如霜新可口。jiǎn xuě zuò méi zhǐ kān xiù,diǎn mì rú shuāng xīn kě kǒu。
一花自可咽一杯,嚼尽寒花几杯酒。yī huā zì kě yàn yī bēi,jué jǐn hán huā jǐ bēi jiǔ。
先生清贫似饥蚊,馋涎流到瘦胫根。xiān shēng qīng pín shì jī wén,chán xián liú dào shòu jìng gēn。
赣江压糖白于玉,好伴梅花聊当肉。gàn jiāng yā táng bái yú yù,hǎo bàn méi huā liáo dāng ròu。