古诗词

二十二日步上方广寺观莲华峰云气异甚

项安世

晓发名溪庄,午饭马迹库。xiǎo fā míng xī zhuāng,wǔ fàn mǎ jì kù。
下车著芒鞋,扶杖陟冈路。xià chē zhù máng xié,fú zhàng zhì gāng lù。
碾槽深侧足,石磴高举步。niǎn cáo shēn cè zú,shí dèng gāo jǔ bù。
初登黄茅岭,稍入青箬雾。chū dēng huáng máo lǐng,shāo rù qīng ruò wù。
苔深洒綦偪,露重湿袍裤。tái shēn sǎ qí bī,lù zhòng shī páo kù。
水声浩呼涌,山气汩驰骛。shuǐ shēng hào hū yǒng,shān qì gǔ chí wù。
傍倾眩欲落,上滑危屡仆。bàng qīng xuàn yù luò,shàng huá wēi lǚ pū。
寻幽不惮险,已倦宁得住。xún yōu bù dàn xiǎn,yǐ juàn níng dé zhù。
荒程迷远近,杂径恶叉互。huāng chéng mí yuǎn jìn,zá jìng è chā hù。
喜经茶园头,渐见莲岳处。xǐ jīng chá yuán tóu,jiàn jiàn lián yuè chù。
喘汗扇方乾,惊魂招始驻。chuǎn hàn shàn fāng qián,jīng hún zhāo shǐ zhù。
引领烦山僧,鞺鞳开阁户。yǐn lǐng fán shān sēng,tāng tà kāi gé hù。
尖峰岌前陈,鸣水横下注。jiān fēng jí qián chén,míng shuǐ héng xià zhù。
浮岚出奇巧,顷刻纷异趣。fú lán chū qí qiǎo,qǐng kè fēn yì qù。
憧憧行市人,枭枭上烟炷。chōng chōng xíng shì rén,xiāo xiāo shàng yān zhù。
浓敷步障青,淡抹轻纨素。nóng fū bù zhàng qīng,dàn mǒ qīng wán sù。
昏然俱晦冥,粲若忽陈露。hūn rán jù huì míng,càn ruò hū chén lù。
穿窗来有情,扫迹去如怒。chuān chuāng lái yǒu qíng,sǎo jì qù rú nù。
旋观不忍舍,留宿当至暮。xuán guān bù rěn shě,liú sù dāng zhì mù。
谁传西岭书,赠我碧云句。shuí chuán xī lǐng shū,zèng wǒ bì yún jù。
云当上封顶,共看扶桑树。yún dāng shàng fēng dǐng,gòng kàn fú sāng shù。
弃置且行行,妙高台上去。qì zhì qiě xíng xíng,miào gāo tái shàng qù。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

脱叶

项安世

绿阴时节叶急飞,投分青芜更不疑。lǜ yīn shí jié yè jí fēi,tóu fēn qīng wú gèng bù yí。
横被蛛丝禁得住,舞风一片独多时。héng bèi zhū sī jìn dé zhù,wǔ fēng yī piàn dú duō shí。

临安道中见壁间书字云由左行者为四川驿路

项安世

只道成都路八千,谁知从此便西川。zhǐ dào chéng dōu lù bā qiān,shuí zhī cóng cǐ biàn xī chuān。
行人一见成深省,大道多歧稳著鞭。xíng rén yī jiàn chéng shēn shěng,dà dào duō qí wěn zhù biān。

牡丹初开

项安世

东君环辙百花间,次第行春到牡丹。dōng jūn huán zhé bǎi huā jiān,cì dì xíng chūn dào mǔ dān。
蜂嘴噆花春不觉,一枝先破紫金盘。fēng zuǐ zǎn huā chūn bù jué,yī zhī xiān pò zǐ jīn pán。

天申

项安世

泥金撚铁缀花枝,浅白深红映酒卮。ní jīn niǎn tiě zhuì huā zhī,qiǎn bái shēn hóng yìng jiǔ zhī。
回首琼林真一梦,插花还似去年时。huí shǒu qióng lín zhēn yī mèng,chā huā hái shì qù nián shí。

行香退过南湖主人未起

项安世

梦里敲门报五更,雨中行轿到天明。mèng lǐ qiāo mén bào wǔ gèng,yǔ zhōng xíng jiào dào tiān míng。
若为得似张公子,卧听穿林打叶声。ruò wèi dé shì zhāng gōng zi,wò tīng chuān lín dǎ yè shēng。

晚荷

项安世

僛僛翠袖舞寒塘,无复当时婉婉妆。qī qī cuì xiù wǔ hán táng,wú fù dāng shí wǎn wǎn zhuāng。
荡子游娃俱不到,倚风摇月自生香。dàng zi yóu wá jù bù dào,yǐ fēng yáo yuè zì shēng xiāng。

留别南湖二首

项安世

老夫梦识南湖路,水槛山堂处处通。lǎo fū mèng shí nán hú lù,shuǐ kǎn shān táng chù chù tōng。
若有新篇无告诉,不妨题写寄江东。ruò yǒu xīn piān wú gào sù,bù fáng tí xiě jì jiāng dōng。

留别南湖二首

项安世

九重城里尘如海,只有南湖一片霜。jiǔ zhòng chéng lǐ chén rú hǎi,zhǐ yǒu nán hú yī piàn shuāng。
若向南湖谈世事,老夫只得去池阳。ruò xiàng nán hú tán shì shì,lǎo fū zhǐ dé qù chí yáng。

兰溪道中二首

项安世

征人颊热共占霜,忽报冬温是雨祥。zhēng rén jiá rè gòng zhàn shuāng,hū bào dōng wēn shì yǔ xiáng。
正向愁边闻吉语,三霜两假是寻常。zhèng xiàng chóu biān wén jí yǔ,sān shuāng liǎng jiǎ shì xún cháng。

兰溪道中二首

项安世

一夜清霜逗晓晴,桑林脱叶似滩声。yī yè qīng shuāng dòu xiǎo qíng,sāng lín tuō yè shì tān shēng。
云边恰有惊鸿过,直作滩头细橹鸣。yún biān qià yǒu jīng hóng guò,zhí zuò tān tóu xì lǔ míng。

轿中听雨

项安世

急雨淙琤打轿檐,绿荷声里下湖船。jí yǔ cóng chēng dǎ jiào yán,lǜ hé shēng lǐ xià hú chuán。
时时更把山矾嗅,岩桂香中八月天。shí shí gèng bǎ shān fán xiù,yán guì xiāng zhōng bā yuè tiān。

顺风过湖二首

项安世

帆影如酲左右倾,水声似战聒天鸣。fān yǐng rú chéng zuǒ yòu qīng,shuǐ shēng shì zhàn guā tiān míng。
傍人只道船行快,不道船中客更惊。bàng rén zhǐ dào chuán xíng kuài,bù dào chuán zhōng kè gèng jīng。

顺风过湖二首

项安世

维舟六日傍明山,待得风来始破颜。wéi zhōu liù rì bàng míng shān,dài dé fēng lái shǐ pò yán。
一抹平湖三十里,听渠微横未须关。yī mǒ píng hú sān shí lǐ,tīng qú wēi héng wèi xū guān。

玄蝶

项安世

腰肢可爱红娘子,面目无情黑老婆。yāo zhī kě ài hóng niáng zi,miàn mù wú qíng hēi lǎo pó。
世上但知怜少艾,双双飞舞奈渠何。shì shàng dàn zhī lián shǎo ài,shuāng shuāng fēi wǔ nài qú hé。

入湖北界

项安世

丹楹白扁照人开,湖北封疆直面来。dān yíng bái biǎn zhào rén kāi,hú běi fēng jiāng zhí miàn lái。
入得界头欢喜倒,恰如身已到荆台。rù dé jiè tóu huān xǐ dào,qià rú shēn yǐ dào jīng tái。