古诗词

送黄司户改官东归

项安世

江西黄郎中,有声满天宇。jiāng xī huáng láng zhōng,yǒu shēng mǎn tiān yǔ。
於菟老岩穴,晚出彪更怒。yú tú lǎo yán xué,wǎn chū biāo gèng nù。
三十补州掾,勇往不辞苦。sān shí bǔ zhōu yuàn,yǒng wǎng bù cí kǔ。
首尾庚申年,所事七府主。shǒu wěi gēng shēn nián,suǒ shì qī fǔ zhǔ。
不惟吏事知,竞以文学许。bù wéi lì shì zhī,jìng yǐ wén xué xǔ。
飞章不停剡,礼币争罗取。fēi zhāng bù tíng shàn,lǐ bì zhēng luó qǔ。
前年开科场,小试便更举。qián nián kāi kē chǎng,xiǎo shì biàn gèng jǔ。
四海张南轩,人訾公独与。sì hǎi zhāng nán xuān,rén zī gōng dú yǔ。
平生中庸篇,口诵心复睹。píng shēng zhōng yōng piān,kǒu sòng xīn fù dǔ。
官满贳金归,囊无一钱处。guān mǎn shì jīn guī,náng wú yī qián chù。
传家有风烈,真不愧此父。chuán jiā yǒu fēng liè,zhēn bù kuì cǐ fù。
阿戎更奇俊,邂逅得佳侣。ā róng gèng qí jùn,xiè hòu dé jiā lǚ。
三年下陈榻,内省愧参鲁。sān nián xià chén tà,nèi shěng kuì cān lǔ。
出言每不忌,逆耳终无拒。chū yán měi bù jì,nì ěr zhōng wú jù。
反兹号畏友,不独赦狂瞽。fǎn zī hào wèi yǒu,bù dú shè kuáng gǔ。
乃知君子心,未易见涯浒。nǎi zhī jūn zi xīn,wèi yì jiàn yá hǔ。
若令到天阙,定合簉鹓羽。ruò lìng dào tiān quē,dìng hé zào yuān yǔ。
为邦固常法,有用必超补。wèi bāng gù cháng fǎ,yǒu yòng bì chāo bǔ。
人情重离别,临路各凄楚。rén qíng zhòng lí bié,lín lù gè qī chǔ。
远客见归人,惊心念乡土。yuǎn kè jiàn guī rén,jīng xīn niàn xiāng tǔ。
秋风楚江岸,吾亦办归橹。qiū fēng chǔ jiāng àn,wú yì bàn guī lǔ。
期公父子来,同看西湖雨。qī gōng fù zi lái,tóng kàn xī hú yǔ。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

重到东斋二首

项安世

人生底事非前定,我与东斋似有缘。rén shēng dǐ shì fēi qián dìng,wǒ yǔ dōng zhāi shì yǒu yuán。
别去风光只如昨,重来花木已经年。bié qù fēng guāng zhǐ rú zuó,zhòng lái huā mù yǐ jīng nián。
曾将问答趋参席,愧把才名据郑毡。céng jiāng wèn dá qū cān xí,kuì bǎ cái míng jù zhèng zhān。
却忆西堂旧诗友,几番风雨对床眠。què yì xī táng jiù shī yǒu,jǐ fān fēng yǔ duì chuáng mián。

次韵沈若院见赠

项安世

三载鸣弦宓不齐,姓名飞动玉宸知。sān zài míng xián mì bù qí,xìng míng fēi dòng yù chén zhī。
从来兰省丝纶署,梦入栀林草木诗。cóng lái lán shěng sī lún shǔ,mèng rù zhī lín cǎo mù shī。
我亦放言聊尔耳,君真施手事于斯。wǒ yì fàng yán liáo ěr ěr,jūn zhēn shī shǒu shì yú sī。
为寮况是张公子,锦笔淋浪日对持。wèi liáo kuàng shì zhāng gōng zi,jǐn bǐ lín làng rì duì chí。

秋日陪使君饮章华台

项安世

堂堂云梦接天开,荜路规模亦壮哉。táng táng yún mèng jiē tiān kāi,bì lù guī mó yì zhuàng zāi。
自是边城多古意,那堪秋日更荒台。zì shì biān chéng duō gǔ yì,nà kān qiū rì gèng huāng tái。
诸侯聚散群鸡宿,百代兴亡一雁来。zhū hóu jù sàn qún jī sù,bǎi dài xīng wáng yī yàn lái。
一举使君三大白,奈何胸次郁崔嵬。yī jǔ shǐ jūn sān dà bái,nài hé xiōng cì yù cuī wéi。

还过郢城

项安世

头白初行郢水边,故城千载尚依然。tóu bái chū xíng yǐng shuǐ biān,gù chéng qiān zài shàng yī rán。
岂无戍卒持钲鼓,应有居人沸管弦。qǐ wú shù zú chí zhēng gǔ,yīng yǒu jū rén fèi guǎn xián。
今日桑麻成沃野,几家茅竹散平川。jīn rì sāng má chéng wò yě,jǐ jiā máo zhú sàn píng chuān。
停车欲问当时事,红日翩翩下翠烟。tíng chē yù wèn dāng shí shì,hóng rì piān piān xià cuì yān。

六日寄镇江马侍郎大同

项安世

十四年前楚水傍,碧油幢下拜辉光。shí sì nián qián chǔ shuǐ bàng,bì yóu chuáng xià bài huī guāng。
鲋鱼踯躅遵行潦,龙马腾凌出大荒。fù yú zhí zhú zūn xíng lǎo,lóng mǎ téng líng chū dà huāng。
珥笔南宫扶日月,横戈北府控升阳。ěr bǐ nán gōng fú rì yuè,héng gē běi fǔ kòng shēng yáng。
冷官只有酸寒分,又把藜灯照檗黄。lěng guān zhǐ yǒu suān hán fēn,yòu bǎ lí dēng zhào bò huáng。

道山风雨

项安世

年华澹滟满皇州,时节凄凉限胜游。nián huá dàn yàn mǎn huáng zhōu,shí jié qī liáng xiàn shèng yóu。
雨后石渠新水长,风前芸阁晚香愁。yǔ hòu shí qú xīn shuǐ zhǎng,fēng qián yún gé wǎn xiāng chóu。
不堪万点梅花老,强倚千丝柳带柔。bù kān wàn diǎn méi huā lǎo,qiáng yǐ qiān sī liǔ dài róu。
又是长安一百五,春阴漠漠未能休。yòu shì zhǎng ān yī bǎi wǔ,chūn yīn mò mò wèi néng xiū。

题王醇甫秀才海隐斋

项安世

万人如海最堪藏,何必南山有豹章。wàn rén rú hǎi zuì kān cáng,hé bì nán shān yǒu bào zhāng。
避世金门师曼倩,变名桐濑笑严光。bì shì jīn mén shī màn qiàn,biàn míng tóng lài xiào yán guāng。
睡龙渊底珠潜色,抵鹊山头玉混芒。shuì lóng yuān dǐ zhū qián sè,dǐ què shān tóu yù hùn máng。
不比寻常沟渎里,蛙跳雀浴便张皇。bù bǐ xún cháng gōu dú lǐ,wā tiào què yù biàn zhāng huáng。

久斋诗为南康赵司户

项安世

岁寒始见松将柳,道远方分骥若驽。suì hán shǐ jiàn sōng jiāng liǔ,dào yuǎn fāng fēn jì ruò nú。
凿井为山新意气,断干穿石老工夫。záo jǐng wèi shān xīn yì qì,duàn gàn chuān shí lǎo gōng fū。
重湖水作葡萄涨,五老云成锦绣铺。zhòng hú shuǐ zuò pú táo zhǎng,wǔ lǎo yún chéng jǐn xiù pù。
万古千秋模不尽,几家文集几家图。wàn gǔ qiān qiū mó bù jǐn,jǐ jiā wén jí jǐ jiā tú。

游齐山

项安世

半生作梦身初到,此日游山兴可知。bàn shēng zuò mèng shēn chū dào,cǐ rì yóu shān xīng kě zhī。
小盖曲穿杨柳岸,平舆斜掠槿花篱。xiǎo gài qū chuān yáng liǔ àn,píng yú xié lüè jǐn huā lí。
层轩俯瞰人寰狭,阴洞幽寻古路危。céng xuān fǔ kàn rén huán xiá,yīn dòng yōu xún gǔ lù wēi。
满寺留题谁最警,南唐人写晚唐诗。mǎn sì liú tí shuí zuì jǐng,nán táng rén xiě wǎn táng shī。

谢姜夔秀才示诗卷从千岩萧东甫学诗

项安世

千岩一派落都城,承露金盘尔许清。qiān yán yī pài luò dōu chéng,chéng lù jīn pán ěr xǔ qīng。
古体黄陈家格律,短章温李氏才情。gǔ tǐ huáng chén jiā gé lǜ,duǎn zhāng wēn lǐ shì cái qíng。
等闲又得诗人处,咫尺相过故将营。děng xián yòu dé shī rén chù,zhǐ chǐ xiāng guò gù jiāng yíng。
想见红尘乌帽底,几多怀玉未知名。xiǎng jiàn hóng chén wū mào dǐ,jǐ duō huái yù wèi zhī míng。

监利许知县

项安世

哦君五十四篇诗,燃尽青藜杖一枝。ó jūn wǔ shí sì piān shī,rán jǐn qīng lí zhàng yī zhī。
长韵屈平经里思,短章介甫集中辞。zhǎng yùn qū píng jīng lǐ sī,duǎn zhāng jiè fǔ jí zhōng cí。
只因云梦曾游耳,便把江山尽得之。zhǐ yīn yún mèng céng yóu ěr,biàn bǎ jiāng shān jǐn dé zhī。
割我锦机君已甚,不须更遣世人知。gē wǒ jǐn jī jūn yǐ shén,bù xū gèng qiǎn shì rén zhī。

谢王草场示诗卷

项安世

王郎老句合超群,曾是东莱语夜分。wáng láng lǎo jù hé chāo qún,céng shì dōng lái yǔ yè fēn。
多向断崖生绝景,或于晴野度轻云。duō xiàng duàn yá shēng jué jǐng,huò yú qíng yě dù qīng yún。
旧吟古意无人解,新住荒园免世纷。jiù yín gǔ yì wú rén jiě,xīn zhù huāng yuán miǎn shì fēn。
特地篮舆穿北郭,已闻藜杖过前村。tè dì lán yú chuān běi guō,yǐ wén lí zhàng guò qián cūn。

送陈正己赴调

项安世

一寸丹心百念更,满簪华发万人惊。yī cùn dān xīn bǎi niàn gèng,mǎn zān huá fā wàn rén jīng。
闲抛岁月供书册,长把饥寒为友生。xián pāo suì yuè gōng shū cè,zhǎng bǎ jī hán wèi yǒu shēng。
此事不轻身出处,诸公可念政和平。cǐ shì bù qīng shēn chū chù,zhū gōng kě niàn zhèng hé píng。
昔藏名字依沅水,今逐帆樯觐汉京。xī cáng míng zì yī yuán shuǐ,jīn zhú fān qiáng jìn hàn jīng。

送任三舅赴调

项安世

火云烧浪峡中归,朔雪横江又语离。huǒ yún shāo làng xiá zhōng guī,shuò xuě héng jiāng yòu yǔ lí。
一世由来迎送里,多才好去盛明时。yī shì yóu lái yíng sòng lǐ,duō cái hǎo qù shèng míng shí。
人知与我为兄弟,或欲从君问鬓髭。rén zhī yǔ wǒ wèi xiōng dì,huò yù cóng jūn wèn bìn zī。
为说掌中亡玉树,中年怀抱总堪知。wèi shuō zhǎng zhōng wáng yù shù,zhōng nián huái bào zǒng kān zhī。

次韵新泸南张安抚送行

项安世

沧湖居士楚江皋,劝我嘉州竹叶醪。cāng hú jū shì chǔ jiāng gāo,quàn wǒ jiā zhōu zhú yè láo。
侍立郎君清玉雪,赠行诗句妙风骚。shì lì láng jūn qīng yù xuě,zèng xíng shī jù miào fēng sāo。
怀人眷眷辞多苦,接物卑卑道更高。huái rén juàn juàn cí duō kǔ,jiē wù bēi bēi dào gèng gāo。
自听津亭三日语,扫除湖海一生豪。zì tīng jīn tíng sān rì yǔ,sǎo chú hú hǎi yī shēng háo。