古诗词

高风台歌

项安世

台之高不知其几仞兮,但见燕雀仰视如冥鸿。tái zhī gāo bù zhī qí jǐ rèn xī,dàn jiàn yàn què yǎng shì rú míng hóng。
风之来不知其几里兮,但见南海北海声逢逢。fēng zhī lái bù zhī qí jǐ lǐ xī,dàn jiàn nán hǎi běi hǎi shēng féng féng。
我时醉卧洞庭之北巴山东,耳边澒洞呼汹怖杀侬。wǒ shí zuì wò dòng tíng zhī běi bā shān dōng,ěr biān hòng dòng hū xiōng bù shā nóng。
起来欠伸拍鸿蒙,问谁作此狡狯变化惊盲聋,乃是清江江上盘园翁。qǐ lái qiàn shēn pāi hóng méng,wèn shuí zuò cǐ jiǎo kuài biàn huà jīng máng lóng,nǎi shì qīng jiāng jiāng shàng pán yuán wēng。
翁本自与时人同,袍带靴笏从儿童。wēng běn zì yǔ shí rén tóng,páo dài xuē hù cóng ér tóng。
亦尝随牒作小史,亦尝建纛称元戎。yì cháng suí dié zuò xiǎo shǐ,yì cháng jiàn dào chēng yuán róng。
偶然兴尽自返盘园中,意行倦止由心胸,岂与郢中小儿论雌雄。ǒu rán xīng jǐn zì fǎn pán yuán zhōng,yì xíng juàn zhǐ yóu xīn xiōng,qǐ yǔ yǐng zhōng xiǎo ér lùn cí xióng。
儿曹颠倒鸡著笼,金朱眯眼视梦梦。ér cáo diān dào jī zhù lóng,jīn zhū mī yǎn shì mèng mèng。
仰见騄骥脱鞅行青空,便欲俎豆老子配食蜚廉宫。yǎng jiàn lù jì tuō yāng xíng qīng kōng,biàn yù zǔ dòu lǎo zi pèi shí fēi lián gōng。
纷纷俗论安足穷,二三君子人中龙。fēn fēn sú lùn ān zú qióng,èr sān jūn zi rén zhōng lóng。
南安太守科甲高,袖有桂馆之香风。nán ān tài shǒu kē jiǎ gāo,xiù yǒu guì guǎn zhī xiāng fēng。
庐陵相公名位高,笔有造化之春风。lú líng xiāng gōng míng wèi gāo,bǐ yǒu zào huà zhī chūn fēng。
雨岩居士卧榻高,句有湖海之英风。yǔ yán jū shì wò tà gāo,jù yǒu hú hǎi zhī yīng fēng。
三君合谋奏天公,急羁此老勿使慵。sān jūn hé móu zòu tiān gōng,jí jī cǐ lǎo wù shǐ yōng。
国于羊角九万里,奄有九霄寒露之空蒙。guó yú yáng jiǎo jiǔ wàn lǐ,yǎn yǒu jiǔ xiāo hán lù zhī kōng méng。
封师巽伯为附庸,不许抗表辞官封。fēng shī xùn bó wèi fù yōng,bù xǔ kàng biǎo cí guān fēng。
向来挂冠冠愈穹,老子一笑朱颜红。xiàng lái guà guān guān yù qióng,lǎo zi yī xiào zhū yán hóng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

重五听谈昨梦

项安世

节里听儿辈,杯行话日期。jié lǐ tīng ér bèi,bēi xíng huà rì qī。
别来三剥粽,忆著四颁衣。bié lái sān bō zòng,yì zhù sì bān yī。
久病忘前后,斯言果是非。jiǔ bìng wàng qián hòu,sī yán guǒ shì fēi。
只疑清夜梦,曾到九门归。zhǐ yí qīng yè mèng,céng dào jiǔ mén guī。

八日丹阳相遇

项安世

舟楫庭闱近,衣裳步武轻。zhōu jí tíng wéi jìn,yī shang bù wǔ qīng。
逆风犹作态,寒日为开晴。nì fēng yóu zuò tài,hán rì wèi kāi qíng。
独客天边住,全家水面行。dú kè tiān biān zhù,quán jiā shuǐ miàn xíng。
今朝逢一笑,此乐冠生平。jīn cháo féng yī xiào,cǐ lè guān shēng píng。

夏夜入城

项安世

巾栉侵残夜,衣裳谒上官。jīn zhì qīn cán yè,yī shang yè shàng guān。
市心偏得热,堤面自生寒。shì xīn piān dé rè,dī miàn zì shēng hán。
水阔江湖小,川平象纬宽。shuǐ kuò jiāng hú xiǎo,chuān píng xiàng wěi kuān。
篮舆得佳梦,摇兀又惊残。lán yú dé jiā mèng,yáo wù yòu jīng cán。

次前韵招郑检法

项安世

人健萸真好,尊开菊自知。rén jiàn yú zhēn hǎo,zūn kāi jú zì zhī。
无聊念前日,一笑及斯时。wú liáo niàn qián rì,yī xiào jí sī shí。
高处云如帽,愁边雨欲丝。gāo chù yún rú mào,chóu biān yǔ yù sī。
能来纸窗底,相伴赋新诗。néng lái zhǐ chuāng dǐ,xiāng bàn fù xīn shī。

大人生朝代诸儿五首以春风花草香为韵

项安世

何物堪为寿,南华有大椿。hé wù kān wèi shòu,nán huá yǒu dà chūn。
根株天地远,枝叶岁时新。gēn zhū tiān dì yuǎn,zhī yè suì shí xīn。
十倍大彭国,百分清渭滨。shí bèi dà péng guó,bǎi fēn qīng wèi bīn。
周星八千度,才是一番春。zhōu xīng bā qiān dù,cái shì yī fān chūn。

用韵为十六弟寿

项安世

南极星中老,朱陵洞里仙。nán jí xīng zhōng lǎo,zhū líng dòng lǐ xiān。
相呼乘大夏,抱出送高贤。xiāng hū chéng dà xià,bào chū sòng gāo xián。
八荚蓂垂地,初弦桂拂天。bā jiá míng chuí dì,chū xián guì fú tiān。
它时南宛路,此日正开筵。tā shí nán wǎn lù,cǐ rì zhèng kāi yán。

自黄州赤壁抛过三江口危甚

项安世

直打矶头上,横抛江口开。zhí dǎ jī tóu shàng,héng pāo jiāng kǒu kāi。
水将天共去,风与浪俱来。shuǐ jiāng tiān gòng qù,fēng yǔ làng jù lái。
人压船舷正,竿牵帆索回。rén yā chuán xián zhèng,gān qiān fān suǒ huí。
长年夸好手,不道客心灰。zhǎng nián kuā hǎo shǒu,bù dào kè xīn huī。

送潭州陈运使二首

项安世

薄命真如此,兹行如识公。báo mìng zhēn rú cǐ,zī xíng rú shí gōng。
从来半生愿,不畀数旬同。cóng lái bàn shēng yuàn,bù bì shù xún tóng。
官事埋头过,江船转眼空。guān shì mái tóu guò,jiāng chuán zhuǎn yǎn kōng。
可能倾盖地,直作急流中。kě néng qīng gài dì,zhí zuò jí liú zhōng。

送潭州陈运使二首

项安世

惜分频卜夜,此意我知公。xī fēn pín bo yè,cǐ yì wǒ zhī gōng。
古事多疑信,今人足异同。gǔ shì duō yí xìn,jīn rén zú yì tóng。
何年操棐几,三月坐春风。hé nián cāo fěi jǐ,sān yuè zuò chūn fēng。
但记匆匆字,深题大带中。dàn jì cōng cōng zì,shēn tí dà dài zhōng。

沥涧吴太皇庙

项安世

行间得子明,笑里下兹城。xíng jiān dé zi míng,xiào lǐ xià zī chéng。
好汉人难识,髯郎鉴独精。hǎo hàn rén nán shí,rán láng jiàn dú jīng。
溪巫荐村酒,舟子问江程。xī wū jiàn cūn jiǔ,zhōu zi wèn jiāng chéng。
颇忆濡须否,风幡作战声。pǒ yì rú xū fǒu,fēng fān zuò zhàn shēng。

小塘道中小雨二首

项安世

元日暄如许,新春气未齐。yuán rì xuān rú xǔ,xīn chūn qì wèi qí。
悬知当作雨,多谢不成泥。xuán zhī dāng zuò yǔ,duō xiè bù chéng ní。
头有高低坂,人如上下梯。tóu yǒu gāo dī bǎn,rén rú shàng xià tī。
更晴三四日,可以到湘西。gèng qíng sān sì rì,kě yǐ dào xiāng xī。

小塘道中小雨二首

项安世

隐隐轻雷动,昏昏野市迷。yǐn yǐn qīng léi dòng,hūn hūn yě shì mí。
嫩云时绽日,暖雨半含凄。nèn yún shí zhàn rì,nuǎn yǔ bàn hán qī。
时节新装束,人家小鼓鼙。shí jié xīn zhuāng shù,rén jiā xiǎo gǔ pí。
晚来扶路看,往往醉如泥。wǎn lái fú lù kàn,wǎng wǎng zuì rú ní。

小雨

项安世

小雨散炎毒,微风生早秋。xiǎo yǔ sàn yán dú,wēi fēng shēng zǎo qiū。
清凉人意足,厌浥草光浮。qīng liáng rén yì zú,yàn yì cǎo guāng fú。
夜枕梦新熟,晓窗梳不收。yè zhěn mèng xīn shú,xiǎo chuāng shū bù shōu。
茅栏听好语,香稻起西畴。máo lán tīng hǎo yǔ,xiāng dào qǐ xī chóu。

陈信民求诗

项安世

子合陈平甫,吾当项信求。zi hé chén píng fǔ,wú dāng xiàng xìn qiú。
食兵吾不愧,门辙子方贫。shí bīng wú bù kuì,mén zhé zi fāng pín。
老眼观斯世,多情尚若人。lǎo yǎn guān sī shì,duō qíng shàng ruò rén。
相过无远近,元不计冬春。xiāng guò wú yuǎn jìn,yuán bù jì dōng chūn。

次韵郑检法与胡教授论诗

项安世

古诗亡狗曲,新样入桑间。gǔ shī wáng gǒu qū,xīn yàng rù sāng jiān。
论稍经坡谷,人方敬杜颜。lùn shāo jīng pō gǔ,rén fāng jìng dù yán。
天机转杼轴,僧衲忌斓斑。tiān jī zhuǎn zhù zhóu,sēng nà jì lán bān。
妙处无多泄,从来造物悭。miào chù wú duō xiè,cóng lái zào wù qiān。
1394«3456789»