古诗词

呈罗机宜

项安世

抗己忧为的,咸腓惧丧躬。kàng jǐ yōu wèi de,xián féi jù sàng gōng。
自从夫子学,始见古人风。zì cóng fū zi xué,shǐ jiàn gǔ rén fēng。
有直终为讦,能和乃不同。yǒu zhí zhōng wèi jié,néng hé nǎi bù tóng。
从今师下惠,一瓣敢忘公。cóng jīn shī xià huì,yī bàn gǎn wàng gōng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

次韵奉东溪刘居士

项安世

雪领飘萧电目明,老于尘里讵沾尘。xuě lǐng piāo xiāo diàn mù míng,lǎo yú chén lǐ jù zhān chén。
惠连已解传吾句,元亮何妨得此身。huì lián yǐ jiě chuán wú jù,yuán liàng hé fáng dé cǐ shēn。
诗卷酒杯为事业,药囊丹鼎自君臣。shī juǎn jiǔ bēi wèi shì yè,yào náng dān dǐng zì jūn chén。
幅巾短褐长安市,谁识东溪直钓人。fú jīn duǎn hè zhǎng ān shì,shuí shí dōng xī zhí diào rén。

送吴察院赴江西运使

项安世

春风同上杏园鞯,夜雨江湖十九年。chūn fēng tóng shàng xìng yuán jiān,yè yǔ jiāng hú shí jiǔ nián。
册府归来头并雪,鼎湖仙去泪盈川。cè fǔ guī lái tóu bìng xuě,dǐng hú xiān qù lèi yíng chuān。
喜君冠豸裨新政,容我祛蝉校旧编。xǐ jūn guān zhì bì xīn zhèng,róng wǒ qū chán xiào jiù biān。
忽见绣衣南浦去,亦思小艇白鸥边。hū jiàn xiù yī nán pǔ qù,yì sī xiǎo tǐng bái ōu biān。

次韵郑检法休日律诗

项安世

一闲早已被闲魔,忙日求闲更几何。yī xián zǎo yǐ bèi xián mó,máng rì qiú xián gèng jǐ hé。
稍向静中观物化,未妨圣处策勋多。shāo xiàng jìng zhōng guān wù huà,wèi fáng shèng chù cè xūn duō。
官曹似我方成冷,诗句如君可得过。guān cáo shì wǒ fāng chéng lěng,shī jù rú jūn kě dé guò。
小待州桥好风雪,碎敲吟?逐清歌。xiǎo dài zhōu qiáo hǎo fēng xuě,suì qiāo yín dèng zhú qīng gē。

次韵潘都干喜杨中库归督其和诗

项安世

鸣莺三叹友声诗,底事闻埙未应篪。míng yīng sān tàn yǒu shēng shī,dǐ shì wén xūn wèi yīng chí。
嗟我金兰多寡彼,贲然风月喜来思。jiē wǒ jīn lán duō guǎ bǐ,bēn rán fēng yuè xǐ lái sī。
将军老去犹横槊,壮士前行莫退绥。jiāng jūn lǎo qù yóu héng shuò,zhuàng shì qián xíng mò tuì suí。
只恐监军门下客,未容戎幕举三麾。zhǐ kǒng jiān jūn mén xià kè,wèi róng róng mù jǔ sān huī。

又用韵酬赠潘杨二首

项安世

物物当前总是诗,遇丝成瑟竹成篪。wù wù dāng qián zǒng shì shī,yù sī chéng sè zhú chéng chí。
止呼大义周王泽,蔽以无邪孔氏思。zhǐ hū dà yì zhōu wáng zé,bì yǐ wú xié kǒng shì sī。
屈贾词悲变弁凯,齐梁格靡陷崔绥。qū jiǎ cí bēi biàn biàn kǎi,qí liáng gé mí xiàn cuī suí。
欲回温厚千年教,须仗诗翁为一麾。yù huí wēn hòu qiān nián jiào,xū zhàng shī wēng wèi yī huī。

又用韵酬赠潘杨二首

项安世

四海诚斋独霸诗,世无仲氏敢言篪。sì hǎi chéng zhāi dú bà shī,shì wú zhòng shì gǎn yán chí。
周公费誓传禽父,宣圣中庸授子思。zhōu gōng fèi shì chuán qín fù,xuān shèng zhōng yōng shòu zi sī。
钟子期家应善听,邮无恤后定能绥。zhōng zi qī jiā yīng shàn tīng,yóu wú xù hòu dìng néng suí。
真传更在吟哦外,大节如山不授麾。zhēn chuán gèng zài yín ó wài,dà jié rú shān bù shòu huī。

再次韵谢潘都干

项安世

壮士从军不废诗,何妨笳鼓间箫篪。zhuàng shì cóng jūn bù fèi shī,hé fáng jiā gǔ jiān xiāo chí。
秋城夜观无公事,月胁天心有咏思。qiū chéng yè guān wú gōng shì,yuè xié tiān xīn yǒu yǒng sī。
岁稔公私方暇乐,时平福履正来绥。suì rěn gōng sī fāng xiá lè,shí píng fú lǚ zhèng lái suí。
金陵风月三千首,共看君侯羽扇麾。jīn líng fēng yuè sān qiān shǒu,gòng kàn jūn hóu yǔ shàn huī。

次韵赵佥判投赠

项安世

三复新篇吻为乾,载赓馀韵甲生颜。sān fù xīn piān wěn wèi qián,zài gēng yú yùn jiǎ shēng yán。
今无愈湜陪长吉,古有严徐伴小山。jīn wú yù shí péi zhǎng jí,gǔ yǒu yán xú bàn xiǎo shān。
秀出猗兰仙李外,思留春草桂枝闲。xiù chū yī lán xiān lǐ wài,sī liú chūn cǎo guì zhī xián。
从来只有诗人苦,可笑王孙不自闲。cóng lái zhǐ yǒu shī rén kǔ,kě xiào wáng sūn bù zì xián。

再次韵赵佥判投赠

项安世

天街何日雨云乾,梦想王孙白玉颜。tiān jiē hé rì yǔ yún qián,mèng xiǎng wáng sūn bái yù yán。
一日能从晦岩子,十年不负会稽山。yī rì néng cóng huì yán zi,shí nián bù fù huì jī shān。
吟诗可但师唐白,服礼终期类汉间。yín shī kě dàn shī táng bái,fú lǐ zhōng qī lèi hàn jiān。
万事总当如荫户,己私除尽即心闲。wàn shì zǒng dāng rú yīn hù,jǐ sī chú jǐn jí xīn xián。

次韵黄县尉祁阳遇全州试官同归

项安世

粉字朱牌簇县津,绿蓑青笠洗行尘。fěn zì zhū pái cù xiàn jīn,lǜ suō qīng lì xǐ xíng chén。
一时客路同归棹,半是年家及里人。yī shí kè lù tóng guī zhào,bàn shì nián jiā jí lǐ rén。
秦代徵君岩上石,吴时霸主涧中神。qín dài zhēng jūn yán shàng shí,wú shí bà zhǔ jiàn zhōng shén。
休将短发供离恨,早卜宽乡作酒邻。xiū jiāng duǎn fā gōng lí hèn,zǎo bo kuān xiāng zuò jiǔ lín。

次韵寄谢杨制机

项安世

把卷怆然不自胜,古来离合岂人能。bǎ juǎn chuàng rán bù zì shèng,gǔ lái lí hé qǐ rén néng。
未应鬻剃尤穷发,暂喜餐蔬得枕肱。wèi yīng yù tì yóu qióng fā,zàn xǐ cān shū dé zhěn gōng。
身逐南云亲色养,梦寻巴瘴隔心朋。shēn zhú nán yún qīn sè yǎng,mèng xún bā zhàng gé xīn péng。
囊中贝母烦分惠,独学仍愁旧病增。náng zhōng bèi mǔ fán fēn huì,dú xué réng chóu jiù bìng zēng。

休日过刘寺

项安世

绿发萧萧变白头,二年京洛不堪愁。lǜ fā xiāo xiāo biàn bái tóu,èr nián jīng luò bù kān chóu。
雨天赐沐逢新霁,烟寺分茶得旧游。yǔ tiān cì mù féng xīn jì,yān sì fēn chá dé jiù yóu。
古蔓巧当阴洞挂,惊泉逆上画檐流。gǔ màn qiǎo dāng yīn dòng guà,jīng quán nì shàng huà yán liú。
曲栏干外山如染,最是桥亭合小留。qū lán gàn wài shān rú rǎn,zuì shì qiáo tíng hé xiǎo liú。

再次前韵唁南湖放莺燕

项安世

谁向南湖赋白头,西风团扇有新愁。shuí xiàng nán hú fù bái tóu,xī fēng tuán shàn yǒu xīn chóu。
归巢海燕无多日,出谷暖莺何处游。guī cháo hǎi yàn wú duō rì,chū gǔ nuǎn yīng hé chù yóu。
文杏梁边泥尚湿,绿杨堤畔水长流。wén xìng liáng biān ní shàng shī,lǜ yáng dī pàn shuǐ zhǎng liú。
有情莫扫园中路,舞影歌尘处处留。yǒu qíng mò sǎo yuán zhōng lù,wǔ yǐng gē chén chù chù liú。

次韵赠东湖周子问

项安世

玉锁凌空不可攀,卧听车马日三竿。yù suǒ líng kōng bù kě pān,wò tīng chē mǎ rì sān gān。
以湖拜命官名散,把酒封君国号欢。yǐ hú bài mìng guān míng sàn,bǎ jiǔ fēng jūn guó hào huān。
父祖诗家三世将,弟兄文阵两秦难。fù zǔ shī jiā sān shì jiāng,dì xiōng wén zhèn liǎng qín nán。
年丰母健无馀事,长作人间谢客兰。nián fēng mǔ jiàn wú yú shì,zhǎng zuò rén jiān xiè kè lán。

再次前韵答高秀才言诗

项安世

万仞峥嵘赤手攀,但能进步莫忧竿。wàn rèn zhēng róng chì shǒu pān,dàn néng jìn bù mò yōu gān。
一生便作苦吟去,万事何如得句欢。yī shēng biàn zuò kǔ yín qù,wàn shì hé rú dé jù huān。
鼓气易衰怜我退,市声方午似君难。gǔ qì yì shuāi lián wǒ tuì,shì shēng fāng wǔ shì jūn nán。
丈夫不用分畦畛,臭味从今蕙与兰。zhàng fū bù yòng fēn qí zhěn,chòu wèi cóng jīn huì yǔ lán。