古诗词

送邓制干二首

项安世

赋颂前朝爱,诗文内相传。fù sòng qián cháo ài,shī wén nèi xiāng chuán。
九家潘岳鬓,万里米家船。jiǔ jiā pān yuè bìn,wàn lǐ mǐ jiā chuán。
滟滪冬无雪,蓬婆昼不烟。yàn yù dōng wú xuě,péng pó zhòu bù yān。
未须台阁上,迢递佐三边。wèi xū tái gé shàng,tiáo dì zuǒ sān biān。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

十月旦日上冢过渚宫避雨二首

项安世

一机寒水小吴绫,数幅荒林老画屏。yī jī hán shuǐ xiǎo wú líng,shù fú huāng lín lǎo huà píng。
却恐秋光太憔悴,照天宫锦拒霜明。què kǒng qiū guāng tài qiáo cuì,zhào tiān gōng jǐn jù shuāng míng。

送郑尚书罢帅归福州

项安世

共惟汉从官,三仕屈吾指。gòng wéi hàn cóng guān,sān shì qū wú zhǐ。
前辈有郑公,后来王赵耳。qián bèi yǒu zhèng gōng,hòu lái wáng zhào ěr。
更生初去国,玉色欣共理。gèng shēng chū qù guó,yù sè xīn gòng lǐ。
我时见一叶,已识秋风起。wǒ shí jiàn yī yè,yǐ shí qiū fēng qǐ。
明年孔戣去,零落真复尔。míng nián kǒng kuí qù,líng luò zhēn fù ěr。
王师凛孤鹤,独叫青云里。wáng shī lǐn gū hè,dú jiào qīng yún lǐ。
下有万伏弦,开云看白雉。xià yǒu wàn fú xián,kāi yún kàn bái zhì。
前年郑公来,初论差可喜。qián nián zhèng gōng lái,chū lùn chà kě xǐ。
谓当上联璧,共举汉纲纪。wèi dāng shàng lián bì,gòng jǔ hàn gāng jì。
三年越山中,不使度此水。sān nián yuè shān zhōng,bù shǐ dù cǐ shuǐ。
低头用朱墨,得去真晚矣。dī tóu yòng zhū mò,dé qù zhēn wǎn yǐ。
况当少天官,风木赴淮涘。kuàng dāng shǎo tiān guān,fēng mù fù huái sì。
一时东都空,物理固如此。yī shí dōng dōu kōng,wù lǐ gù rú cǐ。
此行关世运,特可慰闾里。cǐ xíng guān shì yùn,tè kě wèi lǘ lǐ。
下有贤寓公,上有名刺史。xià yǒu xián yù gōng,shàng yǒu míng cì shǐ。
想见闽父老,欢喜屐折齿。xiǎng jiàn mǐn fù lǎo,huān xǐ jī zhé chǐ。
虽然庙朝旧,迹远心自迩。suī rán miào cháo jiù,jì yuǎn xīn zì ěr。
公行见赵公,此语式举似。gōng xíng jiàn zhào gōng,cǐ yǔ shì jǔ shì。
有事当驿闻,毋忘汉天子。yǒu shì dāng yì wén,wú wàng hàn tiān zi。

次韵储检法送行

项安世

别去动经年,相过但旬日。bié qù dòng jīng nián,xiāng guò dàn xún rì。
会心能几何,欢意忽已失。huì xīn néng jǐ hé,huān yì hū yǐ shī。
何年岘山头,此主复此客。hé nián xiàn shān tóu,cǐ zhǔ fù cǐ kè。
官回便重到,我齿已半百。guān huí biàn zhòng dào,wǒ chǐ yǐ bàn bǎi。
侍立四颜红,岂有今日色。shì lì sì yán hóng,qǐ yǒu jīn rì sè。
坐中六七子,星散那再得。zuò zhōng liù qī zi,xīng sàn nà zài dé。
念之意已动,况此真远役。niàn zhī yì yǐ dòng,kuàng cǐ zhēn yuǎn yì。
秋风洞庭岸,落日贾傅宅。qiū fēng dòng tíng àn,luò rì jiǎ fù zhái。
主人九霄上,怅望云雨隔。zhǔ rén jiǔ xiāo shàng,chàng wàng yún yǔ gé。
回首叫苍梧,知予正愁寂。huí shǒu jiào cāng wú,zhī yǔ zhèng chóu jì。

中秋不见月

项安世

重云閟佳月,世谓天公悭。zhòng yún bì jiā yuè,shì wèi tiān gōng qiān。
一年待一夕,一夕阻开颜。yī nián dài yī xī,yī xī zǔ kāi yán。
持此窥大炉,何如管中斑。chí cǐ kuī dà lú,hé rú guǎn zhōng bān。
两轮驾宇宙,万世浩相关。liǎng lún jià yǔ zhòu,wàn shì hào xiāng guān。
不知几中秋,来往于其间。bù zhī jǐ zhōng qiū,lái wǎng yú qí jiān。
中间一晦明,琐细不足删。zhōng jiān yī huì míng,suǒ xì bù zú shān。
惟应一樽酒,慰此清夜闲。wéi yīng yī zūn jiǔ,wèi cǐ qīng yè xián。
闲讥月姊懒,醉骂云师顽。xián jī yuè zǐ lǎn,zuì mà yún shī wán。
客去我自寐,悠然梦高攀。kè qù wǒ zì mèi,yōu rán mèng gāo pān。
斫却婆娑林,永断寒蟾跧。zhuó què pó suō lín,yǒng duàn hán chán quán。

次韵谢资州侯巡抚

项安世

学道或五穷,谈兵有三顾。xué dào huò wǔ qióng,tán bīng yǒu sān gù。
人情市门朝,世态狙公暮。rén qíng shì mén cháo,shì tài jū gōng mù。
坐令直躬人,稍作折腰步。zuò lìng zhí gōng rén,shāo zuò zhé yāo bù。
侯郎器如此,可使终不遇。hóu láng qì rú cǐ,kě shǐ zhōng bù yù。
奇文镂周鼎,妙质反商辂。qí wén lòu zhōu dǐng,miào zhì fǎn shāng lù。
忽辞鲁诸生,去学汉都护。hū cí lǔ zhū shēng,qù xué hàn dōu hù。
应怜世高低,强逐时好恶。yīng lián shì gāo dī,qiáng zhú shí hǎo è。
卞璞献逾三,颜瓢空已屡。biàn pú xiàn yú sān,yán piáo kōng yǐ lǚ。
回看枝木冠,叹息半生误。huí kàn zhī mù guān,tàn xī bàn shēng wù。
一朝著戎服,万里志横骛。yī cháo zhù róng fú,wàn lǐ zhì héng wù。
汉庭多巨公,文武且千数。hàn tíng duō jù gōng,wén wǔ qiě qiān shù。
胡为沧海头,有抱不往诉。hú wèi cāng hǎi tóu,yǒu bào bù wǎng sù。
投暗枉明玑,发蒙劳善喻。tóu àn wǎng míng jī,fā méng láo shàn yù。
光芒隘蓬荜,黼黻满缣素。guāng máng ài péng bì,fǔ fú mǎn jiān sù。
鹏扶会高举,蜩翼安足附。péng fú huì gāo jǔ,tiáo yì ān zú fù。
似闻资水涯,已有鹤书赴。shì wén zī shuǐ yá,yǐ yǒu hè shū fù。

陶渊明醉石

项安世

石君匪招陶,陶子岂知石。shí jūn fěi zhāo táo,táo zi qǐ zhī shí。
偶然一醉间,成此千年迹。ǒu rán yī zuì jiān,chéng cǐ qiān nián jì。
当时素心人,邻里今谁宅。dāng shí sù xīn rén,lín lǐ jīn shuí zhái。
悠然独君在,入我晦翁室。yōu rán dú jūn zài,rù wǒ huì wēng shì。
翁去三十年,伊余复来客。wēng qù sān shí nián,yī yú fù lái kè。
山氓道之前,崖路久以塞。shān máng dào zhī qián,yá lù jiǔ yǐ sāi。
攀缘出藤萝,指点见颅蹠。pān yuán chū téng luó,zhǐ diǎn jiàn lú zhí。
想当酣卧时,不记苔藓泐。xiǎng dāng hān wò shí,bù jì tái xiǎn lè。
无论牛马后,况说有刀尺。wú lùn niú mǎ hòu,kuàng shuō yǒu dāo chǐ。
持杯荐寒泉,叹息书此墨。chí bēi jiàn hán quán,tàn xī shū cǐ mò。

二十六日下山观胜业寺禹柏偃卧地上分为九枝

项安世

人言禹时柏,是否何必研。rén yán yǔ shí bǎi,shì fǒu hé bì yán。
要知是古物,少亦逾千年。yào zhī shì gǔ wù,shǎo yì yú qiān nián。
盘盘九龙子,脊尾何蜿蜒。pán pán jiǔ lóng zi,jí wěi hé wān yán。
疏髯挟雷雨,瘦骨含风烟。shū rán xié léi yǔ,shòu gǔ hán fēng yān。
居然负世望,淡苦依老禅。jū rán fù shì wàng,dàn kǔ yī lǎo chán。
纷披苔藓中,偃息鱼鼓边。fēn pī tái xiǎn zhōng,yǎn xī yú gǔ biān。
不知亿万人,饥饿长呼天。bù zhī yì wàn rén,jī è zhǎng hū tiān。
我欲笺上帝,六丁呼使前。wǒ yù jiān shàng dì,liù dīng hū shǐ qián。
九龙分九州,各值所治田。jiǔ lóng fēn jiǔ zhōu,gè zhí suǒ zhì tián。
膏泽皆要足,阴晴无敢愆。gāo zé jiē yào zú,yīn qíng wú gǎn qiān。
如此岂不善,天心应谓然。rú cǐ qǐ bù shàn,tiān xīn yīng wèi rán。

江陵为浏阳柳氏作云山书院歌

项安世

山中何所有,云气长悠悠。shān zhōng hé suǒ yǒu,yún qì zhǎng yōu yōu。
院中何所有,书册满高楼。yuàn zhōng hé suǒ yǒu,shū cè mǎn gāo lóu。
登楼看云复看书,千古万古同卷舒。dēng lóu kàn yún fù kàn shū,qiān gǔ wàn gǔ tóng juǎn shū。
子于其间乐有馀,我今为子言其粗。zi yú qí jiān lè yǒu yú,wǒ jīn wèi zi yán qí cū。
阴阖兮阳开,乾盖兮坤舆。yīn hé xī yáng kāi,qián gài xī kūn yú。
白衣兮皎皎,苍狗兮须臾。bái yī xī jiǎo jiǎo,cāng gǒu xī xū yú。
崩腾兮龙见,消散兮尸居。bēng téng xī lóng jiàn,xiāo sàn xī shī jū。
如臂之屈伸,如足之疾徐。rú bì zhī qū shēn,rú zú zhī jí xú。
实理谅不昧,显微同一初。shí lǐ liàng bù mèi,xiǎn wēi tóng yī chū。
呼吸为雅颂,吁俞为典谟。hū xī wèi yǎ sòng,xū yú wèi diǎn mó。
支支离离兮万物散□,翕翕绎绎兮天地交孚。zhī zhī lí lí xī wàn wù sàn,xī xī yì yì xī tiān dì jiāo fú。
三百八十有四爻兮奇与耦,二百四十有二年兮褒与诛。sān bǎi bā shí yǒu sì yáo xī qí yǔ ǒu,èr bǎi sì shí yǒu èr nián xī bāo yǔ zhū。
目目自有条,叶叶自有株。mù mù zì yǒu tiáo,yè yè zì yǒu zhū。
子以为一兮粲然而万有,子以为万兮坦然而一途。zi yǐ wèi yī xī càn rán ér wàn yǒu,zi yǐ wèi wàn xī tǎn rán ér yī tú。
吾是以见云之书而书之云,子又乌知书非云而云非书。wú shì yǐ jiàn yún zhī shū ér shū zhī yún,zi yòu wū zhī shū fēi yún ér yún fēi shū。
以此寿子身,壮作老息神不枯。yǐ cǐ shòu zi shēn,zhuàng zuò lǎo xī shén bù kū。
以此贻子后,博观约守世不渝。yǐ cǐ yí zi hòu,bó guān yuē shǒu shì bù yú。
大哉此院云所储,苟无其实名不虚。dà zāi cǐ yuàn yún suǒ chǔ,gǒu wú qí shí míng bù xū。
谁其任之非子欤,一翁二季相携扶。shuí qí rèn zhī fēi zi yú,yī wēng èr jì xiāng xié fú。

题张以道寒绿轩

项安世

君家雪窗小溪曲,溪绿窗寒当家足。jūn jiā xuě chuāng xiǎo xī qū,xī lǜ chuāng hán dāng jiā zú。
如何抛却老师兄,别向天随参杞菊。rú hé pāo què lǎo shī xiōng,bié xiàng tiān suí cān qǐ jú。
杞经言暖不言寒,菊谱闻黄未闻绿。qǐ jīng yán nuǎn bù yán hán,jú pǔ wén huáng wèi wén lǜ。
君从何许得此奇,定是雪窗三十六。jūn cóng hé xǔ dé cǐ qí,dìng shì xuě chuāng sān shí liù。
金英浮蚁我无分,玉犬吠根人所逐。jīn yīng fú yǐ wǒ wú fēn,yù quǎn fèi gēn rén suǒ zhú。
只残雨叶与风枝,给与诗人当田禄。zhǐ cán yǔ yè yǔ fēng zhī,gěi yǔ shī rén dāng tián lù。
困将冷艳洗眵眼,饥把芳鲜楦雷腹。kùn jiāng lěng yàn xǐ chī yǎn,jī bǎ fāng xiān xuàn léi fù。
招邀朋友最宜茶,犒设妻儿聊当肉。zhāo yāo péng yǒu zuì yí chá,kào shè qī ér liáo dāng ròu。
和轩吃却人不争,吐出新诗更清穆。hé xuān chī què rén bù zhēng,tǔ chū xīn shī gèng qīng mù。
时时梦把密州印,千步毬场宴宾属。shí shí mèng bǎ mì zhōu yìn,qiān bù qiú chǎng yàn bīn shǔ。
吟魂正作蝴蝶飞,静绕珍丛嘬寒玉。yín hún zhèng zuò hú dié fēi,jìng rào zhēn cóng chuài hán yù。
觉来拊几一欣然,何必穷阎减华屋。jué lái fǔ jǐ yī xīn rán,hé bì qióng yán jiǎn huá wū。

过王师岭堠见荆门郢州山

项安世

七泽茫茫千里间,王师堠前初见山。qī zé máng máng qiān lǐ jiān,wáng shī hòu qián chū jiàn shān。
西子嵯峨高髻拥,东邻娇小秀眉弯。xī zi cuó é gāo jì yōng,dōng lín jiāo xiǎo xiù méi wān。
背襄阻郢开肩背,大野青天豁面颜。bèi xiāng zǔ yǐng kāi jiān bèi,dà yě qīng tiān huō miàn yán。
独立东风看平楚,少年双鬓欲成斑。dú lì dōng fēng kàn píng chǔ,shǎo nián shuāng bìn yù chéng bān。

题澹山岩二首

项安世

自有宇宙来,迢迢澹家山。zì yǒu yǔ zhòu lái,tiáo tiáo dàn jiā shān。
不知几万古,郁郁藏神奸。bù zhī jǐ wàn gǔ,yù yù cáng shén jiān。
祖龙御宇宙,周子巢其间。zǔ lóng yù yǔ zhòu,zhōu zi cháo qí jiān。
事同商岭遁,迹类桃源跧。shì tóng shāng lǐng dùn,jì lèi táo yuán quán。
湮沦向千载,太史来荆蛮。yān lún xiàng qiān zài,tài shǐ lái jīng mán。
指点发天秘,提携出人寰。zhǐ diǎn fā tiān mì,tí xié chū rén huán。
一日遍海内,流声响潺潺。yī rì biàn hǎi nèi,liú shēng xiǎng chán chán。
镌劖满石壁,新瞀不可删。juān chán mǎn shí bì,xīn mào bù kě shān。
山灵反惆怅,俗驾纷往还。shān líng fǎn chóu chàng,sú jià fēn wǎng hái。
造物有奇宝,无怪阴工悭。zào wù yǒu qí bǎo,wú guài yīn gōng qiān。
不遭固可恨,遭世良亦艰。bù zāo gù kě hèn,zāo shì liáng yì jiān。
所以求志人,抱珍守蓬菅。suǒ yǐ qiú zhì rén,bào zhēn shǒu péng jiān。

题澹山岩二首

项安世

此日纵自尔,此兴不可阑。cǐ rì zòng zì ěr,cǐ xīng bù kě lán。
竹径滑拳局,芒鞋侧蹒跚。zhú jìng huá quán jú,máng xié cè pán shān。
南窥下阴洞,北望升天关。nán kuī xià yīn dòng,běi wàng shēng tiān guān。
鬼穴勇争觑,仙扃谁得?。guǐ xué yǒng zhēng qù,xiān jiōng shuí dé shuān。
敷床憩明洁,酌酒休痴顽。fū chuáng qì míng jié,zhuó jiǔ xiū chī wán。
幽处可僧磬,回中堪舞鬟。yōu chù kě sēng qìng,huí zhōng kān wǔ huán。
乐极忽有念,相顾生愁颜。lè jí hū yǒu niàn,xiāng gù shēng chóu yán。
指点壁间字,其人多马班。zhǐ diǎn bì jiān zì,qí rén duō mǎ bān。
书迹向昧昧,苔痕日斑斑。shū jì xiàng mèi mèi,tái hén rì bān bān。
题名出门去,岁月如循环。tí míng chū mén qù,suì yuè rú xún huán。
何年复此来,三士同跻攀。hé nián fù cǐ lái,sān shì tóng jī pān。

小隐庄别高教授

项安世

翳翳日景入,行行故人远。yì yì rì jǐng rù,xíng xíng gù rén yuǎn。
故人万里别,此去何当返。gù rén wàn lǐ bié,cǐ qù hé dāng fǎn。
迨君归禹穴,是我登邛阪。dài jūn guī yǔ xué,shì wǒ dēng qióng bǎn。
苦语难重陈,相期在加饭。kǔ yǔ nán zhòng chén,xiāng qī zài jiā fàn。

次前韵饯高教授

项安世

饯者石与高,庆者徐与项。jiàn zhě shí yǔ gāo,qìng zhě xú yǔ xiàng。
醵者郑与苏,张侯为兼讲。jù zhě zhèng yǔ sū,zhāng hóu wèi jiān jiǎng。
酒兵互劘垒,学植交刺䎧。jiǔ bīng hù mó lěi,xué zhí jiāo cì bàng。
时与优孟词,间出德山棒。shí yǔ yōu mèng cí,jiān chū dé shān bàng。
吻捷诧先鸣,途穷争绝港。wěn jié chà xiān míng,tú qióng zhēng jué gǎng。
同声暂谐昵,异论忽儱傋。tóng shēng zàn xié nì,yì lùn hū lǒng jiǎng。
百年能几笑,莫作受钱缿。bǎi nián néng jǐ xiào,mò zuò shòu qián xiàng。
明朝会稽脚,已著邕州?。míng cháo huì jī jiǎo,yǐ zhù yōng zhōu běng。
饥驱自此去,担远无人耩。jī qū zì cǐ qù,dān yuǎn wú rén jiǎng。
谁能告诸公,收取镜湖?。shuí néng gào zhū gōng,shōu qǔ jìng hú。

涉汉至隆中有感

项安世

晓渡汉水阳,平川去如掌。xiǎo dù hàn shuǐ yáng,píng chuān qù rú zhǎng。
春深风日老,雨后桑麻长。chūn shēn fēng rì lǎo,yǔ hòu sāng má zhǎng。
麦田渺无际,竹墅清可赏。mài tián miǎo wú jì,zhú shù qīng kě shǎng。
家家傍林落,往往成族党。jiā jiā bàng lín luò,wǎng wǎng chéng zú dǎng。
溪头浣纱女,十五自来往。xī tóu huàn shā nǚ,shí wǔ zì lái wǎng。
我来三月暮,甚作二浙想。wǒ lái sān yuè mù,shén zuò èr zhè xiǎng。
爱此重踌躇,凄然复怅惘。ài cǐ zhòng chóu chú,qī rán fù chàng wǎng。
边头兵未动,农事日以广。biān tóu bīng wèi dòng,nóng shì rì yǐ guǎng。
只今烽火地,开辟无旷壤。zhǐ jīn fēng huǒ dì,kāi pì wú kuàng rǎng。
缅思生人情,本自乐安养。miǎn sī shēng rén qíng,běn zì lè ān yǎng。
每遭我辈误,遂使汝曹枉。měi zāo wǒ bèi wù,suì shǐ rǔ cáo wǎng。
承平未灾变,北地极丰穰。chéng píng wèi zāi biàn,běi dì jí fēng ráng。
中间一丧乱,杀戮同草莽。zhōng jiān yī sàng luàn,shā lù tóng cǎo mǎng。
赤子亦何知,沦胥受漂荡。chì zi yì hé zhī,lún xū shòu piāo dàng。
搢绅欲辞罪,世道终安放。jìn shēn yù cí zuì,shì dào zhōng ān fàng。
歌罢叫葛公,英灵歘来享。gē bà jiào gé gōng,yīng líng chuā lái xiǎng。