古诗词

谷山照僧能诗事母孝

项安世

照公诗甚清,月淡更云轻。zhào gōng shī shén qīng,yuè dàn gèng yún qīng。
拂拂晴丝卷,霏霏柳絮萦。fú fú qíng sī juǎn,fēi fēi liǔ xù yíng。
我憎禅悖性,渠自孝钟情。wǒ zēng chán bèi xìng,qú zì xiào zhōng qíng。
何似辞戎索,中原道上行。hé shì cí róng suǒ,zhōng yuán dào shàng xíng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

十月旦上冢诗

项安世

当时飞鞚得金堤,掣电惊风过马蹄。dāng shí fēi kòng dé jīn dī,chè diàn jīng fēng guò mǎ tí。
今日笋舆摇醉帽,城东一日到城西。jīn rì sǔn yú yáo zuì mào,chéng dōng yī rì dào chéng xī。

十月旦上冢诗

项安世

敝车羸马袅荒陂,十步蹒跚九步攲。bì chē léi mǎ niǎo huāng bēi,shí bù pán shān jiǔ bù qī。
不恨傍人骑马过,病夫曾有少年时。bù hèn bàng rén qí mǎ guò,bìng fū céng yǒu shǎo nián shí。

十月旦上冢诗

项安世

流莺飞絮满城时,曾踏春风看柳枝。liú yīng fēi xù mǎn chéng shí,céng tà chūn fēng kàn liǔ zhī。
却到枯条黄叶下,人生老去更何疑。què dào kū tiáo huáng yè xià,rén shēng lǎo qù gèng hé yí。

十月旦上冢诗

项安世

一年两度过城隅,似读皇王万古书。yī nián liǎng dù guò chéng yú,shì dú huáng wáng wàn gǔ shū。
看罢春花与秋叶,人间万事更何如。kàn bà chūn huā yǔ qiū yè,rén jiān wàn shì gèng hé rú。

田间晓竹

项安世

稻花香里泉声滑,草露梢头日影圆。dào huā xiāng lǐ quán shēng huá,cǎo lù shāo tóu rì yǐng yuán。
唤起东中十年梦,山阴道上早秋天。huàn qǐ dōng zhōng shí nián mèng,shān yīn dào shàng zǎo qiū tiān。

冬至日早起

项安世

儿童吹火注油灯,起著新衣坐到明。ér tóng chuī huǒ zhù yóu dēng,qǐ zhù xīn yī zuò dào míng。
病里已知时节换,夜阑龟息见阳生。bìng lǐ yǐ zhī shí jié huàn,yè lán guī xī jiàn yáng shēng。

蜡梅花

项安世

香如江路晚风腾,色似蜂房晓露凝。xiāng rú jiāng lù wǎn fēng téng,sè shì fēng fáng xiǎo lù níng。
姓蜡名梅俱是假,世间多少墨成蝇。xìng là míng méi jù shì jiǎ,shì jiān duō shǎo mò chéng yíng。

诗中有醉字

项安世

年来不饮杯中物,减却诗材淡却伊。nián lái bù yǐn bēi zhōng wù,jiǎn què shī cái dàn què yī。
诗里有时须说醉,一生诚实此为欺。shī lǐ yǒu shí xū shuō zuì,yī shēng chéng shí cǐ wèi qī。

春雨怀承甫兄

项安世

夜深风霰入油疏,小院灯明自勘书。yè shēn fēng xiàn rù yóu shū,xiǎo yuàn dēng míng zì kān shū。
料得系舟低柳下,一江烟雨怨离居。liào dé xì zhōu dī liǔ xià,yī jiāng yān yǔ yuàn lí jū。

春雨怀承甫兄

项安世

轻寒剪剪透罗衣,正是行人二月时。qīng hán jiǎn jiǎn tòu luó yī,zhèng shì xíng rén èr yuè shí。
重下翠帷犹不隔,短篷疏雨更相欺。zhòng xià cuì wéi yóu bù gé,duǎn péng shū yǔ gèng xiāng qī。

初夏偶作

项安世

一天浓绿点残霞,百摺湘裙血染纱。yī tiān nóng lǜ diǎn cán xiá,bǎi zhé xiāng qún xuè rǎn shā。
刚道春归无觅处,十分妖艳在榴花。gāng dào chūn guī wú mì chù,shí fēn yāo yàn zài liú huā。

漫兴四绝

项安世

赤日烧云汗满衫,一年还却十年闲。chì rì shāo yún hàn mǎn shān,yī nián hái què shí nián xián。
男儿不是忧家国,水簟冰幮正掩关。nán ér bù shì yōu jiā guó,shuǐ diàn bīng chú zhèng yǎn guān。

漫兴四绝

项安世

平生竹帛最关心,未免干戈老系身。píng shēng zhú bó zuì guān xīn,wèi miǎn gàn gē lǎo xì shēn。
可共儿曹争染刺,大书衔位诧比邻。kě gòng ér cáo zhēng rǎn cì,dà shū xián wèi chà bǐ lín。

漫兴四绝

项安世

报国虽贪死后名,还家亦慰老来情。bào guó suī tān sǐ hòu míng,hái jiā yì wèi lǎo lái qíng。
钓鱼船上湾湾月,何用辕门报五更。diào yú chuán shàng wān wān yuè,hé yòng yuán mén bào wǔ gèng。

漫兴四绝

项安世

兵馀初傍碧钩栏,青杏垂垂绿荫团。bīng yú chū bàng bì gōu lán,qīng xìng chuí chuí lǜ yīn tuán。
手接叶条成太息,一春花好不曾看。shǒu jiē yè tiáo chéng tài xī,yī chūn huā hǎo bù céng kàn。