古诗词

燎蚊

项安世

欲昏疑雾合,未暗已雷鸣。yù hūn yí wù hé,wèi àn yǐ léi míng。
驱逐无长策,纷纭剧乱兵。qū zhú wú zhǎng cè,fēn yún jù luàn bīng。
昼潜如设伏,夜啸若先声。zhòu qián rú shè fú,yè xiào ruò xiān shēng。
喙惨戈矛利,身微坌?轻。huì cǎn gē máo lì,shēn wēi bèn qīng。
嘬肤来汗血,皤腹去朱樱。chuài fū lái hàn xuè,pó fù qù zhū yīng。
壁以青油固,麾之白羽明。bì yǐ qīng yóu gù,huī zhī bái yǔ míng。
闻风聊詟息,得路即喧轰。wén fēng liáo zhé xī,dé lù jí xuān hōng。
婉婉工乘隙,骚骚故彻更。wǎn wǎn gōng chéng xì,sāo sāo gù chè gèng。
据经当烈泽,考传合熸荆。jù jīng dāng liè zé,kǎo chuán hé jiān jīng。
耿耿银缸动,荧荧爝火行。gěng gěng yín gāng dòng,yíng yíng jué huǒ xíng。
翼焦身尚奋,力尽势还倾。yì jiāo shēn shàng fèn,lì jǐn shì hái qīng。
垒合无逃虏,膏血可筑京。lěi hé wú táo lǔ,gāo xuè kě zhù jīng。
周遭期剿绝,小大悉炮烹。zhōu zāo qī jiǎo jué,xiǎo dà xī pào pēng。
爇左时惊合,禽纵或走横。ruò zuǒ shí jīng hé,qín zòng huò zǒu héng。
奔军容暂脱,搜谍靡馀生。bēn jūn róng zàn tuō,sōu dié mí yú shēng。
走操华容道,追刘白帝城。zǒu cāo huá róng dào,zhuī liú bái dì chéng。
周瑜方奏凯,陆逊遂成名。zhōu yú fāng zòu kǎi,lù xùn suì chéng míng。
一觉华胥梦,千年战国情。yī jué huá xū mèng,qiān nián zhàn guó qíng。
区区两蛮触,何足较踦赢。qū qū liǎng mán chù,hé zú jiào yǐ yíng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

次韵王少清索崔柬之诗卷

项安世

自古崔卢族望荣,至今王谢好家声。zì gǔ cuī lú zú wàng róng,zhì jīn wáng xiè hǎo jiā shēng。
子孙一一过人远,文字篇篇翻水成。zi sūn yī yī guò rén yuǎn,wén zì piān piān fān shuǐ chéng。
异县相逢俱似旧,新诗传示总能清。yì xiàn xiāng féng jù shì jiù,xīn shī chuán shì zǒng néng qīng。
凭将恶语同收取,杜集他年著我名。píng jiāng è yǔ tóng shōu qǔ,dù jí tā nián zhù wǒ míng。

二日至襄阳诗卷为偷儿持去

项安世

华黍诗亡更自珍,银杯羽化未须嗔。huá shǔ shī wáng gèng zì zhēn,yín bēi yǔ huà wèi xū chēn。
不然雷电将天上,或者浮沉自水滨。bù rán léi diàn jiāng tiān shàng,huò zhě fú chén zì shuǐ bīn。
郑老本无毡可守,虎头政恐画能神。zhèng lǎo běn wú zhān kě shǒu,hǔ tóu zhèng kǒng huà néng shén。
苦心只道无人爱,何物偷儿却可人。kǔ xīn zhǐ dào wú rén ài,hé wù tōu ér què kě rén。

腊尽仅得微雪

项安世

穷冬一雪系农心,吁佛祈仙望已深。qióng dōng yī xuě xì nóng xīn,xū fú qí xiān wàng yǐ shēn。
逾月亢晴生暑瘴,连朝霏雾作春阴。yú yuè kàng qíng shēng shǔ zhàng,lián cháo fēi wù zuò chūn yīn。
夜窗且喜风兼雨,晓瓦才看粉共银。yè chuāng qiě xǐ fēng jiān yǔ,xiǎo wǎ cái kàn fěn gòng yín。
可是江妃悭笑粲,都能无意管呻吟。kě shì jiāng fēi qiān xiào càn,dōu néng wú yì guǎn shēn yín。

十五夜雪

项安世

幸自封姨不敢嗔,放教月姊伴游人。xìng zì fēng yí bù gǎn chēn,fàng jiào yuè zǐ bàn yóu rén。
不知滕六来何许,忽与天官竞此辰。bù zhī téng liù lái hé xǔ,hū yǔ tiān guān jìng cǐ chén。
莲焰扑残惟种李,金波卷尽只铺银。lián yàn pū cán wéi zhǒng lǐ,jīn bō juǎn jǐn zhǐ pù yín。
玉皇应是怜尧父,不做元宵已四春。yù huáng yīng shì lián yáo fù,bù zuò yuán xiāo yǐ sì chūn。

次韵和胡仲方正月二十五日雪

项安世

减却濠沟厚却城,散如丝忽聚如京。jiǎn què háo gōu hòu què chéng,sàn rú sī hū jù rú jīng。
夜兼风势千江立,晓借林花万象荣。yè jiān fēng shì qiān jiāng lì,xiǎo jiè lín huā wàn xiàng róng。
恃我柴门高卧稳,敌君竹阁醉吟清。shì wǒ chái mén gāo wò wěn,dí jūn zhú gé zuì yín qīng。
长歌慷慨摇冰柱,至乐衔心未易名。zhǎng gē kāng kǎi yáo bīng zhù,zhì lè xián xīn wèi yì míng。

对雪呈判府周丞相

项安世

燮调曾转九重天,偃息何难十国连。xiè diào céng zhuǎn jiǔ zhòng tiān,yǎn xī hé nán shí guó lián。
坐遣朝云将朔雪,一清瘴雨与蛮烟。zuò qiǎn cháo yún jiāng shuò xuě,yī qīng zhàng yǔ yǔ mán yān。
丰年预见宽心曲,俭俗能忘念目前。fēng nián yù jiàn kuān xīn qū,jiǎn sú néng wàng niàn mù qián。
更想朝来穷巷里,闭门高卧有遗贤。gèng xiǎng cháo lái qióng xiàng lǐ,bì mén gāo wò yǒu yí xián。

一日姑苏怀古

项安世

披山临水结层城,仿佛当年霸主情。pī shān lín shuǐ jié céng chéng,fǎng fú dāng nián bà zhǔ qíng。
鱼满松江船似栉,田连震泽稻如京。yú mǎn sōng jiāng chuán shì zhì,tián lián zhèn zé dào rú jīng。
巍巍二老辞周箓,碌碌诸孙竞晋盟。wēi wēi èr lǎo cí zhōu lù,lù lù zhū sūn jìng jìn méng。
可但馆娃能败国,阿员三世只谈兵。kě dàn guǎn wá néng bài guó,ā yuán sān shì zhǐ tán bīng。

次前韵谢王主簿二首

项安世

夷甫风姿满坐倾,浚冲电目照人明。yí fǔ fēng zī mǎn zuò qīng,jùn chōng diàn mù zhào rén míng。
更拈秋水长天句,来映清霜十月晴。gèng niān qiū shuǐ zhǎng tiān jù,lái yìng qīng shuāng shí yuè qíng。
援笔而成祢处士,摇毫不尽崔廷评。yuán bǐ ér chéng mí chù shì,yáo háo bù jǐn cuī tíng píng。
若容跛鳖追高步,勿恤驱尘小作程。ruò róng bǒ biē zhuī gāo bù,wù xù qū chén xiǎo zuò chéng。

次前韵谢王主簿二首

项安世

南州高士到湘州,山鬼湘娥暮暮愁。nán zhōu gāo shì dào xiāng zhōu,shān guǐ xiāng é mù mù chóu。
行世头颅浑欲老,驾天胸次未经酬。xíng shì tóu lú hún yù lǎo,jià tiān xiōng cì wèi jīng chóu。
搜残风月三千界,吟破江湖九十洲。sōu cán fēng yuè sān qiān jiè,yín pò jiāng hú jiǔ shí zhōu。
谁报玉皇香案道,早将关放石渠休。shuí bào yù huáng xiāng àn dào,zǎo jiāng guān fàng shí qú xiū。

再次韵谢张直阁惠雪诗

项安世

案头拥被映残书,溪上何人访敝庐。àn tóu yōng bèi yìng cán shū,xī shàng hé rén fǎng bì lú。
凤沼诗仙王二十,兔园赋客马相如。fèng zhǎo shī xiān wáng èr shí,tù yuán fù kè mǎ xiāng rú。
玉龙百万推敲里,月界三千锻鍊馀。yù lóng bǎi wàn tuī qiāo lǐ,yuè jiè sān qiān duàn liàn yú。
合侍金舆和黄竹,一官何事尚徐徐。hé shì jīn yú hé huáng zhú,yī guān hé shì shàng xú xú。

三次韵咏雪

项安世

初惊簌簌响虫书,稍觉霏霏入草庐。chū jīng sù sù xiǎng chóng shū,shāo jué fēi fēi rù cǎo lú。
直是谢娘工说似,未腾欧叟不言如。zhí shì xiè niáng gōng shuō shì,wèi téng ōu sǒu bù yán rú。
相投最惜衣裾片,恋别尤怜瓦缝馀。xiāng tóu zuì xī yī jū piàn,liàn bié yóu lián wǎ fèng yú。
谁见道山新霁后,嫩寒微峭日光徐。shuí jiàn dào shān xīn jì hòu,nèn hán wēi qiào rì guāng xú。

四次韵李校书雪中临唐人阴符经

项安世

乘兴能临褚令书,无人知是戴公庐。chéng xīng néng lín chǔ lìng shū,wú rén zhī shì dài gōng lú。
映窗寒雪天相借,嗜古高情我不如。yìng chuāng hán xuě tiān xiāng jiè,shì gǔ gāo qíng wǒ bù rú。
贞观风流沦没后,凌烟名字断残馀。zhēn guān fēng liú lún méi hòu,líng yān míng zì duàn cán yú。
李侯用意青云外,肯与时人较疾徐。lǐ hóu yòng yì qīng yún wài,kěn yǔ shí rén jiào jí xú。

车驾还内大雪

项安世

万乘回辕入未央,六花迎驾舞康庄。wàn chéng huí yuán rù wèi yāng,liù huā yíng jià wǔ kāng zhuāng。
都人失喜瞻天仗,旱俗相呼候岁穰。dōu rén shī xǐ zhān tiān zhàng,hàn sú xiāng hū hòu suì ráng。
百局桥山方暴露,两宫长信正凄凉。bǎi jú qiáo shān fāng bào lù,liǎng gōng zhǎng xìn zhèng qī liáng。
去年群玉题诗处,独倚栏杆泪几行。qù nián qún yù tí shī chù,dú yǐ lán gān lèi jǐ xíng。

游白鹿洞书院

项安世

晦翁一别遂千秋,跨鹿乘云何处游。huì wēng yī bié suì qiān qiū,kuà lù chéng yún hé chù yóu。
人随流水去不返,名与好山空自留。rén suí liú shuǐ qù bù fǎn,míng yǔ hǎo shān kōng zì liú。
峰峦戢戢田园净,藤刺深深磴道幽。fēng luán jí jí tián yuán jìng,téng cì shēn shēn dèng dào yōu。
宝匣尘生弦索断,遗音重抚泪双流。bǎo xiá chén shēng xián suǒ duàn,yí yīn zhòng fǔ lèi shuāng liú。

赋李季章大著书楼

项安世

不识书楼梦已登,幽人应在最高层。bù shí shū lóu mèng yǐ dēng,yōu rén yīng zài zuì gāo céng。
网罗歆向群言目,搜搅谈迁万古膺。wǎng luó xīn xiàng qún yán mù,sōu jiǎo tán qiān wàn gǔ yīng。
河汉西流清露重,玉霄东望紫烟凝。hé hàn xī liú qīng lù zhòng,yù xiāo dōng wàng zǐ yān níng。
夜深谁见凭栏处,天作长编月作灯。yè shēn shuí jiàn píng lán chù,tiān zuò zhǎng biān yuè zuò dēng。