古诗词

李浦道中得家信

项安世

李浦江边路,星沉日未生。lǐ pǔ jiāng biān lù,xīng chén rì wèi shēng。
逢人送家信,借火读天明。féng rén sòng jiā xìn,jiè huǒ dú tiān míng。
上说儿曹健,中言客路晴。shàng shuō ér cáo jiàn,zhōng yán kè lù qíng。
促归仍劝缓,反覆见慈情。cù guī réng quàn huǎn,fǎn fù jiàn cí qíng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

咏雪次铎字痛字韵二首

项安世

我诗已巴歈,曲短不成弄。wǒ shī yǐ bā yú,qū duǎn bù chéng nòng。
君诗如郢人,白云渺云梦。jūn shī rú yǐng rén,bái yún miǎo yún mèng。
天公震而矜,大地作一供。tiān gōng zhèn ér jīn,dà dì zuò yī gōng。
封姨不自惜,纷纷管迎送。fēng yí bù zì xī,fēn fēn guǎn yíng sòng。
须臾万象灭,此世无与共。xū yú wàn xiàng miè,cǐ shì wú yǔ gòng。
惟馀沧江水,不止亦不动。wéi yú cāng jiāng shuǐ,bù zhǐ yì bù dòng。
耸渠缟带裤,等用麻衣讽。sǒng qú gǎo dài kù,děng yòng má yī fěng。
寒梅自生香,古井亦受冻。hán méi zì shēng xiāng,gǔ jǐng yì shòu dòng。
松髯老不脱,岁晚见梁栋。sōng rán lǎo bù tuō,suì wǎn jiàn liáng dòng。
此事且勿言,惟知饮当痛。cǐ shì qiě wù yán,wéi zhī yǐn dāng tòng。

小潏

项安世

凿苔欲为沼,乃得数仞坻。záo tái yù wèi zhǎo,nǎi dé shù rèn chí。
盈虚有相乘,川实而邱夷。yíng xū yǒu xiāng chéng,chuān shí ér qiū yí。
谁云人功为,天理固有之。shuí yún rén gōng wèi,tiān lǐ gù yǒu zhī。
向来小学师,此道渠得知。xiàng lái xiǎo xué shī,cǐ dào qú dé zhī。

次韵江陵张书记送行

项安世

行行得好辞,忽忽疑昼梦。xíng xíng dé hǎo cí,hū hū yí zhòu mèng。
朝餐手不释,夜卧心屡诵。cháo cān shǒu bù shì,yè wò xīn lǚ sòng。
皎若朱丝弦,清于玉壶冻。jiǎo ruò zhū sī xián,qīng yú yù hú dòng。
美人家三世,有笔修五凤。měi rén jiā sān shì,yǒu bǐ xiū wǔ fèng。
诗从周汉学,不记梁与宋。shī cóng zhōu hàn xué,bù jì liáng yǔ sòng。
深沉大招赋,汗漫长杨讽。shēn chén dà zhāo fù,hàn màn zhǎng yáng fěng。
玄机捩天关,远思弥禹贡。xuán jī liè tiān guān,yuǎn sī mí yǔ gòng。
诗人例空言,此士有实用。shī rén lì kōng yán,cǐ shì yǒu shí yòng。
经权粲衡石,事物森纪统。jīng quán càn héng shí,shì wù sēn jì tǒng。
上官畏争执,疲俗感哀痛。shàng guān wèi zhēng zhí,pí sú gǎn āi tòng。
情虽到真核,法必任宽纵。qíng suī dào zhēn hé,fǎ bì rèn kuān zòng。
有才人所难,既老心不动。yǒu cái rén suǒ nán,jì lǎo xīn bù dòng。
蕴玉讳求沽,韬弦耻争中。yùn yù huì qiú gū,tāo xián chǐ zhēng zhōng。
自言州县久,差胜市朝哄。zì yán zhōu xiàn jiǔ,chà shèng shì cháo hǒng。
岁晚无万牛,江空偃孤栋。suì wǎn wú wàn niú,jiāng kōng yǎn gū dòng。
今年何因缘,诸使忽倥偬。jīn nián hé yīn yuán,zhū shǐ hū kōng zǒng。
倒海觅珊瑚,搜山出银瓮。dào hǎi mì shān hú,sōu shān chū yín wèng。
似闻二星来,约与元帅共。shì wén èr xīng lái,yuē yǔ yuán shuài gòng。
推君上周行,为国选汤众。tuī jūn shàng zhōu xíng,wèi guó xuǎn tāng zhòng。
荐员每如此,物论宁不衷。jiàn yuán měi rú cǐ,wù lùn níng bù zhōng。
泛水拔红蕖,腾云上青鞚。fàn shuǐ bá hóng qú,téng yún shàng qīng kòng。
所悲贱子远,不及诸贤送。suǒ bēi jiàn zi yuǎn,bù jí zhū xián sòng。
投身伴鸮鹏,矫首瞻洛雍。tóu shēn bàn xiāo péng,jiǎo shǒu zhān luò yōng。
天乎祸吾宗,伯也困淹讼。tiān hū huò wú zōng,bó yě kùn yān sòng。
惟君援以手,此德不可颂。wéi jūn yuán yǐ shǒu,cǐ dé bù kě sòng。
但祈张夫子,早作汉郎从。dàn qí zhāng fū zi,zǎo zuò hàn láng cóng。
展尽黄石书,归来赤松洞。zhǎn jǐn huáng shí shū,guī lái chì sōng dòng。
此时从之游,必与我伯仲。cǐ shí cóng zhī yóu,bì yǔ wǒ bó zhòng。

次韵江陵曹令祈雨

项安世

吾尝言封侯万里不直钱,不如洛阳负郭二顷田。wú cháng yán fēng hóu wàn lǐ bù zhí qián,bù rú luò yáng fù guō èr qǐng tián。
清风午枕睡初熟,明月一瓯吾自煎。qīng fēng wǔ zhěn shuì chū shú,míng yuè yī ōu wú zì jiān。
门前䆉稏新酒熟,丈夫肯受儿女怜。mén qián bà yà xīn jiǔ shú,zhàng fū kěn shòu ér nǚ lián。
非不知鸣钟与鼎食,雨蓑风笠性所便。fēi bù zhī míng zhōng yǔ dǐng shí,yǔ suō fēng lì xìng suǒ biàn。
有如北人事鞍马,不信世间乃有万斛之楼船。yǒu rú běi rén shì ān mǎ,bù xìn shì jiān nǎi yǒu wàn hú zhī lóu chuán。
老农对我忽三叹,此事乐矣今无年。lǎo nóng duì wǒ hū sān tàn,cǐ shì lè yǐ jīn wú nián。
忍饥死待一啜菽,又见赤日悬青天。rěn jī sǐ dài yī chuài shū,yòu jiàn chì rì xuán qīng tiān。
高田尺寸破龟兆,下田杪忽生针毡。gāo tián chǐ cùn pò guī zhào,xià tián miǎo hū shēng zhēn zhān。
?风抒水乾七泽,火云炽空炮百川。fēng shū shuǐ qián qī zé,huǒ yún chì kōng pào bǎi chuān。
掘残草实到黄壤,踏尽藕根倾碧圆。jué cán cǎo shí dào huáng rǎng,tà jǐn ǒu gēn qīng bì yuán。
得钱买饭不及夕,岂复一饱期安眠。dé qián mǎi fàn bù jí xī,qǐ fù yī bǎo qī ān mián。
田家活计遽如许,苦语一听双潸然。tián jiā huó jì jù rú xǔ,kǔ yǔ yī tīng shuāng shān rán。
天河谁能挽壮士,甘露更忍谈高禅。tiān hé shuí néng wǎn zhuàng shì,gān lù gèng rěn tán gāo chán。
纷纷官吏走香火,往往聚落无炊烟。fēn fēn guān lì zǒu xiāng huǒ,wǎng wǎng jù luò wú chuī yān。
云雷虚无空霹雳,老稚失喜真狂颠。yún léi xū wú kōng pī lì,lǎo zhì shī xǐ zhēn kuáng diān。
欲赓噫嘻颂祈谷,安得好语来愁边。yù gēng yī xī sòng qí gǔ,ān dé hǎo yǔ lái chóu biān。
我诗穷悴不足录,晴日叫号如饥鸢。wǒ shī qióng cuì bù zú lù,qíng rì jiào hào rú jī yuān。

贺杨枢密新建贡院三十韵

项安世

楚囿七泽荒南云,三江五湖同吐吞。chǔ yòu qī zé huāng nán yún,sān jiāng wǔ hú tóng tǔ tūn。
杞梓橘柚杶干柏,芷蓠椒桂蘼兰荪。qǐ zǐ jú yòu chūn gàn bǎi,zhǐ lí jiāo guì mí lán sūn。
天英地灵聚为人,魁垒诡异难具论。tiān yīng dì líng jù wèi rén,kuí lěi guǐ yì nán jù lùn。
屈原离骚二十五,句句字字皆瑶琨。qū yuán lí sāo èr shí wǔ,jù jù zì zì jiē yáo kūn。
六朝弼亮胡伯始,学士登瀛刘季孙。liù cháo bì liàng hú bó shǐ,xué shì dēng yíng liú jì sūn。
恭惟火德据天统,翼轸正值鹑贲贲。gōng wéi huǒ dé jù tiān tǒng,yì zhěn zhèng zhí chún bēn bēn。
质肃声名海山动,谏议才气淮湖奔。zhì sù shēng míng hǎi shān dòng,jiàn yì cái qì huái hú bēn。
日中则昃固其理,城复于隍吁忍言。rì zhōng zé zè gù qí lǐ,chéng fù yú huáng xū rěn yán。
生聚教训五十载,昔无萌孽今轮辕。shēng jù jiào xùn wǔ shí zài,xī wú méng niè jīn lún yuán。
尧汤立贤遍天下,九重科诏如春温。yáo tāng lì xián biàn tiān xià,jiǔ zhòng kē zhào rú chūn wēn。
州家不办一椽屋,往往盛之给孤园。zhōu jiā bù bàn yī chuán wū,wǎng wǎng shèng zhī gěi gū yuán。
鹄袍竹笥合羞死,况欲开口人其髡。gǔ páo zhú sì hé xiū sǐ,kuàng yù kāi kǒu rén qí kūn。
关西夫子杨伯起,后身把钺来西门。guān xī fū zi yáng bó qǐ,hòu shēn bǎ yuè lái xī mén。
荆棘之薮瓦砾场,一日汗础千猊蹲。jīng jí zhī sǒu wǎ lì chǎng,yī rì hàn chǔ qiān ní dūn。
翼飞革棘不可状,铁画怒起翔鸾鹓。yì fēi gé jí bù kě zhuàng,tiě huà nù qǐ xiáng luán yuān。
日者稽山始开辟,已有大策当临轩。rì zhě jī shān shǐ kāi pì,yǐ yǒu dà cè dāng lín xuān。
吾州故事有元祐,追配讵肯惭东藩。wú zhōu gù shì yǒu yuán yòu,zhuī pèi jù kěn cán dōng fān。
晚生科第愧前辙,考室误使当罍樽。wǎn shēng kē dì kuì qián zhé,kǎo shì wù shǐ dāng léi zūn。
向来气习今未已,犹梦裹饭趋晨阍。xiàng lái qì xí jīn wèi yǐ,yóu mèng guǒ fàn qū chén hūn。
一官却恨大早计,不得掉鞅骖鹏鹍。yī guān què hèn dà zǎo jì,bù dé diào yāng cān péng kūn。
明年珍产入包贡,琳琅璀磊堆金盆。míng nián zhēn chǎn rù bāo gòng,lín láng cuǐ lěi duī jīn pén。
蓬莱弱水三十万,借以鼓吹看横鶱。péng lái ruò shuǐ sān shí wàn,jiè yǐ gǔ chuī kàn héng xiān。
吾侪小人科举士,一朝出守忘其源。wú chái xiǎo rén kē jǔ shì,yī cháo chū shǒu wàng qí yuán。
台池崇深学校废,况此赑屃楹梁尊。tái chí chóng shēn xué xiào fèi,kuàng cǐ bì xì yíng liáng zūn。
第言三岁始一用,缓而不切非所敦。dì yán sān suì shǐ yī yòng,huǎn ér bù qiè fēi suǒ dūn。
偷安幸不目前急,事至踧躩如惊猿。tōu ān xìng bù mù qián jí,shì zhì cù jué rú jīng yuán。
先生闲暇窥远略,如以大手开中原。xiān shēng xián xiá kuī yuǎn lüè,rú yǐ dà shǒu kāi zhōng yuán。
先为之地待其至,虽有万事无由繁。xiān wèi zhī dì dài qí zhì,suī yǒu wàn shì wú yóu fán。
绣裳天上傥归去,愿广此意扶乾坤。xiù shang tiān shàng tǎng guī qù,yuàn guǎng cǐ yì fú qián kūn。
诸生脚迹不足道,大庇四海安元元。zhū shēng jiǎo jì bù zú dào,dà bì sì hǎi ān yuán yuán。

次韵吴襄阳寄示游楚山诗

项安世

汉江南北何萦纡,千山万山肩相扶。hàn jiāng nán běi hé yíng yū,qiān shān wàn shān jiān xiāng fú。
中间伟然一丈夫,岘山之楚鹿门苏。zhōng jiān wěi rán yī zhàng fū,xiàn shān zhī chǔ lù mén sū。
我行一舍到苏岭,忆与许子同奔趋。wǒ xíng yī shě dào sū lǐng,yì yǔ xǔ zi tóng bēn qū。
楚山只在城南隅,一月不到何其迂。chǔ shān zhǐ zài chéng nán yú,yī yuè bù dào hé qí yū。
远求白傅近舍湜,人情未怪瑟与竽。yuǎn qiú bái fù jìn shě shí,rén qíng wèi guài sè yǔ yú。
梯飙自到绝径处,使君定是昌黎徒。tī biāo zì dào jué jìng chù,shǐ jūn dìng shì chāng lí tú。
想当伐山开道时,野鸟惊去穷猿呼。xiǎng dāng fá shān kāi dào shí,yě niǎo jīng qù qióng yuán hū。
独携千古两耆旧,卧龙凤雏与之俱。dú xié qiān gǔ liǎng qí jiù,wò lóng fèng chú yǔ zhī jù。
下看海内无所见,泪落汉水心长吁。xià kàn hǎi nèi wú suǒ jiàn,lèi luò hàn shuǐ xīn zhǎng xū。
我虽不得从公舆,诵公之诗读公书。wǒ suī bù dé cóng gōng yú,sòng gōng zhī shī dú gōng shū。
挂之高堂心目舒,便是居士游山图。guà zhī gāo táng xīn mù shū,biàn shì jū shì yóu shān tú。

高风台歌

项安世

台之高不知其几仞兮,但见燕雀仰视如冥鸿。tái zhī gāo bù zhī qí jǐ rèn xī,dàn jiàn yàn què yǎng shì rú míng hóng。
风之来不知其几里兮,但见南海北海声逢逢。fēng zhī lái bù zhī qí jǐ lǐ xī,dàn jiàn nán hǎi běi hǎi shēng féng féng。
我时醉卧洞庭之北巴山东,耳边澒洞呼汹怖杀侬。wǒ shí zuì wò dòng tíng zhī běi bā shān dōng,ěr biān hòng dòng hū xiōng bù shā nóng。
起来欠伸拍鸿蒙,问谁作此狡狯变化惊盲聋,乃是清江江上盘园翁。qǐ lái qiàn shēn pāi hóng méng,wèn shuí zuò cǐ jiǎo kuài biàn huà jīng máng lóng,nǎi shì qīng jiāng jiāng shàng pán yuán wēng。
翁本自与时人同,袍带靴笏从儿童。wēng běn zì yǔ shí rén tóng,páo dài xuē hù cóng ér tóng。
亦尝随牒作小史,亦尝建纛称元戎。yì cháng suí dié zuò xiǎo shǐ,yì cháng jiàn dào chēng yuán róng。
偶然兴尽自返盘园中,意行倦止由心胸,岂与郢中小儿论雌雄。ǒu rán xīng jǐn zì fǎn pán yuán zhōng,yì xíng juàn zhǐ yóu xīn xiōng,qǐ yǔ yǐng zhōng xiǎo ér lùn cí xióng。
儿曹颠倒鸡著笼,金朱眯眼视梦梦。ér cáo diān dào jī zhù lóng,jīn zhū mī yǎn shì mèng mèng。
仰见騄骥脱鞅行青空,便欲俎豆老子配食蜚廉宫。yǎng jiàn lù jì tuō yāng xíng qīng kōng,biàn yù zǔ dòu lǎo zi pèi shí fēi lián gōng。
纷纷俗论安足穷,二三君子人中龙。fēn fēn sú lùn ān zú qióng,èr sān jūn zi rén zhōng lóng。
南安太守科甲高,袖有桂馆之香风。nán ān tài shǒu kē jiǎ gāo,xiù yǒu guì guǎn zhī xiāng fēng。
庐陵相公名位高,笔有造化之春风。lú líng xiāng gōng míng wèi gāo,bǐ yǒu zào huà zhī chūn fēng。
雨岩居士卧榻高,句有湖海之英风。yǔ yán jū shì wò tà gāo,jù yǒu hú hǎi zhī yīng fēng。
三君合谋奏天公,急羁此老勿使慵。sān jūn hé móu zòu tiān gōng,jí jī cǐ lǎo wù shǐ yōng。
国于羊角九万里,奄有九霄寒露之空蒙。guó yú yáng jiǎo jiǔ wàn lǐ,yǎn yǒu jiǔ xiāo hán lù zhī kōng méng。
封师巽伯为附庸,不许抗表辞官封。fēng shī xùn bó wèi fù yōng,bù xǔ kàng biǎo cí guān fēng。
向来挂冠冠愈穹,老子一笑朱颜红。xiàng lái guà guān guān yù qióng,lǎo zi yī xiào zhū yán hóng。

寄题荆南王君行牧斋

项安世

千斤黑牸将黄犊,八岁山童手坚竹。qiān jīn hēi zì jiāng huáng dú,bā suì shān tóng shǒu jiān zhú。
呵牛行前童御之,坤艮为谦直初六。hē niú xíng qián tóng yù zhī,kūn gěn wèi qiān zhí chū liù。
夷山入地山已庳,微阴更在山之麓。yí shān rù dì shān yǐ bì,wēi yīn gèng zài shān zhī lù。
观爻玩象谦复谦,不待占辞意先足。guān yáo wán xiàng qiān fù qiān,bù dài zhàn cí yì xiān zú。
姬公作繇更何言,利用直堪航四渎。jī gōng zuò yáo gèng hé yán,lì yòng zhí kān háng sì dú。
虽然用著体未明,后学相寻谁与告。suī rán yòng zhù tǐ wèi míng,hòu xué xiāng xún shuí yǔ gào。
拳拳鲁叟重抽关,此路欲行须自牧。quán quán lǔ sǒu zhòng chōu guān,cǐ lù yù xíng xū zì mù。
有如子稚母更柔,弭耳阿童惟所逐。yǒu rú zi zhì mǔ gèng róu,mǐ ěr ā tóng wéi suǒ zhú。
晓随鞭影上冈峦,暮载歌声返茅屋。xiǎo suí biān yǐng shàng gāng luán,mù zài gē shēng fǎn máo wū。
不知身大童子小,但觉气和情性熟。bù zhī shēn dà tóng zi xiǎo,dàn jué qì hé qíng xìng shú。
王郎于我丈人行,少秉谦爻晚尤笃。wáng láng yú wǒ zhàng rén xíng,shǎo bǐng qiān yáo wǎn yóu dǔ。
自称身是牧牛人,不向天家请官粟。zì chēng shēn shì mù niú rén,bù xiàng tiān jiā qǐng guān sù。
书来蜀道告我言,牧事年来有条目。shū lái shǔ dào gào wǒ yán,mù shì nián lái yǒu tiáo mù。
成时直到东家矩,造端先自西邻牿。chéng shí zhí dào dōng jiā jǔ,zào duān xiān zì xī lín gù。
邪闲诚存定章程,石确龙潜防反覆。xié xián chéng cún dìng zhāng chéng,shí què lóng qián fáng fǎn fù。
已将四语了卿法,更用一言从我卜。yǐ jiāng sì yǔ le qīng fǎ,gèng yòng yī yán cóng wǒ bo。
我生冉冉向无闻,此事骎骎下乔木。wǒ shēng rǎn rǎn xiàng wú wén,cǐ shì qīn qīn xià qiáo mù。
三年道路寡师友,万里奔驰妨诵读。sān nián dào lù guǎ shī yǒu,wàn lǐ bēn chí fáng sòng dú。
角羁闻道老无成,此语最悲那可复。jiǎo jī wén dào lǎo wú chéng,cǐ yǔ zuì bēi nà kě fù。
急须水落下夔门,走向牧斋听一曲。jí xū shuǐ luò xià kuí mén,zǒu xiàng mù zhāi tīng yī qū。

次韵苏主管大矾山歌

项安世

我昔典司群玉峰,中有一峰如此雄。wǒ xī diǎn sī qún yù fēng,zhōng yǒu yī fēng rú cǐ xióng。
层圭累璧以亿计,垂棘悬黎知几重。céng guī lèi bì yǐ yì jì,chuí jí xuán lí zhī jǐ zhòng。
瑶墀日上光煜爚,琪树风过声冬珑。yáo chí rì shàng guāng yù yuè,qí shù fēng guò shēng dōng lóng。
依稀西母翳白凤,仿佛波神驱玉龙。yī xī xī mǔ yì bái fèng,fǎng fú bō shén qū yù lóng。
自从失脚堕尘土,无复有梦登芙蓉。zì cóng shī jiǎo duò chén tǔ,wú fù yǒu mèng dēng fú róng。
扁舟独钓秦淮月,忽见当年眼中雪。biǎn zhōu dú diào qín huái yuè,hū jiàn dāng nián yǎn zhōng xuě。
苏郎那得便欺人,云是来从武都穴。sū láng nà dé biàn qī rén,yún shì lái cóng wǔ dōu xué。
春深犹在玉皇家,秋杪却安淮海宅。chūn shēn yóu zài yù huáng jiā,qiū miǎo què ān huái hǎi zhái。
谁欤有力负之走,夜半赑屃群鳌力。shuí yú yǒu lì fù zhī zǒu,yè bàn bì xì qún áo lì。
自是苏郎有仙骨,造物向君难久啬。zì shì sū láng yǒu xiān gǔ,zào wù xiàng jūn nán jiǔ sè。
遂令仙圣役鬼工,预割云根分半席。suì lìng xiān shèng yì guǐ gōng,yù gē yún gēn fēn bàn xí。
亦知客子是前官,送与新诗合消得。yì zhī kè zi shì qián guān,sòng yǔ xīn shī hé xiāo dé。
客今跛鳖行步悭,无复鳌背观鲸澜。kè jīn bǒ biē xíng bù qiān,wú fù áo bèi guān jīng lán。
何如举此为客寿,却送苏郎登道山。hé rú jǔ cǐ wèi kè shòu,què sòng sū láng dēng dào shān。

次韵苏主管小矾山歌

项安世

大字峥嵘如石柱,小字参差似钗股。dà zì zhēng róng rú shí zhù,xiǎo zì cān chà shì chāi gǔ。
醉中写出矾山歌,梦中飞入矾山路。zuì zhōng xiě chū fán shān gē,mèng zhōng fēi rù fán shān lù。
恍然身在家林间,壶公八柱横当前。huǎng rán shēn zài jiā lín jiān,hú gōng bā zhù héng dāng qián。
并州剪刀色如水,剪取一半壶公烟。bìng zhōu jiǎn dāo sè rú shuǐ,jiǎn qǔ yī bàn hú gōng yān。
袖归阁置晴窗著,相伴匡床闲企脚。xiù guī gé zhì qíng chuāng zhù,xiāng bàn kuāng chuáng xián qǐ jiǎo。
浑家惊喜看不休,一拳寒雪春未收。hún jiā jīng xǐ kàn bù xiū,yī quán hán xuě chūn wèi shōu。
但怪长身成缩瑟,不见当年倚天立。dàn guài zhǎng shēn chéng suō sè,bù jiàn dāng nián yǐ tiān lì。
昔如四辅朝帝乡,今如侏儒栏楯旁。xī rú sì fǔ cháo dì xiāng,jīn rú zhū rú lán dùn páng。
元是山灵有诗癖,要来丈室亲词客。yuán shì shān líng yǒu shī pǐ,yào lái zhàng shì qīn cí kè。
帝令费老下教之,千仞高崖缩盈尺。dì lìng fèi lǎo xià jiào zhī,qiān rèn gāo yá suō yíng chǐ。
又怪素发垂冰肤,不见当年青玉腴。yòu guài sù fā chuí bīng fū,bù jiàn dāng nián qīng yù yú。
昔如婑媠春风髻,今如点滴银盘酥。xī rú ruí tuǒ chūn fēng jì,jīn rú diǎn dī yín pán sū。
元是山灵生老思,时世梳妆非所喜。yuán shì shān líng shēng lǎo sī,shí shì shū zhuāng fēi suǒ xǐ。
帝令河汉下濯之,洗尽烟岚见云子。dì lìng hé hàn xià zhuó zhī,xǐ jǐn yān lán jiàn yún zi。
四翁相对凛不他,正味森森酸齿牙。sì wēng xiāng duì lǐn bù tā,zhèng wèi sēn sēn suān chǐ yá。
更着玚花成五友,同名共色相辉华。gèng zhe chàng huā chéng wǔ yǒu,tóng míng gòng sè xiāng huī huá。

次黄司户红糟韵四首

项安世

督邮面上多赪红,如此妩媚非真容。dū yóu miàn shàng duō chēng hóng,rú cǐ wǔ mèi fēi zhēn róng。
向来清白不受采,正气本自天和钟。xiàng lái qīng bái bù shòu cǎi,zhèng qì běn zì tiān hé zhōng。
尔来施朱学时样,调羹亦复资醲丰。ěr lái shī zhū xué shí yàng,diào gēng yì fù zī nóng fēng。
急须破瓮覆残滓,勿以软美宜新菘。jí xū pò wèng fù cán zǐ,wù yǐ ruǎn měi yí xīn sōng。

次黄司户红糟韵四首

项安世

江南水作桃花红,酿成十五女儿容。jiāng nán shuǐ zuò táo huā hóng,niàng chéng shí wǔ nǚ ér róng。
眉山先生忽惊见,一曲便欲拚千钟。méi shān xiān shēng hū jīng jiàn,yī qū biàn yù pàn qiān zhōng。
谁传春信过江北,小槽残滴何能丰。shuí chuán chūn xìn guò jiāng běi,xiǎo cáo cán dī hé néng fēng。
相逢但欲觅苴滓,杯羹为荐霜畦菘。xiāng féng dàn yù mì jū zǐ,bēi gēng wèi jiàn shuāng qí sōng。

次黄司户红糟韵四首

项安世

主人厨中鱼尾红,把酒一笑相为容。zhǔ rén chú zhōng yú wěi hóng,bǎ jiǔ yī xiào xiāng wèi róng。
燕脂炼就玉雪汁,琥珀光透琉璃钟。yàn zhī liàn jiù yù xuě zhī,hǔ pò guāng tòu liú lí zhōng。
酒酣万事忽惊散,捽耳顿足歌年丰。jiǔ hān wàn shì hū jīng sàn,zuó ěr dùn zú gē nián fēng。
连缸拗倒同一醉,尺铁为我髡园菘。lián gāng ǎo dào tóng yī zuì,chǐ tiě wèi wǒ kūn yuán sōng。

次黄司户红糟韵四首

项安世

世人两眼迷青红,百忧一笑无欢容。shì rén liǎng yǎn mí qīng hóng,bǎi yōu yī xiào wú huān róng。
仙官美禄不肯受,白首世路夸龙钟。xiān guān měi lù bù kěn shòu,bái shǒu shì lù kuā lóng zhōng。
高人箕踞得所籍,焦盘不羡天厨丰。gāo rén jī jù dé suǒ jí,jiāo pán bù xiàn tiān chú fēng。
我欲从君觅羹法,有田种秫园栽菘。wǒ yù cóng jūn mì gēng fǎ,yǒu tián zhǒng shú yuán zāi sōng。

赠张术人

项安世

霅川张姓彪其名,惠而过我古津亭。zhà chuān zhāng xìng biāo qí míng,huì ér guò wǒ gǔ jīn tíng。
自言有术通心灵,西庚北壬甲与丁。zì yán yǒu shù tōng xīn líng,xī gēng běi rén jiǎ yǔ dīng。
配以十二珠躔经,水火木金相孕刑。pèi yǐ shí èr zhū chán jīng,shuǐ huǒ mù jīn xiāng yùn xíng。
错综三五命与星,参钩互鞠穷年龄。cuò zōng sān wǔ mìng yǔ xīng,cān gōu hù jū qióng nián líng。
剧谈娓娓如反瓴,又言两眼能白青。jù tán wěi wěi rú fǎn líng,yòu yán liǎng yǎn néng bái qīng。
副析声气区神形,穷达寿夭分渭泾。fù xī shēng qì qū shén xíng,qióng dá shòu yāo fēn wèi jīng。
善而藏之不露型,但见瞳子光晶荧。shàn ér cáng zhī bù lù xíng,dàn jiàn tóng zi guāng jīng yíng。
众中谛视若有聆,犹以干支鸣说铃。zhòng zhōng dì shì ruò yǒu líng,yóu yǐ gàn zhī míng shuō líng。
参错开解纷相订,我生之岁剑发硎。cān cuò kāi jiě fēn xiāng dìng,wǒ shēng zhī suì jiàn fā xíng。
我生之月神玄冥,二阳隐隐升泉扃。wǒ shēng zhī yuè shén xuán míng,èr yáng yǐn yǐn shēng quán jiōng。
天阶熠熠舒六蓂,正值玉兔开云屏。tiān jiē yì yì shū liù míng,zhèng zhí yù tù kāi yún píng。
两凡跳掷不暂停,此身于世如浮萍。liǎng fán tiào zhì bù zàn tíng,cǐ shēn yú shì rú fú píng。
扰扰万事通醉醒,死生祸福轻晨暝。rǎo rǎo wàn shì tōng zuì xǐng,sǐ shēng huò fú qīng chén míng。
更用剡折篿与筳,况复骨相真伶俜。gèng yòng shàn zhé tuán yǔ tíng,kuàng fù gǔ xiāng zhēn líng pīng。
安得双鳞悬万钉,荷君好语空叮咛。ān dé shuāng lín xuán wàn dīng,hé jūn hǎo yǔ kōng dīng níng。
斥鴳傅以双凤翎,衣十二翮跄尧庭。chì yàn fù yǐ shuāng fèng líng,yī shí èr hé qiāng yáo tíng。
此语恐是俳与伶,岂有大药须豨苓。cǐ yǔ kǒng shì pái yǔ líng,qǐ yǒu dà yào xū xī líng。
他时遇我眠寒厅,君莫讳世赪而頩。tā shí yù wǒ mián hán tīng,jūn mò huì shì chēng ér pīng。