古诗词

以椰子香炉花瓶为大人寿

项安世

石湖居士虞衡志,椰子之身本棕类。shí hú jū shì yú héng zhì,yē zi zhī shēn běn zōng lèi。
叶间各结三四子,大者能容五升器。yè jiān gè jié sān sì zi,dà zhě néng róng wǔ shēng qì。
初如青缬美少年,渐久渐黄坚且致。chū rú qīng xié měi shǎo nián,jiàn jiǔ jiàn huáng jiān qiě zhì。
有穰如玉汁如乳,味如春醪饮辄醉。yǒu ráng rú yù zhī rú rǔ,wèi rú chūn láo yǐn zhé zuì。
番禺老工巧心数,能制瓶炉出新意。fān yú lǎo gōng qiǎo xīn shù,néng zhì píng lú chū xīn yì。
尽力揩摩发光彩,一月工夫成一技。jǐn lì kāi mó fā guāng cǎi,yī yuè gōng fū chéng yī jì。
二瓶可花炉可香,中有千钟万钟味。èr píng kě huā lú kě xiāng,zhōng yǒu qiān zhōng wàn zhōng wèi。
笺封囊裹送大人,伴以银奁古心字。jiān fēng náng guǒ sòng dà rén,bàn yǐ yín lián gǔ xīn zì。
四君俱自南天来,一老新沾北辰赐。sì jūn jù zì nán tiān lái,yī lǎo xīn zhān běi chén cì。
金章紫绶照乡闾,玉色冰神明听视。jīn zhāng zǐ shòu zhào xiāng lǘ,yù sè bīng shén míng tīng shì。
天上煌煌列宿光,人间赫赫真郎贵。tiān shàng huáng huáng liè sù guāng,rén jiān hè hè zhēn láng guì。
人言书自武昌来,知是吾儿寿诗至。rén yán shū zì wǔ chāng lái,zhī shì wú ér shòu shī zhì。
儿供椰果劝椰杯,花露香风俱酒气。ér gōng yē guǒ quàn yē bēi,huā lù xiāng fēng jù jiǔ qì。
殷勤更作椰子诗,甲子中间一年岁。yīn qín gèng zuò yē zi shī,jiǎ zi zhōng jiān yī nián suì。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

处州叶德共挽诗

项安世

属厌多年所,归来近月评。shǔ yàn duō nián suǒ,guī lái jìn yuè píng。
望之重十舍,已矣又平生。wàng zhī zhòng shí shě,yǐ yǐ yòu píng shēng。
无复论乡曲,犹能接舅甥。wú fù lùn xiāng qū,yóu néng jiē jiù shēng。
短章随嘒管,凄断不成声。duǎn zhāng suí huì guǎn,qī duàn bù chéng shēng。

处州叶德共挽诗

项安世

儒服能军事,人心以富行。rú fú néng jūn shì,rén xīn yǐ fù xíng。
邑中无恶少,堂上有佳名。yì zhōng wú è shǎo,táng shàng yǒu jiā míng。
死得安仁诔,生经短簿评。sǐ dé ān rén lěi,shēng jīng duǎn bù píng。
哀荣有如此,何必汉公卿。āi róng yǒu rú cǐ,hé bì hàn gōng qīng。

李万州挽诗

项安世

仙李来南日,熙宁去国人。xiān lǐ lái nán rì,xī níng qù guó rén。
一身辞赤芾,四世尚朱轮。yī shēn cí chì fèi,sì shì shàng zhū lún。
桑梓推前辈,葭莩接世姻。sāng zǐ tuī qián bèi,jiā fú jiē shì yīn。
伤心挽耆旧,不独为情亲。shāng xīn wǎn qí jiù,bù dú wèi qíng qīn。

李万州挽诗

项安世

令子裒遗事,而翁亦大奇。lìng zi póu yí shì,ér wēng yì dà qí。
治安真有策,经济遂无时。zhì ān zhēn yǒu cè,jīng jì suì wú shí。
黄壤人间恨,斯文我辈推。huáng rǎng rén jiān hèn,sī wén wǒ bèi tuī。
生传汉中什,死著十哀诗。shēng chuán hàn zhōng shén,sǐ zhù shí āi shī。

李万州挽诗

项安世

灵輀朝出祖,属綍泪争挥。líng ér cháo chū zǔ,shǔ fú lèi zhēng huī。
慕子啼玄草,慈亲哭彩衣。mù zi tí xuán cǎo,cí qīn kū cǎi yī。
敬斋书秩秩,退国物菲菲。jìng zhāi shū zhì zhì,tuì guó wù fēi fēi。
华屋生存处,千年遂不归。huá wū shēng cún chù,qiān nián suì bù guī。

李万州挽诗

项安世

公今南面乐,我自涕滂沱。gōng jīn nán miàn lè,wǒ zì tì pāng tuó。
十载还乡社,三君逐逝波。shí zài hái xiāng shè,sān jūn zhú shì bō。
乐郊荒水槛,巢室閟烟萝。lè jiāo huāng shuǐ kǎn,cháo shì bì yān luó。
前辈风流尽,吾生奈老何。qián bèi fēng liú jǐn,wú shēng nài lǎo hé。

赵婺州挽诗

项安世

雪里萧山渡,花时杨子城。xuě lǐ xiāo shān dù,huā shí yáng zi chéng。
八年如昨日,一梦隔平生。bā nián rú zuó rì,yī mèng gé píng shēng。
剖竹皆雄郡,刊碑有颂声。pōu zhú jiē xióng jùn,kān bēi yǒu sòng shēng。
传家诸子在,早晚继科名。chuán jiā zhū zi zài,zǎo wǎn jì kē míng。

张黎州挽诗

项安世

万里沈黎徼,民夷杂戍屯。wàn lǐ shěn lí jiǎo,mín yí zá shù tún。
金钱宽两税,水泽润千门。jīn qián kuān liǎng shuì,shuǐ zé rùn qiān mén。
肃肃猩鼯静,潭潭壁垒尊。sù sù xīng wú jìng,tán tán bì lěi zūn。
远猷嗟未究,萧瑟定安原。yuǎn yóu jiē wèi jiū,xiāo sè dìng ān yuán。

代赵丞相作黄尚书挽诗三首

项安世

剑阁重来日,瀛洲仅阅旬。jiàn gé zhòng lái rì,yíng zhōu jǐn yuè xún。
一从充保傅,五见易冬春。yī cóng chōng bǎo fù,wǔ jiàn yì dōng chūn。
作圣工夫久,膺图岁月新。zuò shèng gōng fū jiǔ,yīng tú suì yuè xīn。
九重深悼处,早晚付经纶。jiǔ zhòng shēn dào chù,zǎo wǎn fù jīng lún。

代赵丞相作黄尚书挽诗三首

项安世

讲读真无敌,忠诚素有孚。jiǎng dú zhēn wú dí,zhōng chéng sù yǒu fú。
谈经兼体用,论事极精粗。tán jīng jiān tǐ yòng,lùn shì jí jīng cū。
日已升旸谷,天方冒海隅。rì yǐ shēng yáng gǔ,tiān fāng mào hǎi yú。
甘盘当保义,岂料岁年徂。gān pán dāng bǎo yì,qǐ liào suì nián cú。

代赵丞相作黄尚书挽诗三首

项安世

力小惭形渥,心同傒栋隆。lì xiǎo cán xíng wò,xīn tóng xī dòng lóng。
忠能当世事,信可沃宸衷。zhōng néng dāng shì shì,xìn kě wò chén zhōng。
长往公何遽,孤鶱我最穷。zhǎng wǎng gōng hé jù,gū xiān wǒ zuì qióng。
老来难得泪,独为洒西风。lǎo lái nán dé lèi,dú wèi sǎ xī fēng。

黄尚书挽诗二首

项安世

愤切身频痏,忧多鬓早丝。fèn qiè shēn pín wěi,yōu duō bìn zǎo sī。
有功裨圣主,无命佐清时。yǒu gōng bì shèng zhǔ,wú mìng zuǒ qīng shí。
论事明于掌,披图粲若棋。lùn shì míng yú zhǎng,pī tú càn ruò qí。
哀哉听绝语,犹抱五年悲。āi zāi tīng jué yǔ,yóu bào wǔ nián bēi。

黄尚书挽诗二首

项安世

嗣对膺图日,群生望治时。sì duì yīng tú rì,qún shēng wàng zhì shí。
忽闻公已病,相顾事堪疑。hū wén gōng yǐ bìng,xiāng gù shì kān yí。
竟作堂堂去,空书咄咄词。jìng zuò táng táng qù,kōng shū duō duō cí。
眼中衰剉尽,持底送灵輀。yǎn zhōng shuāi cuò jǐn,chí dǐ sòng líng ér。

冯元素挽诗其二

项安世

出塞千夫敌,还家一善人。chū sāi qiān fū dí,hái jiā yī shàn rén。
闺门春穆穆,乡党晚恂恂。guī mén chūn mù mù,xiāng dǎng wǎn xún xún。
字画清能谨,诗章秀以醇。zì huà qīng néng jǐn,shī zhāng xiù yǐ chún。
略无边琐气,怀此最伤神。lüè wú biān suǒ qì,huái cǐ zuì shāng shén。

荆南帅姚参政挽诗

项安世

寿相背三甲,暮龄腰十围。shòu xiāng bèi sān jiǎ,mù líng yāo shí wéi。
自陪初伏饮,竟作百年违。zì péi chū fú yǐn,jìng zuò bǎi nián wéi。
楚泽秋初动,洪都梦已非。chǔ zé qiū chū dòng,hóng dōu mèng yǐ fēi。
向来千骑拥,悽恻片帆归。xiàng lái qiān qí yōng,qī cè piàn fān guī。