古诗词

五月四日贺杨秘书知吉州五十韵

项安世

自识杨夫子,于今十二年。zì shí yáng fū zi,yú jīn shí èr nián。
甲辰来右浙,丁未向西川。jiǎ chén lái yòu zhè,dīng wèi xiàng xī chuān。
逆旅初闻誉,抠衣亟致虔。nì lǚ chū wén yù,kōu yī jí zhì qián。
未能情款款,已觉志拳拳。wèi néng qíng kuǎn kuǎn,yǐ jué zhì quán quán。
不谓攀天箐,仍逢泛水莲。bù wèi pān tiān qìng,réng féng fàn shuǐ lián。
兹为元礼御,始执晏平鞭。zī wèi yuán lǐ yù,shǐ zhí yàn píng biān。
远客心危甚,仁人教竭焉。yuǎn kè xīn wēi shén,rén rén jiào jié yān。
精能嘉旧作,虚滥鄙新妍。jīng néng jiā jiù zuò,xū làn bǐ xīn yán。
赠送时三复,经行虑十全。zèng sòng shí sān fù,jīng xíng lǜ shí quán。
趍隅残腊月,判袂暮春天。chí yú cán là yuè,pàn mèi mù chūn tiān。
度夏留巴国,开秋迓蜀船。dù xià liú bā guó,kāi qiū yà shǔ chuán。
追锋承诏急,系缆为情牵。zhuī fēng chéng zhào jí,xì lǎn wèi qíng qiān。
漕席尊同右,辕门谒并先。cáo xí zūn tóng yòu,yuán mén yè bìng xiān。
高登诸葛庙,朗咏少陵篇。gāo dēng zhū gé miào,lǎng yǒng shǎo líng piān。
岁月催行李,云霄入峻躔。suì yuè cuī xíng lǐ,yún xiāo rù jùn chán。
侧聆参帝牒,俄见贰州权。cè líng cān dì dié,é jiàn èr zhōu quán。
进退朝绅竦,恩威俗珥悛。jìn tuì cháo shēn sǒng,ēn wēi sú ěr quān。
我分湘麓教,公返汝溪廛。wǒ fēn xiāng lù jiào,gōng fǎn rǔ xī chán。
城郭当来往,书题审食眠。chéng guō dāng lái wǎng,shū tí shěn shí mián。
误恩叨给札,假道惬登筵。wù ēn dāo gěi zhá,jiǎ dào qiè dēng yán。
竟日留输写,忧时共涕涟。jìng rì liú shū xiě,yōu shí gòng tì lián。
岁丁昭奋纪,律值夹姑旋。suì dīng zhāo fèn jì,lǜ zhí jiā gū xuán。
谬上鳌扉对,惭充玉府仙。miù shàng áo fēi duì,cán chōng yù fǔ xiān。
急惊寒暑变,遐想鬓毛迁。jí jīng hán shǔ biàn,xiá xiǎng bìn máo qiān。
吉语闻收召,枢筹赖绎编。jí yǔ wén shōu zhào,shū chóu lài yì biān。
遂酬平昔愿,信有切磋缘。suì chóu píng xī yuàn,xìn yǒu qiè cuō yuán。
崇礼明真学,修辞戒妄编。chóng lǐ míng zhēn xué,xiū cí jiè wàng biān。
河东来属尔,阳翟去翩然。hé dōng lái shǔ ěr,yáng dí qù piān rán。
世道重开辟,皇情极聘筵。shì dào zhòng kāi pì,huáng qíng jí pìn yán。
复来嗟黾勉,同直幸缠绵。fù lái jiē mǐn miǎn,tóng zhí xìng chán mián。
有得皆令饫,逢疑必为蠲。yǒu dé jiē lìng yù,féng yí bì wèi juān。
性情深灌埴,言行密裁朘。xìng qíng shēn guàn zhí,yán xíng mì cái zuī。
指点吟哦字,铺陈献纳笺。zhǐ diǎn yín ó zì,pù chén xiàn nà jiān。
得师今以始,尚友昔无前。dé shī jīn yǐ shǐ,shàng yǒu xī wú qián。
贤念怀符竹,愚悰慕菽饘。xián niàn huái fú zhú,yú cóng mù shū zhān。
清班难共恋,良悟迫俱捐。qīng bān nán gòng liàn,liáng wù pò jù juān。
骐骥先辞枥,驽骀续跨鞯。qí jì xiān cí lì,nú dài xù kuà jiān。
离群悲欲割,示训语期镌。lí qún bēi yù gē,shì xùn yǔ qī juān。
王宋摛文备,曾苏草奏便。wáng sòng chī wén bèi,céng sū cǎo zòu biàn。
意精言凿凿,事析理平平。yì jīng yán záo záo,shì xī lǐ píng píng。
养气归深厚,持身趣重坚。yǎng qì guī shēn hòu,chí shēn qù zhòng jiān。
吕公贤赞确,仲子戒辞专。lǚ gōng xián zàn què,zhòng zi jiè cí zhuān。
永寘盘盂里,终怀杖屦边。yǒng zhì pán yú lǐ,zhōng huái zhàng jù biān。
此州多白粲,故部即青毡。cǐ zhōu duō bái càn,gù bù jí qīng zhān。
畏爱群心洽,纲条众目联。wèi ài qún xīn qià,gāng tiáo zhòng mù lián。
弛张元有见,宽猛冀无偏。chí zhāng yuán yǒu jiàn,kuān měng jì wú piān。
郡有青原老,人如绿野贤。jùn yǒu qīng yuán lǎo,rén rú lǜ yě xián。
年高能著述,身健早林泉。nián gāo néng zhù shù,shēn jiàn zǎo lín quán。
故事堪频扣,成书为远传。gù shì kān pín kòu,chéng shū wèi yuǎn chuán。
西江足鱼雁,秋浦正相连。xī jiāng zú yú yàn,qiū pǔ zhèng xiāng lián。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

三和

项安世

大国并吞江汉,小家垂罄瓶罍。dà guó bìng tūn jiāng hàn,xiǎo jiā chuí qìng píng léi。
贲育但叉手揖,沮溺漫穷年推。bēn yù dàn chā shǒu yī,jǔ nì màn qióng nián tuī。

三和

项安世

族望与淮俱远,时名似兰斯馨。zú wàng yǔ huái jù yuǎn,shí míng shì lán sī xīn。
投老误期怀祖,作公定类东亭。tóu lǎo wù qī huái zǔ,zuò gōng dìng lèi dōng tíng。

三和

项安世

老子于此不浅,先师教我资深。lǎo zi yú cǐ bù qiǎn,xiān shī jiào wǒ zī shēn。
但使发乎情性,何愁呕出肝心。dàn shǐ fā hū qíng xìng,hé chóu ǒu chū gān xīn。

四和

项安世

此世方当出手,君侯渠得忘情。cǐ shì fāng dāng chū shǒu,jūn hóu qú dé wàng qíng。
莫么买山高论,行哉破竹边声。mò me mǎi shān gāo lùn,xíng zāi pò zhú biān shēng。

四和

项安世

百年可惜几见,一代何能数人。bǎi nián kě xī jǐ jiàn,yī dài hé néng shù rén。
下马赋风雅颂,上马看疾毒亲。xià mǎ fù fēng yǎ sòng,shàng mǎ kàn jí dú qīn。

四和

项安世

风节言言迈往,清诗字字高寒。fēng jié yán yán mài wǎng,qīng shī zì zì gāo hán。
奇古珊瑚碧树,英明玉戚朱干。qí gǔ shān hú bì shù,yīng míng yù qī zhū gàn。

四和

项安世

考古飗飗似见,谈王易易如闲。kǎo gǔ liú liú shì jiàn,tán wáng yì yì rú xián。
政尔盛之馨处,卧龙恰称兹山。zhèng ěr shèng zhī xīn chù,wò lóng qià chēng zī shān。

四和

项安世

九泽导来无事,五行汩后徒堙。jiǔ zé dǎo lái wú shì,wǔ xíng gǔ hòu tú yīn。
但使民皆忘我,谁言州解劳人。dàn shǐ mín jiē wàng wǒ,shuí yán zhōu jiě láo rén。

四和

项安世

周家石鼓嵯峨,从臣才艺心多。zhōu jiā shí gǔ cuó é,cóng chén cái yì xīn duō。
所期唤起雅颂,渠止镌成隶科。suǒ qī huàn qǐ yǎ sòng,qú zhǐ juān chéng lì kē。

四和

项安世

复雠万古明义,寸刃终屠魏齐。fù chóu wàn gǔ míng yì,cùn rèn zhōng tú wèi qí。
箦里谁知范叔,车中暗逐王稽。zé lǐ shuí zhī fàn shū,chē zhōng àn zhú wáng jī。

四和

项安世

遗老玄黄浆食,内家卷耳觥罍。yí lǎo xuán huáng jiāng shí,nèi jiā juǎn ěr gōng léi。
长毂能行万里,君王不惮亲推。zhǎng gǔ néng xíng wàn lǐ,jūn wáng bù dàn qīn tuī。

四和

项安世

汉家树业如许,君王神武能馨。hàn jiā shù yè rú xǔ,jūn wáng shén wǔ néng xīn。
夷吾可但江左,楚囚谁对新亭。yí wú kě dàn jiāng zuǒ,chǔ qiú shuí duì xīn tíng。

四和

项安世

一州如许斗大,四海望公则深。yī zhōu rú xǔ dòu dà,sì hǎi wàng gōng zé shēn。
事业本无奇巧,圣贤只有虚心。shì yè běn wú qí qiǎo,shèng xián zhǐ yǒu xū xīn。

题上遇雨

项安世

风声千岩万壑,雨意三江五湖。fēng shēng qiān yán wàn hè,yǔ yì sān jiāng wǔ hú。
横笛平生幽愿,小舟归去良图。héng dí píng shēng yōu yuàn,xiǎo zhōu guī qù liáng tú。
1394«87888990919293