古诗词

八日丹阳相遇

项安世

舟楫庭闱近,衣裳步武轻。zhōu jí tíng wéi jìn,yī shang bù wǔ qīng。
逆风犹作态,寒日为开晴。nì fēng yóu zuò tài,hán rì wèi kāi qíng。
独客天边住,全家水面行。dú kè tiān biān zhù,quán jiā shuǐ miàn xíng。
今朝逢一笑,此乐冠生平。jīn cháo féng yī xiào,cǐ lè guān shēng píng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

重过鄂州

项安世

南柯梦散不知年,东海骑鲸作醉仙。nán kē mèng sàn bù zhī nián,dōng hǎi qí jīng zuò zuì xiān。
我自偶经前赤壁,谁言曾倚旧青毡。wǒ zì ǒu jīng qián chì bì,shuí yán céng yǐ jiù qīng zhān。
辕门甲马三更发,古寺钟鱼一夏眠。yuán mén jiǎ mǎ sān gèng fā,gǔ sì zhōng yú yī xià mián。
惭愧白棠花下叟,当时刍狗尚流传。cán kuì bái táng huā xià sǒu,dāng shí chú gǒu shàng liú chuán。

晴日迓江西帅徐子宣

项安世

汉殿东头玉琯回,吴城西上锦帆开。hàn diàn dōng tóu yù guǎn huí,wú chéng xī shàng jǐn fān kāi。
一天紫雾风吹散,千丈红光日射来。yī tiān zǐ wù fēng chuī sàn,qiān zhàng hóng guāng rì shè lái。
翼轸衡庐生喜气,江湖淮海绝纤埃。yì zhěn héng lú shēng xǐ qì,jiāng hú huái hǎi jué xiān āi。
凄凉只有山前客,何日临津理去桅。qī liáng zhǐ yǒu shān qián kè,hé rì lín jīn lǐ qù wéi。

和宋帅出示所送李大著诗

项安世

掖垣清夜十年愁,梦绕西南处处州。yē yuán qīng yè shí nián chóu,mèng rào xī nán chù chù zhōu。
忽向江陵逢太白,同嘲楚国看倡优。hū xiàng jiāng líng féng tài bái,tóng cháo chǔ guó kàn chàng yōu。
梅花赋就行人远,白雪歌残两桨流。méi huā fù jiù xíng rén yuǎn,bái xuě gē cán liǎng jiǎng liú。
日暮江空魂欲断,更题九辩说悲秋。rì mù jiāng kōng hún yù duàn,gèng tí jiǔ biàn shuō bēi qiū。

和宋帅出示所送李大著诗

项安世

楼前人送四前旌,楼上诗添七字成。lóu qián rén sòng sì qián jīng,lóu shàng shī tiān qī zì chéng。
蔽芾风中皆德意,黍苗雅里尽仁声。bì fèi fēng zhōng jiē dé yì,shǔ miáo yǎ lǐ jǐn rén shēng。
请回南国条枚笔,归主中朝礼乐盟。qǐng huí nán guó tiáo méi bǐ,guī zhǔ zhōng cháo lǐ lè méng。
天下举安吾始乐,时哉王道正和平。tiān xià jǔ ān wú shǐ lè,shí zāi wáng dào zhèng hé píng。

和宋帅出示所送李大著诗

项安世

病中三复舍人篇,可但才工与调妍。bìng zhōng sān fù shě rén piān,kě dàn cái gōng yǔ diào yán。
心在雩坛沂水上,思通归鸟岫云边。xīn zài yú tán yí shuǐ shàng,sī tōng guī niǎo xiù yún biān。
自将铁石为传授,不与风骚较袭沿。zì jiāng tiě shí wèi chuán shòu,bù yǔ fēng sāo jiào xí yán。
听者座中谁最喜,丹邱道士舞如颠。tīng zhě zuò zhōng shuí zuì xǐ,dān qiū dào shì wǔ rú diān。

次韵答刘正将

项安世

落魄刘郎住藕池,湖南湖北竹枝词。luò pò liú láng zhù ǒu chí,hú nán hú běi zhú zhī cí。
风流故有诸孙句,绝妙都如幼妇碑。fēng liú gù yǒu zhū sūn jù,jué miào dōu rú yòu fù bēi。
玉斗歌成微醉后,银河曲就浅寒时。yù dòu gē chéng wēi zuì hòu,yín hé qū jiù qiǎn hán shí。
文章自倚兼馀体,不分人来只看诗。wén zhāng zì yǐ jiān yú tǐ,bù fēn rén lái zhǐ kàn shī。

次前韵答徐监门

项安世

依环仿磬作园池,戛玉铿金出好词。yī huán fǎng qìng zuò yuán chí,jiá yù kēng jīn chū hǎo cí。
世擅文章从魏氏,家传仁义见韩碑。shì shàn wén zhāng cóng wèi shì,jiā chuán rén yì jiàn hán bēi。
抱关碌碌卑飞日,去国迟迟独往时。bào guān lù lù bēi fēi rì,qù guó chí chí dú wǎng shí。
相值两穷方有味,短笺朝暮送新诗。xiāng zhí liǎng qióng fāng yǒu wèi,duǎn jiān cháo mù sòng xīn shī。

次韵答蜀人薛仲章

项安世

只怜久病刘公干,不羡多驺邓仲华。zhǐ lián jiǔ bìng liú gōng gàn,bù xiàn duō zōu dèng zhòng huá。
解寄长年新句法,颇思前夜好灯花。jiě jì zhǎng nián xīn jù fǎ,pǒ sī qián yè hǎo dēng huā。
自离窗外千秋雪,长看天西一色霞。zì lí chuāng wài qiān qiū xuě,zhǎng kàn tiān xī yī sè xiá。
想见疏桐凉月下,幽鸿无伴立寒沙。xiǎng jiàn shū tóng liáng yuè xià,yōu hóng wú bàn lì hán shā。

读杜贤良文卷

项安世

举公售浅戒深钩,学士谈根讳末流。jǔ gōng shòu qiǎn jiè shēn gōu,xué shì tán gēn huì mò liú。
万古斯文真一发,百年逢子散千愁。wàn gǔ sī wén zhēn yī fā,bǎi nián féng zi sàn qiān chóu。
气雄声正师韩集,格重词妍似柳侯。qì xióng shēng zhèng shī hán jí,gé zhòng cí yán shì liǔ hóu。
天遣孤穷应有意,未追彖系莫轻休。tiān qiǎn gū qióng yīng yǒu yì,wèi zhuī tuàn xì mò qīng xiū。

同年董知县席上

项安世

十五年前玉颊红,长安道上气如虹。shí wǔ nián qián yù jiá hóng,zhǎng ān dào shàng qì rú hóng。
集英廊迥含霄露,后市楼高纳海风。jí yīng láng jiǒng hán xiāo lù,hòu shì lóu gāo nà hǎi fēng。
解后一涯俱潦倒,摩挲双鬓各蓬松。jiě hòu yī yá jù lǎo dào,mó sā shuāng bìn gè péng sōng。
酒边更用分疏在,明日相看总是翁。jiǔ biān gèng yòng fēn shū zài,míng rì xiāng kàn zǒng shì wēng。

送罗机宜秩满东归三首

项安世

不爱征西入幕宾,只图抽得最闲身。bù ài zhēng xī rù mù bīn,zhǐ tú chōu dé zuì xián shēn。
略无崖岸胸怀白,洞见中边德行淳。lüè wú yá àn xiōng huái bái,dòng jiàn zhōng biān dé xíng chún。
但用至诚裨府主,不将高论诧时人。dàn yòng zhì chéng bì fǔ zhǔ,bù jiāng gāo lùn chà shí rén。
如今献纳须公可,若是朱云却未仁。rú jīn xiàn nà xū gōng kě,ruò shì zhū yún què wèi rén。

送罗机宜秩满东归三首

项安世

风髯飞动俨长身,缥渺襟期不受尘。fēng rán fēi dòng yǎn zhǎng shēn,piāo miǎo jīn qī bù shòu chén。
岂是恝然忘应物,亦知蕞尔漫劳人。qǐ shì jiá rán wàng yīng wù,yì zhī zuì ěr màn láo rén。
若非事业惊当世,也合文章作近臣。ruò fēi shì yè jīng dāng shì,yě hé wén zhāng zuò jìn chén。
此外世间无处著,却须汗漫跨麒麟。cǐ wài shì jiān wú chù zhù,què xū hàn màn kuà qí lín。

送罗机宜秩满东归三首

项安世

十年为客古南都,不谓斯行得范模。shí nián wèi kè gǔ nán dōu,bù wèi sī xíng dé fàn mó。
我自阅人惟见此,公言有弟更胜吾。wǒ zì yuè rén wéi jiàn cǐ,gōng yán yǒu dì gèng shèng wú。
金堤碧瓦新游览,绿竹红薇旧醉呼。jīn dī bì wǎ xīn yóu lǎn,lǜ zhú hóng wēi jiù zuì hū。
短别未应劳梦寐,定来骑马看西湖。duǎn bié wèi yīng láo mèng mèi,dìng lái qí mǎ kàn xī hú。

送楼国正罢荆幕东归

项安世

一江秋水散芙蕖,笑买扁舟下五湖。yī jiāng qiū shuǐ sàn fú qú,xiào mǎi biǎn zhōu xià wǔ hú。
北学自怜非楚产,东归安得与公俱。běi xué zì lián fēi chǔ chǎn,dōng guī ān dé yǔ gōng jù。
同年进士今丞相,六馆诸生旧讲徒。tóng nián jìn shì jīn chéng xiāng,liù guǎn zhū shēng jiù jiǎng tú。
朱橘白鱼留不住,洞庭橙熟有新鲈。zhū jú bái yú liú bù zhù,dòng tíng chéng shú yǒu xīn lú。

赠韩术士

项安世

睡过春星十二番,牙疏发脱久知难。shuì guò chūn xīng shí èr fān,yá shū fā tuō jiǔ zhī nán。
捉将官里兵良苦,放入山间枕乍安。zhuō jiāng guān lǐ bīng liáng kǔ,fàng rù shān jiān zhěn zhà ān。
举世知君能安式,不愁无客问弹冠。jǔ shì zhī jūn néng ān shì,bù chóu wú kè wèn dàn guān。
毋多夺我枚回渚,厚笠轻蓑老竹竿。wú duō duó wǒ méi huí zhǔ,hòu lì qīng suō lǎo zhú gān。