古诗词

高风台歌

项安世

台之高不知其几仞兮,但见燕雀仰视如冥鸿。tái zhī gāo bù zhī qí jǐ rèn xī,dàn jiàn yàn què yǎng shì rú míng hóng。
风之来不知其几里兮,但见南海北海声逢逢。fēng zhī lái bù zhī qí jǐ lǐ xī,dàn jiàn nán hǎi běi hǎi shēng féng féng。
我时醉卧洞庭之北巴山东,耳边澒洞呼汹怖杀侬。wǒ shí zuì wò dòng tíng zhī běi bā shān dōng,ěr biān hòng dòng hū xiōng bù shā nóng。
起来欠伸拍鸿蒙,问谁作此狡狯变化惊盲聋,乃是清江江上盘园翁。qǐ lái qiàn shēn pāi hóng méng,wèn shuí zuò cǐ jiǎo kuài biàn huà jīng máng lóng,nǎi shì qīng jiāng jiāng shàng pán yuán wēng。
翁本自与时人同,袍带靴笏从儿童。wēng běn zì yǔ shí rén tóng,páo dài xuē hù cóng ér tóng。
亦尝随牒作小史,亦尝建纛称元戎。yì cháng suí dié zuò xiǎo shǐ,yì cháng jiàn dào chēng yuán róng。
偶然兴尽自返盘园中,意行倦止由心胸,岂与郢中小儿论雌雄。ǒu rán xīng jǐn zì fǎn pán yuán zhōng,yì xíng juàn zhǐ yóu xīn xiōng,qǐ yǔ yǐng zhōng xiǎo ér lùn cí xióng。
儿曹颠倒鸡著笼,金朱眯眼视梦梦。ér cáo diān dào jī zhù lóng,jīn zhū mī yǎn shì mèng mèng。
仰见騄骥脱鞅行青空,便欲俎豆老子配食蜚廉宫。yǎng jiàn lù jì tuō yāng xíng qīng kōng,biàn yù zǔ dòu lǎo zi pèi shí fēi lián gōng。
纷纷俗论安足穷,二三君子人中龙。fēn fēn sú lùn ān zú qióng,èr sān jūn zi rén zhōng lóng。
南安太守科甲高,袖有桂馆之香风。nán ān tài shǒu kē jiǎ gāo,xiù yǒu guì guǎn zhī xiāng fēng。
庐陵相公名位高,笔有造化之春风。lú líng xiāng gōng míng wèi gāo,bǐ yǒu zào huà zhī chūn fēng。
雨岩居士卧榻高,句有湖海之英风。yǔ yán jū shì wò tà gāo,jù yǒu hú hǎi zhī yīng fēng。
三君合谋奏天公,急羁此老勿使慵。sān jūn hé móu zòu tiān gōng,jí jī cǐ lǎo wù shǐ yōng。
国于羊角九万里,奄有九霄寒露之空蒙。guó yú yáng jiǎo jiǔ wàn lǐ,yǎn yǒu jiǔ xiāo hán lù zhī kōng méng。
封师巽伯为附庸,不许抗表辞官封。fēng shī xùn bó wèi fù yōng,bù xǔ kàng biǎo cí guān fēng。
向来挂冠冠愈穹,老子一笑朱颜红。xiàng lái guà guān guān yù qióng,lǎo zi yī xiào zhū yán hóng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

又中秋小雨

项安世

天生明月照秋空,人把鲜晴候岁功。tiān shēng míng yuè zhào qiū kōng,rén bǎ xiān qíng hòu suì gōng。
可忍浮云来镜里,更堪风雨落庭中。kě rěn fú yún lái jìng lǐ,gèng kān fēng yǔ luò tíng zhōng。
旌旗踏浪惊吴俗,灯火连街见楚风。jīng qí tà làng jīng wú sú,dēng huǒ lián jiē jiàn chǔ fēng。
江海归来心未稳,犹疑醒眼是朦胧。jiāng hǎi guī lái xīn wèi wěn,yóu yí xǐng yǎn shì méng lóng。

又月出次韵

项安世

觥船老去不能空,诗律衰来渐少功。gōng chuán lǎo qù bù néng kōng,shī lǜ shuāi lái jiàn shǎo gōng。
此夜轮边谁得句,一壶花下偶成中。cǐ yè lún biān shuí dé jù,yī hú huā xià ǒu chéng zhōng。
光分少皞金天露,气挟蓐收阊阖风。guāng fēn shǎo hào jīn tiān lù,qì xié rù shōu chāng hé fēng。
只恐嫦娥须自悔,何如云里放朦胧。zhǐ kǒng cháng é xū zì huǐ,hé rú yún lǐ fàng méng lóng。

又中秋沿檄新昌道中有怀二首

项安世

乱山深处过中秋,客里今年分外愁。luàn shān shēn chù guò zhōng qiū,kè lǐ jīn nián fēn wài chóu。
坐想鸰原挥兔翰,遥知鹤发念貂裘。zuò xiǎng líng yuán huī tù hàn,yáo zhī hè fā niàn diāo qiú。
一身四处为肝胆,有月无人与献酬。yī shēn sì chù wèi gān dǎn,yǒu yuè wú rén yǔ xiàn chóu。
急唤老兵同浊酒,强排孤愤作清游。jí huàn lǎo bīng tóng zhuó jiǔ,qiáng pái gū fèn zuò qīng yóu。

母氏立春日庆七十

项安世

土牛门外打春鞭,彩凤堂前庆寿笺。tǔ niú mén wài dǎ chūn biān,cǎi fèng táng qián qìng shòu jiān。
西母东公俱得岁,古稀今有见双全。xī mǔ dōng gōng jù dé suì,gǔ xī jīn yǒu jiàn shuāng quán。
群仙别演长生籍,大历重开甲子年。qún xiān bié yǎn zhǎng shēng jí,dà lì zhòng kāi jiǎ zi nián。
更值圜坛鸡赦出,两封花诰一般鲜。gèng zhí huán tán jī shè chū,liǎng fēng huā gào yī bān xiān。

六叔母生朝

项安世

香梅细柳竞芳辰,预报新年两日春。xiāng méi xì liǔ jìng fāng chén,yù bào xīn nián liǎng rì chūn。
未得犀盘传菜缕,且看玉盏泛松仁。wèi dé xī pán chuán cài lǚ,qiě kàn yù zhǎn fàn sōng rén。
东风衮衮添孙竹,南极双双照寿椿。dōng fēng gǔn gǔn tiān sūn zhú,nán jí shuāng shuāng zhào shòu chūn。
正是门阑多喜日,乘龙娇客翠袍新。zhèng shì mén lán duō xǐ rì,chéng lóng jiāo kè cuì páo xīn。

又代作

项安世

绛帷犀镇绣帘低,翠竹龙香锦帕齐。jiàng wéi xī zhèn xiù lián dī,cuì zhú lóng xiāng jǐn pà qí。
百柂琼艘倾竹酝,千年眉寿辑萱闺。bǎi yí qióng sōu qīng zhú yùn,qiān nián méi shòu jí xuān guī。
堂东已见床堆笏,庭下行看玉满畦。táng dōng yǐ jiàn chuáng duī hù,tíng xià xíng kàn yù mǎn qí。
岁晚逢春知有意,天教齯齿受新褆。suì wǎn féng chūn zhī yǒu yì,tiān jiào ní chǐ shòu xīn tí。

妻兄任以道生朝

项安世

月律从渠大小旬,先生随意作生辰。yuè lǜ cóng qú dà xiǎo xún,xiān shēng suí yì zuò shēng chén。
以谦自养何嫌晦,与复俱来特地新。yǐ qiān zì yǎng hé xián huì,yǔ fù jù lái tè dì xīn。
千岁日将宫线数,五方云作寿香陈。qiān suì rì jiāng gōng xiàn shù,wǔ fāng yún zuò shòu xiāng chén。
葭灰寂寞今无赖,拟向黄钟托此身。jiā huī jì mò jīn wú lài,nǐ xiàng huáng zhōng tuō cǐ shēn。

十七弟生朝

项安世

至日阳生万事新,阿连于此庆生辰。zhì rì yáng shēng wàn shì xīn,ā lián yú cǐ qìng shēng chén。
一天云物皆和气,满市人家作贺宾。yī tiān yún wù jiē hé qì,mǎn shì rén jiā zuò hè bīn。
寿算暗随宫线长,科名行逐地雷伸。shòu suàn àn suí gōng xiàn zhǎng,kē míng xíng zhú dì léi shēn。
病夫已学陈根退,只愿庭前玉树春。bìng fū yǐ xué chén gēn tuì,zhǐ yuàn tíng qián yù shù chūn。

六叔父生朝三首

项安世

拂拂南薰入燕堂,兽炉清润酒尊凉。fú fú nán xūn rù yàn táng,shòu lú qīng rùn jiǔ zūn liáng。
筵开汤饼麦初熟,彩结茶花丝正香。yán kāi tāng bǐng mài chū shú,cǎi jié chá huā sī zhèng xiāng。
翠竹有孙添夏笋,红榴能笑发春妆。cuì zhú yǒu sūn tiān xià sǔn,hóng liú néng xiào fā chūn zhuāng。
都将造物无穷景,来与仙翁献寿觞。dōu jiāng zào wù wú qióng jǐng,lái yǔ xiān wēng xiàn shòu shāng。

六叔父生朝三首

项安世

夷惠之间得趣多,天教弥月占清和。yí huì zhī jiān dé qù duō,tiān jiào mí yuè zhàn qīng hé。
门当午市心如水,发插秋霜脸自酡。mén dāng wǔ shì xīn rú shuǐ,fā chā qiū shuāng liǎn zì tuó。
雨洗竹香侵瑞鸭,风翻荷润入杯螺。yǔ xǐ zhú xiāng qīn ruì yā,fēng fān hé rùn rù bēi luó。
欲知寿算长多少,楼外西江万里波。yù zhī shòu suàn zhǎng duō shǎo,lóu wài xī jiāng wàn lǐ bō。

六叔父生朝三首

项安世

百摺榴花照画筵,八千椿历记遐年。bǎi zhé liú huā zhào huà yán,bā qiān chūn lì jì xiá nián。
东公西母朱颜老,玉女金童彩服鲜。dōng gōng xī mǔ zhū yán lǎo,yù nǚ jīn tóng cǎi fú xiān。
梅雨涨添春色酒,麦秋黄起寿炉烟。méi yǔ zhǎng tiān chūn sè jiǔ,mài qiū huáng qǐ shòu lú yān。
铜壶未下三更水,犹是清和四月天。tóng hú wèi xià sān gèng shuǐ,yóu shì qīng hé sì yuè tiān。

伯父生朝

项安世

前宵谷雨放茶旗,昨日重三转酒池。qián xiāo gǔ yǔ fàng chá qí,zuó rì zhòng sān zhuǎn jiǔ chí。
彩杖插花明兔碗,红牙调曲劝鸾卮。cǎi zhàng chā huā míng tù wǎn,hóng yá diào qū quàn luán zhī。
煌煌朱脸烘华发,奕奕清睛耿秀眉。huáng huáng zhū liǎn hōng huá fā,yì yì qīng jīng gěng xiù méi。
南极寿星只此是,不须高向画图窥。nán jí shòu xīng zhǐ cǐ shì,bù xū gāo xiàng huà tú kuī。

寿邱安抚二首

项安世

湖上高荷五月凉,云间三五桂华香。hú shàng gāo hé wǔ yuè liáng,yún jiān sān wǔ guì huá xiāng。
蒲葵影里民无暑,飞镜光中吏有霜。pú kuí yǐng lǐ mín wú shǔ,fēi jìng guāng zhōng lì yǒu shuāng。
日近天申才半浃,阳居大夏恰中央。rì jìn tiān shēn cái bàn jiā,yáng jū dà xià qià zhōng yāng。
定扶真主开炎运,雪耻归来报上皇。dìng fú zhēn zhǔ kāi yán yùn,xuě chǐ guī lái bào shàng huáng。

寿邱安抚二首

项安世

当年诏使再来时,物色依人喜可知。dāng nián zhào shǐ zài lái shí,wù sè yī rén xǐ kě zhī。
萱麝半黄宜寿母,箨龙新绿见孙枝。xuān shè bàn huáng yí shòu mǔ,tuò lóng xīn lǜ jiàn sūn zhī。
清香画戟沈沈处,永日薰风细细吹。qīng xiāng huà jǐ shěn shěn chù,yǒng rì xūn fēng xì xì chuī。
阁上南山青不尽,一杯相属寿无期。gé shàng nán shān qīng bù jǐn,yī bēi xiāng shǔ shòu wú qī。

用韵寿郑子仁二首

项安世

千载吾家得郑君,至今情义蔼于春。qiān zài wú jiā dé zhèng jūn,zhì jīn qíng yì ǎi yú chūn。
向人心事缁衣武,伴我躬耕谷口真。xiàng rén xīn shì zī yī wǔ,bàn wǒ gōng gēng gǔ kǒu zhēn。
父老尚谈宣幕事,世科元是探花人。fù lǎo shàng tán xuān mù shì,shì kē yuán shì tàn huā rén。
朱庭玉色浑相似,曾向冰绡识寿神。zhū tíng yù sè hún xiāng shì,céng xiàng bīng xiāo shí shòu shén。