古诗词

二十二日步上方广寺观莲华峰云气异甚

项安世

晓发名溪庄,午饭马迹库。xiǎo fā míng xī zhuāng,wǔ fàn mǎ jì kù。
下车著芒鞋,扶杖陟冈路。xià chē zhù máng xié,fú zhàng zhì gāng lù。
碾槽深侧足,石磴高举步。niǎn cáo shēn cè zú,shí dèng gāo jǔ bù。
初登黄茅岭,稍入青箬雾。chū dēng huáng máo lǐng,shāo rù qīng ruò wù。
苔深洒綦偪,露重湿袍裤。tái shēn sǎ qí bī,lù zhòng shī páo kù。
水声浩呼涌,山气汩驰骛。shuǐ shēng hào hū yǒng,shān qì gǔ chí wù。
傍倾眩欲落,上滑危屡仆。bàng qīng xuàn yù luò,shàng huá wēi lǚ pū。
寻幽不惮险,已倦宁得住。xún yōu bù dàn xiǎn,yǐ juàn níng dé zhù。
荒程迷远近,杂径恶叉互。huāng chéng mí yuǎn jìn,zá jìng è chā hù。
喜经茶园头,渐见莲岳处。xǐ jīng chá yuán tóu,jiàn jiàn lián yuè chù。
喘汗扇方乾,惊魂招始驻。chuǎn hàn shàn fāng qián,jīng hún zhāo shǐ zhù。
引领烦山僧,鞺鞳开阁户。yǐn lǐng fán shān sēng,tāng tà kāi gé hù。
尖峰岌前陈,鸣水横下注。jiān fēng jí qián chén,míng shuǐ héng xià zhù。
浮岚出奇巧,顷刻纷异趣。fú lán chū qí qiǎo,qǐng kè fēn yì qù。
憧憧行市人,枭枭上烟炷。chōng chōng xíng shì rén,xiāo xiāo shàng yān zhù。
浓敷步障青,淡抹轻纨素。nóng fū bù zhàng qīng,dàn mǒ qīng wán sù。
昏然俱晦冥,粲若忽陈露。hūn rán jù huì míng,càn ruò hū chén lù。
穿窗来有情,扫迹去如怒。chuān chuāng lái yǒu qíng,sǎo jì qù rú nù。
旋观不忍舍,留宿当至暮。xuán guān bù rěn shě,liú sù dāng zhì mù。
谁传西岭书,赠我碧云句。shuí chuán xī lǐng shū,zèng wǒ bì yún jù。
云当上封顶,共看扶桑树。yún dāng shàng fēng dǐng,gòng kàn fú sāng shù。
弃置且行行,妙高台上去。qì zhì qiě xíng xíng,miào gāo tái shàng qù。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

荆南帅姚参政挽诗

项安世

剑履三台亚,旌旄十国连。jiàn lǚ sān tái yà,jīng máo shí guó lián。
春风迎上日,秋色送归船。chūn fēng yíng shàng rì,qiū sè sòng guī chuán。
露泣千山月,云愁万里天。lù qì qiān shān yuè,yún chóu wàn lǐ tiān。
堂堂宁复有,玉立照人鲜。táng táng níng fù yǒu,yù lì zhào rén xiān。

抚州吴茂荣挽诗

项安世

当年郡博士,致此一先生。dāng nián jùn bó shì,zhì cǐ yī xiān shēng。
相见茂荣甫,似吾诸葛卿。xiāng jiàn mào róng fǔ,shì wú zhū gé qīng。
姓名书帝府,文行最乡评。xìng míng shū dì fǔ,wén xíng zuì xiāng píng。
终老君何恨,伤时泪自倾。zhōng lǎo jūn hé hèn,shāng shí lèi zì qīng。

抚州吴茂荣挽诗

项安世

世已尊科举,人多失老成。shì yǐ zūn kē jǔ,rén duō shī lǎo chéng。
行书周族党,身欠汉公卿。xíng shū zhōu zú dǎng,shēn qiàn hàn gōng qīng。
犹藉千年润,能传万壑清。yóu jí qiān nián rùn,néng chuán wàn hè qīng。
怆怀非一士,何恨不知名。chuàng huái fēi yī shì,hé hèn bù zhī míng。

王君行丈挽诗

项安世

春末乐叟去,秋初仍牧斋。chūn mò lè sǒu qù,qiū chū réng mù zhāi。
无谁问天理,有底厌吾侪。wú shuí wèn tiān lǐ,yǒu dǐ yàn wú chái。
简易逢人乐,虚徐触事谐。jiǎn yì féng rén lè,xū xú chù shì xié。
忽逢孤绝处,千丈崒高崖。hū féng gū jué chù,qiān zhàng zú gāo yá。

王君行丈挽诗

项安世

乐叟干将剑,锋铓凛不收。lè sǒu gàn jiāng jiàn,fēng máng lǐn bù shōu。
之人独和厚,与世极沉浮。zhī rén dú hé hòu,yǔ shì jí chén fú。
淑气长三月,高怀自九秋。shū qì zhǎng sān yuè,gāo huái zì jiǔ qiū。
洞门元不锁,依旧少从游。dòng mén yuán bù suǒ,yī jiù shǎo cóng yóu。

王君行丈挽诗

项安世

房州迎主簿,惠我数行书。fáng zhōu yíng zhǔ bù,huì wǒ shù xíng shū。
恸哭王郎死,凄凉楚泽虚。tòng kū wáng láng sǐ,qī liáng chǔ zé xū。
少将诗作剧,老共易同居。shǎo jiāng shī zuò jù,lǎo gòng yì tóng jū。
比似曾居士,规绳更不疏。bǐ shì céng jū shì,guī shéng gèng bù shū。

乐君启文挽诗

项安世

荆州十万户,惟我独知公。jīng zhōu shí wàn hù,wéi wǒ dú zhī gōng。
皓皓峣峣甚,凉凉踽踽中。hào hào yáo yáo shén,liáng liáng jǔ jǔ zhōng。
平生尊骨鲠,到死讳雷同。píng shēng zūn gǔ gěng,dào sǐ huì léi tóng。
此士埋黄壤,何人立素风。cǐ shì mái huáng rǎng,hé rén lì sù fēng。

乐君启文挽诗

项安世

艺应天王拜,名高月旦评。yì yīng tiān wáng bài,míng gāo yuè dàn píng。
一官娱晚暮,千载遇恩荣。yī guān yú wǎn mù,qiān zài yù ēn róng。
未许行畴昔,犹应得久生。wèi xǔ xíng chóu xī,yóu yīng dé jiǔ shēng。
年来频见此,老泪不禁倾。nián lái pín jiàn cǐ,lǎo lèi bù jìn qīng。

高通直挽诗

项安世

赤手开荒径,朱门照广津。chì shǒu kāi huāng jìng,zhū mén zhào guǎng jīn。
两班通印绂,三桂袭簪绅。liǎng bān tōng yìn fú,sān guì xí zān shēn。
寿考尊乡曲,光华劝邑人。shòu kǎo zūn xiāng qū,guāng huá quàn yì rén。
我生当恨晚,犹及望灵椿。wǒ shēng dāng hèn wǎn,yóu jí wàng líng chūn。

高通直挽诗

项安世

甲子诸孙行,丁年北梦行。jiǎ zi zhū sūn xíng,dīng nián běi mèng xíng。
归来古于越,友事晋参卿。guī lái gǔ yú yuè,yǒu shì jìn cān qīng。
旋展升堂拜,方瞻赐绂荣。xuán zhǎn shēng táng bài,fāng zhān cì fú róng。
故山耆旧少,萧瑟更佳城。gù shān qí jiù shǎo,xiāo sè gèng jiā chéng。

曾著作之父文思判院挽诗

项安世

后有儿如许,前瞻祖自然。hòu yǒu ér rú xǔ,qián zhān zǔ zì rán。
诗书三世验,乡党一辞贤。shī shū sān shì yàn,xiāng dǎng yī cí xián。
遂失升堂愿,徒供相柩篇。suì shī shēng táng yuàn,tú gōng xiāng jiù piān。
吾衰真久矣,只此亦关天。wú shuāi zhēn jiǔ yǐ,zhǐ cǐ yì guān tiān。

曾著作之父文思判院挽诗

项安世

忍穷能到骨,何物可愁翁。rěn qióng néng dào gǔ,hé wù kě chóu wēng。
守口双奁静,抄书万卷空。shǒu kǒu shuāng lián jìng,chāo shū wàn juǎn kōng。
朝天尊?氏,胜地说壶公。cháo tiān zūn shì,shèng dì shuō hú gōng。
脱屣俱无滞,斑衣泪自红。tuō xǐ jù wú zhì,bān yī lèi zì hóng。

黄寺丞挽诗

项安世

识面山阴道,论心德化堂。shí miàn shān yīn dào,lùn xīn dé huà táng。
后来俱罪籍,归去各吾乡。hòu lái jù zuì jí,guī qù gè wú xiāng。
晚岁欣同寓,平生谓可偿。wǎn suì xīn tóng yù,píng shēng wèi kě cháng。
来迟三两月,泪落几多行。lái chí sān liǎng yuè,lèi luò jǐ duō xíng。

黄寺丞挽诗

项安世

白鹿人先去,西坡事又非。bái lù rén xiān qù,xī pō shì yòu fēi。
客情何所向,老泪不禁挥。kè qíng hé suǒ xiàng,lǎo lèi bù jìn huī。
日短輀车急,山寒冢未腓。rì duǎn ér chē jí,shān hán zhǒng wèi féi。
犹闻辞楚辟,来救越民饥。yóu wén cí chǔ pì,lái jiù yuè mín jī。

司马侍郎挽诗

项安世

公之曾大父,昔者老先生。gōng zhī céng dà fù,xī zhě lǎo xiān shēng。
日月扶丹扆,乾坤仗赤诚。rì yuè fú dān yǐ,qián kūn zhàng chì chéng。
诒谋三世重,谨始一言清。yí móu sān shì zhòng,jǐn shǐ yī yán qīng。
今日书生剉,临风作雨倾。jīn rì shū shēng cuò,lín fēng zuò yǔ qīng。