古诗词

瑞峰院夜语奉酬郑簿

林亦之

百级上层峦,呼镫同所欢。bǎi jí shàng céng luán,hū dèng tóng suǒ huān。
瓷杯真有道,行李似无官。cí bēi zhēn yǒu dào,xíng lǐ shì wú guān。
妙语胜熊掌,疏才愧鹖冠。miào yǔ shèng xióng zhǎng,shū cái kuì hé guān。
古人相见意,不作酒肴看。gǔ rén xiāng jiàn yì,bù zuò jiǔ yáo kàn。

林亦之

宋福州福清人,字学可,号月渔,一号网山。林光朝高弟,继光朝讲学于莆之红泉。赵汝愚帅闽,荐于朝,命未下而卒。有《论语考工记》、《毛诗庄子解》、《网山集》等。 林亦之的作品>>

猜您喜欢

夏循矩先生挽词

林亦之

叹惜青灯下,偏旁古字通。tàn xī qīng dēng xià,piān páng gǔ zì tōng。
读残五车去,赢得一生穷。dú cán wǔ chē qù,yíng dé yī shēng qióng。
末俗轻前辈,何人念此翁。mò sú qīng qián bèi,hé rén niàn cǐ wēng。
伤心旧时宅,飒飒已如空。shāng xīn jiù shí zhái,sà sà yǐ rú kōng。

林伯谟挽词

林亦之

幽情千木外,巧思百花前。yōu qíng qiān mù wài,qiǎo sī bǎi huā qián。
好事如吾子,伤心叹蚤年。hǎo shì rú wú zi,shāng xīn tàn zǎo nián。
桃蹊亲意悦,薤曲里人怜。táo qī qīn yì yuè,xiè qū lǐ rén lián。
半夜悲笳起,凉天野月悬。bàn yè bēi jiā qǐ,liáng tiān yě yuè xuán。

古龙孺人曹氏

林亦之

寒原何处哭,下马欲销魂。hán yuán hé chù kū,xià mǎ yù xiāo hún。
白日数行泪,黄柑十里村。bái rì shù xíng lèi,huáng gān shí lǐ cūn。
传家犹墨绶,聘妇尽朱门。chuán jiā yóu mò shòu,pìn fù jǐn zhū mén。
似此何多恨,空沤不要论。shì cǐ hé duō hèn,kōng ōu bù yào lùn。

孺人郑氏

林亦之

国子先生宅,相传此母贤。guó zi xiān shēng zhái,xiāng chuán cǐ mǔ xián。
一哀孤屿下,再拜十年前。yī āi gū yǔ xià,zài bài shí nián qián。
舐犊贪书卷,飞鸾慰暮年。shì dú tān shū juǎn,fēi luán wèi mù nián。
夕阳聊寓曲,终要到新阡。xī yáng liáo yù qū,zhōng yào dào xīn qiān。

丹井陈子白母挽词二首

林亦之

哀曲梧桐夜,何年苜蓿盘。āi qū wú tóng yè,hé nián mù xu pán。
敬夫前辈重,好客妇人难。jìng fū qián bèi zhòng,hǎo kè fù rén nán。
十月明朝尽,孤坟落日寒。shí yuè míng cháo jǐn,gū fén luò rì hán。
鹿门催作黍,此意竟长叹。lù mén cuī zuò shǔ,cǐ yì jìng zhǎng tàn。

丹井陈子白母挽词二首

林亦之

嫁娶比邻近,门庭古木幽。jià qǔ bǐ lín jìn,mén tíng gǔ mù yōu。
稿砧旧相好,兰玉久从游。gǎo zhēn jiù xiāng hǎo,lán yù jiǔ cóng yóu。
双鹤来何处,孤鸾不到头。shuāng hè lái hé chù,gū luán bù dào tóu。
通家丘嫂行,愁涕白云浮。tōng jiā qiū sǎo xíng,chóu tì bái yún fú。

送林子方秘书

林亦之

乘轺岭外丈人回,奉使天南学士来。chéng yáo lǐng wài zhàng rén huí,fèng shǐ tiān nán xué shì lái。
万里家声蛮子洞,一门旌节越王台。wàn lǐ jiā shēng mán zi dòng,yī mén jīng jié yuè wáng tái。
驿辞濑口初逢菊,界入潮州定折梅。yì cí lài kǒu chū féng jú,jiè rù cháo zhōu dìng zhé méi。
莫怪襄阳负韩约,芸香又好赐环催。mò guài xiāng yáng fù hán yuē,yún xiāng yòu hǎo cì huán cuī。

次韵奉酬致仕通直吴七丈上元所寄之什

林亦之

空齐自合冷如灰,何物龙钟似不才。kōng qí zì hé lěng rú huī,hé wù lóng zhōng shì bù cái。
日日读书无处用,年年作客几时回。rì rì dú shū wú chù yòng,nián nián zuò kè jǐ shí huí。
君为诸老先生行,我在当初最后来。jūn wèi zhū lǎo xiān shēng xíng,wǒ zài dāng chū zuì hòu lái。
可忍残春对耆旧,不携斗酒去相陪。kě rěn cán chūn duì qí jiù,bù xié dòu jiǔ qù xiāng péi。

次韵奉酬林仲雨

林亦之

年去又来三月强,诗成未了寸心狂。nián qù yòu lái sān yuè qiáng,shī chéng wèi le cùn xīn kuáng。
已无精力能穿鹄,尚有头颅可牧羊。yǐ wú jīng lì néng chuān gǔ,shàng yǒu tóu lú kě mù yáng。
老柏纵教逢岁晚,幽兰本不为人香。lǎo bǎi zòng jiào féng suì wǎn,yōu lán běn bù wèi rén xiāng。
东胶待补犹堪战,莫道今无识绕梁。dōng jiāo dài bǔ yóu kān zhàn,mò dào jīn wú shí rào liáng。

谢林守

林亦之

双阙已嗟秋草边,两楹谁作麦堆前。shuāng quē yǐ jiē qiū cǎo biān,liǎng yíng shuí zuò mài duī qián。
幸逢皂盖行春日,如见红泉讲道年。xìng féng zào gài xíng chūn rì,rú jiàn hóng quán jiǎng dào nián。
工部先生天下士,莆阳太守大夫贤。gōng bù xiān shēng tiān xià shì,pú yáng tài shǒu dà fū xián。
斯文直待斯人出,千载名声与共传。sī wén zhí dài sī rén chū,qiān zài míng shēng yǔ gòng chuán。

再用前韵和林守

林亦之

清咏重重画戟边,芳题短短竹篱前。qīng yǒng zhòng zhòng huà jǐ biān,fāng tí duǎn duǎn zhú lí qián。
政如美稷西河日,诗到黄初正始年。zhèng rú měi jì xī hé rì,shī dào huáng chū zhèng shǐ nián。
滕国已歌慈父爱,韩门更感使君贤。téng guó yǐ gē cí fù ài,hán mén gèng gǎn shǐ jūn xián。
铜鱼好句关风教,巴岭赓酬只浪传。tóng yú hǎo jù guān fēng jiào,bā lǐng gēng chóu zhǐ làng chuán。

奉寄云安安抚宝文少卿林黄中

林亦之

泥封款款下青冥,却许麾幢换使軿。ní fēng kuǎn kuǎn xià qīng míng,què xǔ huī chuáng huàn shǐ píng。
夔子城头开幕府,杜陵诗卷作图经。kuí zi chéng tóu kāi mù fǔ,dù líng shī juǎn zuò tú jīng。
十年去国未还国,万里长亭更短亭。shí nián qù guó wèi hái guó,wàn lǐ zhǎng tíng gèng duǎn tíng。
可信明时好人物,乱猿啼处是州厅。kě xìn míng shí hǎo rén wù,luàn yuán tí chù shì zhōu tīng。

滕王阁怀古奉呈抚州别驾兼简户曹

林亦之

城连帝子阁西头,水绕南昌故郡流。chéng lián dì zi gé xī tóu,shuǐ rào nán chāng gù jùn liú。
山短天长鸥鹭小,夜深云净月星浮。shān duǎn tiān zhǎng ōu lù xiǎo,yè shēn yún jìng yuè xīng fú。
澹台墓暗竹根古,孺子亭荒荷叶秋。dàn tái mù àn zhú gēn gǔ,rú zi tíng huāng hé yè qiū。
漠漠沧江无了日,哦诗莫苦替人愁。mò mò cāng jiāng wú le rì,ó shī mò kǔ tì rén chóu。

江西试罢还故里八月二十九日过飞猿岭连日遇雨

林亦之

万里崎岖愁不禁,飞猿更听雨淋淋。wàn lǐ qí qū chóu bù jìn,fēi yuán gèng tīng yǔ lín lín。
剩将暑药凉无用,未著秋衣寒已深。shèng jiāng shǔ yào liáng wú yòng,wèi zhù qiū yī hán yǐ shēn。
刻鹄雕虫成底事,牧羊喂鸭负初心。kè gǔ diāo chóng chéng dǐ shì,mù yáng wèi yā fù chū xīn。
还家渐近病渐好,得句自题时自吟。hái jiā jiàn jìn bìng jiàn hǎo,dé jù zì tí shí zì yín。

秋试罢重九过沧峡

林亦之

野阔村归如暮鸦,路沿溪曲似春蛇。yě kuò cūn guī rú mù yā,lù yán xī qū shì chūn shé。
不谙水土愁多病,忽听乡谈喜近家。bù ān shuǐ tǔ chóu duō bìng,hū tīng xiāng tán xǐ jìn jiā。
一带青山将屋绕,数行绿竹倚门斜。yī dài qīng shān jiāng wū rào,shù xíng lǜ zhú yǐ mén xié。
年年逆旅逢重九,今岁须看篱下花。nián nián nì lǚ féng zhòng jiǔ,jīn suì xū kàn lí xià huā。
1001234567