古诗词

答张以道

项安世

君诗不可状,似是秋兰清。jūn shī bù kě zhuàng,shì shì qiū lán qīng。
急著无近色,静嗅有馀馨。jí zhù wú jìn sè,jìng xiù yǒu yú xīn。
饥来食杞菊,不愿生鹅腥。jī lái shí qǐ jú,bù yuàn shēng é xīng。
长安三市里,杳杳一鸿冥。zhǎng ān sān shì lǐ,yǎo yǎo yī hóng míng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

黄均州挽词

项安世

乾道淳熙首尾年,相从江汉丽谯边。qián dào chún xī shǒu wěi nián,xiāng cóng jiāng hàn lì qiáo biān。
主方壮岁才冲斗,客亦儿时气刺天。zhǔ fāng zhuàng suì cái chōng dòu,kè yì ér shí qì cì tiān。
故旧雕零真老矣,城门重到辄潸然。gù jiù diāo líng zhēn lǎo yǐ,chéng mén zhòng dào zhé shān rán。
最怜襄郢徘徊日,为我经旬治画船。zuì lián xiāng yǐng pái huái rì,wèi wǒ jīng xún zhì huà chuán。

善谑驿淳于髡墓上有木斜出

项安世

辟彊老去重堪嗟,千里堂堂表海涯。pì jiàng lǎo qù zhòng kān jiē,qiān lǐ táng táng biǎo hǎi yá。
取士但能笼自鹄,谏王安用学蚳蛙。qǔ shì dàn néng lóng zì gǔ,jiàn wáng ān yòng xué chí wā。
只言鲁国贤无补,岂识齐卿实未加。zhǐ yán lǔ guó xián wú bǔ,qǐ shí qí qīng shí wèi jiā。
不见只今坟上木,多年老干尚倾斜。bù jiàn zhǐ jīn fén shàng mù,duō nián lǎo gàn shàng qīng xié。

次韵张部门直庐观梅

项安世

不是生前有俗缘,等闲抛得傍湖园。bù shì shēng qián yǒu sú yuán,děng xián pāo dé bàng hú yuán。
多情省户寒梅色,为洗朝靴晓冻痕。duō qíng shěng hù hán méi sè,wèi xǐ cháo xuē xiǎo dòng hén。
颇记高堂金字榜,曾陪居士瘿藤尊。pǒ jì gāo táng jīn zì bǎng,céng péi jū shì yǐng téng zūn。
花前敛板谈官事,知犯新条第几门。huā qián liǎn bǎn tán guān shì,zhī fàn xīn tiáo dì jǐ mén。

休日值晴张园观梅同舍不期而集

项安世

玉照堂前富贵梅,倚春骄腊未轻开。yù zhào táng qián fù guì méi,yǐ chūn jiāo là wèi qīng kāi。
费他一月春风了,催得五分花意回。fèi tā yī yuè chūn fēng le,cuī dé wǔ fēn huā yì huí。
恰是佳晴难放过,偶然胜士得追陪。qià shì jiā qíng nán fàng guò,ǒu rán shèng shì dé zhuī péi。
君看好景天还吝,一夜轻云带雨来。jūn kàn hǎo jǐng tiān hái lìn,yī yè qīng yún dài yǔ lái。

次韵潘都干水晶菊二首

项安世

幕中安得野人园,种此晶荧白玉丹。mù zhōng ān dé yě rén yuán,zhǒng cǐ jīng yíng bái yù dān。
冷淡虽无九春分,风流还得一冬看。lěng dàn suī wú jiǔ chūn fēn,fēng liú hái dé yī dōng kàn。
银杯共色深宜酒,纸帐围香未怕寒。yín bēi gòng sè shēn yí jiǔ,zhǐ zhàng wéi xiāng wèi pà hán。
只向河阳种桃李,今时潘胜旧时潘。zhǐ xiàng hé yáng zhǒng táo lǐ,jīn shí pān shèng jiù shí pān。

次韵潘都干水晶菊二首

项安世

莫遣秋霞到晚园,怕将铅脸照成丹。mò qiǎn qiū xiá dào wǎn yuán,pà jiāng qiān liǎn zhào chéng dān。
落英但可和冰嚼,□色惟宜带月看。luò yīng dàn kě hé bīng jué,sè wéi yí dài yuè kàn。
清似雪霜仍耐久,老于篱落不言寒。qīng shì xuě shuāng réng nài jiǔ,lǎo yú lí luò bù yán hán。
一枝合是闲人插,四海知侬鬓已潘。yī zhī hé shì xián rén chā,sì hǎi zhī nóng bìn yǐ pān。

又次王醇甫闻人主簿二首

项安世

眄柯陶令喜归园,莹玉灵均恨变丹。miǎn kē táo lìng xǐ guī yuán,yíng yù líng jūn hèn biàn dān。
朝饮夕餐和露摘,东篱南岫带云看。cháo yǐn xī cān hé lù zhāi,dōng lí nán xiù dài yún kàn。
仙方旧说南阳寿,异色新添霅水寒。xiān fāng jiù shuō nán yáng shòu,yì sè xīn tiān zhà shuǐ hán。
谁道王郎偏爱竹,也来同枕效今潘。shuí dào wáng láng piān ài zhú,yě lái tóng zhěn xiào jīn pān。

又次王醇甫闻人主簿二首

项安世

花茎枯槁陋东园,蕊叶萧疏笑井丹。huā jīng kū gǎo lòu dōng yuán,ruǐ yè xiāo shū xiào jǐng dān。
环面钗头人服媚,杯唇盘口客争看。huán miàn chāi tóu rén fú mèi,bēi chún pán kǒu kè zhēng kàn。
照筵冰脍光同洁,饤坐戎盐色并寒。zhào yán bīng kuài guāng tóng jié,dìng zuò róng yán sè bìng hán。
谁道仇香但栖棘,也吟时菊继江潘。shuí dào chóu xiāng dàn qī jí,yě yín shí jú jì jiāng pān。

次韵王醇甫藏秃笔三首

项安世

鼻祖有功平水土,耳孙无宅寄邱陵。bí zǔ yǒu gōng píng shuǐ tǔ,ěr sūn wú zhái jì qiū líng。
蚤因蒙氏收微效,晚向秦皇谢不能。zǎo yīn méng shì shōu wēi xiào,wǎn xiàng qín huáng xiè bù néng。
逸少凭渠取舒雁,阿思为尔逐飞蝇。yì shǎo píng qú qǔ shū yàn,ā sī wèi ěr zhú fēi yíng。
王郎世契真如此,莫讶为儒却爱僧。wáng láng shì qì zhēn rú cǐ,mò yà wèi rú què ài sēng。

次韵王醇甫藏秃笔三首

项安世

黑头期汝作东亭,短发愁予对杜陵。hēi tóu qī rǔ zuò dōng tíng,duǎn fā chóu yǔ duì dù líng。
髡者此时今守积,颖乎平日尔诚能。kūn zhě cǐ shí jīn shǒu jī,yǐng hū píng rì ěr chéng néng。
屡题秀句文如凤,几注仙经细似蝇。lǚ tí xiù jù wén rú fèng,jǐ zhù xiān jīng xì shì yíng。
可是诗人偏爱惜,诗人双鬓渐成僧。kě shì shī rén piān ài xī,shī rén shuāng bìn jiàn chéng sēng。

次韵王醇甫藏秃笔三首

项安世

剡剡兰台缀不亭,翩翩鹦鹉健相陵。shàn shàn lán tái zhuì bù tíng,piān piān yīng wǔ jiàn xiāng líng。
少时锋颖先毛遂,晚岁头颅嗣祖能。shǎo shí fēng yǐng xiān máo suì,wǎn suì tóu lú sì zǔ néng。
杜老壁间留扫马,符王宫里罢栖蝇。dù lǎo bì jiān liú sǎo mǎ,fú wáng gōng lǐ bà qī yíng。
莫欺贫士无檀施,时向文房度一僧。mò qī pín shì wú tán shī,shí xiàng wén fáng dù yī sēng。

五月七日乞池州添倅得请

项安世

群玉峰前罢校书,九华山下试题舆。qún yù fēng qián bà xiào shū,jiǔ huá shān xià shì tí yú。
三年饱共铅黄语,一日去从朱墨居。sān nián bǎo gòng qiān huáng yǔ,yī rì qù cóng zhū mò jū。
秋浦谪仙临赋后,齐山小杜醉吟馀。qiū pǔ zhé xiān lín fù hòu,qí shān xiǎo dù zuì yín yú。
薄才渐愧风流地,茧纸新抄雪不如。báo cái jiàn kuì fēng liú dì,jiǎn zhǐ xīn chāo xuě bù rú。

读程仁秀才淳熙奏稿

项安世

孝皇当宁纳髦英,志士担簦入凤城。xiào huáng dāng níng nà máo yīng,zhì shì dān dēng rù fèng chéng。
直犯睟颜知主圣,敢讥当路见时清。zhí fàn suì yán zhī zhǔ shèng,gǎn jī dāng lù jiàn shí qīng。
文章不用施花草,情实都如告父兄。wén zhāng bù yòng shī huā cǎo,qíng shí dōu rú gào fù xiōng。
老向穷檐知不恨,曾披阊阖吐峥嵘。lǎo xiàng qióng yán zhī bù hèn,céng pī chāng hé tǔ zhēng róng。

都下送外舅任知县赴茶马司辟

项安世

皇华万里赴临洮,亲向君王乞骑曹。huáng huá wàn lǐ fù lín táo,qīn xiàng jūn wáng qǐ qí cáo。
合为圣朝修马政,可容穷邑试牛刀。hé wèi shèng cháo xiū mǎ zhèng,kě róng qióng yì shì niú dāo。
横驱旌节半天下,自许才名一世豪。héng qū jīng jié bàn tiān xià,zì xǔ cái míng yī shì háo。
早晚西来八千匹,九重何以答贤劳。zǎo wǎn xī lái bā qiān pǐ,jiǔ zhòng hé yǐ dá xián láo。

次韵李士衡失解送公衍赴调二首

项安世

世事从来亦偶然,何妨浊酒且中贤。shì shì cóng lái yì ǒu rán,hé fáng zhuó jiǔ qiě zhōng xián。
诸天入定凭谁问,五色迷人自古传。zhū tiān rù dìng píng shuí wèn,wǔ sè mí rén zì gǔ chuán。
谢客堂中劳梦草,谪仙市上且开船。xiè kè táng zhōng láo mèng cǎo,zhé xiān shì shàng qiě kāi chuán。
飞鸣款作三年计,好在秋花晚更鲜。fēi míng kuǎn zuò sān nián jì,hǎo zài qiū huā wǎn gèng xiān。