古诗词

高风台歌

项安世

台之高不知其几仞兮,但见燕雀仰视如冥鸿。tái zhī gāo bù zhī qí jǐ rèn xī,dàn jiàn yàn què yǎng shì rú míng hóng。
风之来不知其几里兮,但见南海北海声逢逢。fēng zhī lái bù zhī qí jǐ lǐ xī,dàn jiàn nán hǎi běi hǎi shēng féng féng。
我时醉卧洞庭之北巴山东,耳边澒洞呼汹怖杀侬。wǒ shí zuì wò dòng tíng zhī běi bā shān dōng,ěr biān hòng dòng hū xiōng bù shā nóng。
起来欠伸拍鸿蒙,问谁作此狡狯变化惊盲聋,乃是清江江上盘园翁。qǐ lái qiàn shēn pāi hóng méng,wèn shuí zuò cǐ jiǎo kuài biàn huà jīng máng lóng,nǎi shì qīng jiāng jiāng shàng pán yuán wēng。
翁本自与时人同,袍带靴笏从儿童。wēng běn zì yǔ shí rén tóng,páo dài xuē hù cóng ér tóng。
亦尝随牒作小史,亦尝建纛称元戎。yì cháng suí dié zuò xiǎo shǐ,yì cháng jiàn dào chēng yuán róng。
偶然兴尽自返盘园中,意行倦止由心胸,岂与郢中小儿论雌雄。ǒu rán xīng jǐn zì fǎn pán yuán zhōng,yì xíng juàn zhǐ yóu xīn xiōng,qǐ yǔ yǐng zhōng xiǎo ér lùn cí xióng。
儿曹颠倒鸡著笼,金朱眯眼视梦梦。ér cáo diān dào jī zhù lóng,jīn zhū mī yǎn shì mèng mèng。
仰见騄骥脱鞅行青空,便欲俎豆老子配食蜚廉宫。yǎng jiàn lù jì tuō yāng xíng qīng kōng,biàn yù zǔ dòu lǎo zi pèi shí fēi lián gōng。
纷纷俗论安足穷,二三君子人中龙。fēn fēn sú lùn ān zú qióng,èr sān jūn zi rén zhōng lóng。
南安太守科甲高,袖有桂馆之香风。nán ān tài shǒu kē jiǎ gāo,xiù yǒu guì guǎn zhī xiāng fēng。
庐陵相公名位高,笔有造化之春风。lú líng xiāng gōng míng wèi gāo,bǐ yǒu zào huà zhī chūn fēng。
雨岩居士卧榻高,句有湖海之英风。yǔ yán jū shì wò tà gāo,jù yǒu hú hǎi zhī yīng fēng。
三君合谋奏天公,急羁此老勿使慵。sān jūn hé móu zòu tiān gōng,jí jī cǐ lǎo wù shǐ yōng。
国于羊角九万里,奄有九霄寒露之空蒙。guó yú yáng jiǎo jiǔ wàn lǐ,yǎn yǒu jiǔ xiāo hán lù zhī kōng méng。
封师巽伯为附庸,不许抗表辞官封。fēng shī xùn bó wèi fù yōng,bù xǔ kàng biǎo cí guān fēng。
向来挂冠冠愈穹,老子一笑朱颜红。xiàng lái guà guān guān yù qióng,lǎo zi yī xiào zhū yán hóng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

再次前韵答高秀才言诗

项安世

万仞峥嵘赤手攀,但能进步莫忧竿。wàn rèn zhēng róng chì shǒu pān,dàn néng jìn bù mò yōu gān。
一生便作苦吟去,万事何如得句欢。yī shēng biàn zuò kǔ yín qù,wàn shì hé rú dé jù huān。
鼓气易衰怜我退,市声方午似君难。gǔ qì yì shuāi lián wǒ tuì,shì shēng fāng wǔ shì jūn nán。
丈夫不用分畦畛,臭味从今蕙与兰。zhàng fū bù yòng fēn qí zhěn,chòu wèi cóng jīn huì yǔ lán。

次韵张秘书春日忆庄贤良

项安世

卿家客子几当归,问讯频烦守舍儿。qīng jiā kè zi jǐ dāng guī,wèn xùn pín fán shǒu shě ér。
箧里蠹鱼穿故帙,壁间漏雨湿残碑。qiè lǐ dù yú chuān gù zhì,bì jiān lòu yǔ shī cán bēi。
梦魂欲往春迷路,心事相望月到题。mèng hún yù wǎng chūn mí lù,xīn shì xiāng wàng yuè dào tí。
樵斧丁丁上云谷,有斋何用慰斯饥。qiáo fǔ dīng dīng shàng yún gǔ,yǒu zhāi hé yòng wèi sī jī。

次老沈秀才韵

项安世

千驷不数齐封君,西山饿夫万古名。qiān sì bù shù qí fēng jūn,xī shān è fū wàn gǔ míng。
势利须臾覆手雨,丘壑耐久无心兵。shì lì xū yú fù shǒu yǔ,qiū hè nài jiǔ wú xīn bīng。
有田二顷多种秫,栽兰九畹当餐英。yǒu tián èr qǐng duō zhǒng shú,zāi lán jiǔ wǎn dāng cān yīng。
他年会有佳客过,东老向来如此清。tā nián huì yǒu jiā kè guò,dōng lǎo xiàng lái rú cǐ qīng。

次韵答吴阜之投赠

项安世

沈沈寒甃绠千寻,澹澹疏弦瑟五音。shěn shěn hán zhòu gěng qiān xún,dàn dàn shū xián sè wǔ yīn。
读罢自今三太息,个中应有一生心。dú bà zì jīn sān tài xī,gè zhōng yīng yǒu yī shēng xīn。
君真骨相超凡马,我已情怀学展禽。jūn zhēn gǔ xiāng chāo fán mǎ,wǒ yǐ qíng huái xué zhǎn qín。
肯为明时当许事,科场文字未须深。kěn wèi míng shí dāng xǔ shì,kē chǎng wén zì wèi xū shēn。

十九日至都门次巩仲至立春日见寄韵

项安世

客子沙头饮饯时,美人溪上正题诗。kè zi shā tóu yǐn jiàn shí,měi rén xī shàng zhèng tí shī。
栗斋寒尽相思早,竹阁春闲拜赐迟。lì zhāi hán jǐn xiāng sī zǎo,zhú gé chūn xián bài cì chí。
别后著书逾汗马,闲中读易见灵龟。bié hòu zhù shū yú hàn mǎ,xián zhōng dú yì jiàn líng guī。
何由洗砚居兄左,快斧麾天看一斯。hé yóu xǐ yàn jū xiōng zuǒ,kuài fǔ huī tiān kàn yī sī。

次韵张部门

项安世

管领孤梅近小窗,推排茗碗当壶浆。guǎn lǐng gū méi jìn xiǎo chuāng,tuī pái míng wǎn dāng hú jiāng。
且然入局无公事,除却申台有印章。qiě rán rù jú wú gōng shì,chú què shēn tái yǒu yìn zhāng。
饭已抄经临小楷,兴馀挥句落斜行。fàn yǐ chāo jīng lín xiǎo kǎi,xīng yú huī jù luò xié xíng。
不堪平日诗千首,刚被人求米万箱。bù kān píng rì shī qiān shǒu,gāng bèi rén qiú mǐ wàn xiāng。

九日喜陈一之提刑至龙山

项安世

闻道西征使者来,满城风雨菊花开。wén dào xī zhēng shǐ zhě lái,mǎn chéng fēng yǔ jú huā kāi。
唤回乌帽千年梦,惊倒龙山百尺台。huàn huí wū mào qiān nián mèng,jīng dào lóng shān bǎi chǐ tái。
病叟旧疴初去体,元戎新酝恰浮醅。bìng sǒu jiù kē chū qù tǐ,yuán róng xīn yùn qià fú pēi。
篱边更有休官令,人事天机亦异哉。lí biān gèng yǒu xiū guān lìng,rén shì tiān jī yì yì zāi。

续闻李季章提刑舟到用前韵迎之

项安世

今日何居忽鼎来,眉心黄气十分开。jīn rì hé jū hū dǐng lái,méi xīn huáng qì shí fēn kāi。
青帘稳下东三峡,绣斧相逢两外台。qīng lián wěn xià dōng sān xiá,xiù fǔ xiāng féng liǎng wài tái。
抱病拾遗修破帽,罢官陶令觅残醅。bào bìng shí yí xiū pò mào,bà guān táo lìng mì cán pēi。
未知千古龙山下,有此重阳盛事哉。wèi zhī qiān gǔ lóng shān xià,yǒu cǐ zhòng yáng shèng shì zāi。

和陈正己九日公安道中韵

项安世

何处山无九日花,故人相遇即为家。hé chù shān wú jiǔ rì huā,gù rén xiāng yù jí wèi jiā。
君方去着风前帽,我已寒如露后葭。jūn fāng qù zhe fēng qián mào,wǒ yǐ hán rú lù hòu jiā。
久闭柴门陶岁月,晚凭儿子送生涯。jiǔ bì chái mén táo suì yuè,wǎn píng ér zi sòng shēng yá。
眼看一树堂堂去,双鬓那能不早华。yǎn kàn yī shù táng táng qù,shuāng bìn nà néng bù zǎo huá。

次韵王少清重阳

项安世

旋收积雨放秋阳,天亦殷勤慰酒肠。xuán shōu jī yǔ fàng qiū yáng,tiān yì yīn qín wèi jiǔ cháng。
篱下看花元自逸,公前露首固非狂。lí xià kàn huā yuán zì yì,gōng qián lù shǒu gù fēi kuáng。
芙渠幕底乡心动,竹叶杯中古意长。fú qú mù dǐ xiāng xīn dòng,zhú yè bēi zhōng gǔ yì zhǎng。
每到佳时怀旧隐,羡君犹尔愧吾忘。měi dào jiā shí huái jiù yǐn,xiàn jūn yóu ěr kuì wú wàng。

次韵承甫兄重阳

项安世

露入枫林叶未黄,风将花信到南阳。lù rù fēng lín yè wèi huáng,fēng jiāng huā xìn dào nán yáng。
一年好处咏九日,四海几人雕寸肠。yī nián hǎo chù yǒng jiǔ rì,sì hǎi jǐ rén diāo cùn cháng。
偶尔至今成故事,亦须随分系萸囊。ǒu ěr zhì jīn chéng gù shì,yì xū suí fēn xì yú náng。
陶生孟祖当时意,可但区区为一觞。táo shēng mèng zǔ dāng shí yì,kě dàn qū qū wèi yī shāng。

涪陵令李坤幼随母冒姓今复姓王

项安世

孝子平生三釜悲,故人解后一寒疑。xiào zi píng shēng sān fǔ bēi,gù rén jiě hòu yī hán yí。
亦知自讲陶朱事,不同戏题臣向诗。yì zhī zì jiǎng táo zhū shì,bù tóng xì tí chén xiàng shī。
旧日夫人称李卫,如今弟子即羲之。jiù rì fū rén chēng lǐ wèi,rú jīn dì zi jí xī zhī。
姓同名独吾何憾,厚德真堪慰所思。xìng tóng míng dú wú hé hàn,hòu dé zhēn kān wèi suǒ sī。

次韵送新潜江滕令

项安世

髯滕笔力万钧强,少日诗声远擅场。rán téng bǐ lì wàn jūn qiáng,shǎo rì shī shēng yuǎn shàn chǎng。
身著青衫头半白,腰悬铜印绶仍黄。shēn zhù qīng shān tóu bàn bái,yāo xuán tóng yìn shòu réng huáng。
鱼来俞市鲜无数,酒满龙渊乐讵央。yú lái yú shì xiān wú shù,jiǔ mǎn lóng yuān lè jù yāng。
若许为氓仁政里,一廛烟水受渔郎。ruò xǔ wèi máng rén zhèng lǐ,yī chán yān shuǐ shòu yú láng。

次韵送新潜江滕令

项安世

县南堤破户全逃,县北堤存尚可苗。xiàn nán dī pò hù quán táo,xiàn běi dī cún shàng kě miáo。
春野纵耕无吠犬,秋场一笑足迎猫。chūn yě zòng gēng wú fèi quǎn,qiū chǎng yī xiào zú yíng māo。
解牛巨手烹鬵水,戏彩深情化哺枭。jiě niú jù shǒu pēng qín shuǐ,xì cǎi shēn qíng huà bǔ xiāo。
时唤云洲论小篆,少于韩蔡老于潮。shí huàn yún zhōu lùn xiǎo zhuàn,shǎo yú hán cài lǎo yú cháo。

送任寿朋赴襄阳令

项安世

际天南北麳麰盛,夹汉东西巘崿长。jì tiān nán běi lái móu shèng,jiā hàn dōng xī yǎn è zhǎng。
为客曾夸心胆壮,送君今叹鬓毛苍。wèi kè céng kuā xīn dǎn zhuàng,sòng jūn jīn tàn bìn máo cāng。
五官置属莲成荡,七校屯兵柳作行。wǔ guān zhì shǔ lián chéng dàng,qī xiào tún bīng liǔ zuò xíng。
中有书生骑瘦马,自弦焦木种甘棠。zhōng yǒu shū shēng qí shòu mǎ,zì xián jiāo mù zhǒng gān táng。