古诗词

高风台歌

项安世

台之高不知其几仞兮,但见燕雀仰视如冥鸿。tái zhī gāo bù zhī qí jǐ rèn xī,dàn jiàn yàn què yǎng shì rú míng hóng。
风之来不知其几里兮,但见南海北海声逢逢。fēng zhī lái bù zhī qí jǐ lǐ xī,dàn jiàn nán hǎi běi hǎi shēng féng féng。
我时醉卧洞庭之北巴山东,耳边澒洞呼汹怖杀侬。wǒ shí zuì wò dòng tíng zhī běi bā shān dōng,ěr biān hòng dòng hū xiōng bù shā nóng。
起来欠伸拍鸿蒙,问谁作此狡狯变化惊盲聋,乃是清江江上盘园翁。qǐ lái qiàn shēn pāi hóng méng,wèn shuí zuò cǐ jiǎo kuài biàn huà jīng máng lóng,nǎi shì qīng jiāng jiāng shàng pán yuán wēng。
翁本自与时人同,袍带靴笏从儿童。wēng běn zì yǔ shí rén tóng,páo dài xuē hù cóng ér tóng。
亦尝随牒作小史,亦尝建纛称元戎。yì cháng suí dié zuò xiǎo shǐ,yì cháng jiàn dào chēng yuán róng。
偶然兴尽自返盘园中,意行倦止由心胸,岂与郢中小儿论雌雄。ǒu rán xīng jǐn zì fǎn pán yuán zhōng,yì xíng juàn zhǐ yóu xīn xiōng,qǐ yǔ yǐng zhōng xiǎo ér lùn cí xióng。
儿曹颠倒鸡著笼,金朱眯眼视梦梦。ér cáo diān dào jī zhù lóng,jīn zhū mī yǎn shì mèng mèng。
仰见騄骥脱鞅行青空,便欲俎豆老子配食蜚廉宫。yǎng jiàn lù jì tuō yāng xíng qīng kōng,biàn yù zǔ dòu lǎo zi pèi shí fēi lián gōng。
纷纷俗论安足穷,二三君子人中龙。fēn fēn sú lùn ān zú qióng,èr sān jūn zi rén zhōng lóng。
南安太守科甲高,袖有桂馆之香风。nán ān tài shǒu kē jiǎ gāo,xiù yǒu guì guǎn zhī xiāng fēng。
庐陵相公名位高,笔有造化之春风。lú líng xiāng gōng míng wèi gāo,bǐ yǒu zào huà zhī chūn fēng。
雨岩居士卧榻高,句有湖海之英风。yǔ yán jū shì wò tà gāo,jù yǒu hú hǎi zhī yīng fēng。
三君合谋奏天公,急羁此老勿使慵。sān jūn hé móu zòu tiān gōng,jí jī cǐ lǎo wù shǐ yōng。
国于羊角九万里,奄有九霄寒露之空蒙。guó yú yáng jiǎo jiǔ wàn lǐ,yǎn yǒu jiǔ xiāo hán lù zhī kōng méng。
封师巽伯为附庸,不许抗表辞官封。fēng shī xùn bó wèi fù yōng,bù xǔ kàng biǎo cí guān fēng。
向来挂冠冠愈穹,老子一笑朱颜红。xiàng lái guà guān guān yù qióng,lǎo zi yī xiào zhū yán hóng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

竹小口候风

项安世

河边高柳种成帷,隔尽朝阳与夕曦。hé biān gāo liǔ zhǒng chéng wéi,gé jǐn cháo yáng yǔ xī xī。
卧看绿阴凉吹里,纷纷黄叶下如筛。wò kàn lǜ yīn liáng chuī lǐ,fēn fēn huáng yè xià rú shāi。

次韵送刘都干赴金陵

项安世

六朝宫殿台城古,千徼貔貅幕府尊。liù cháo gōng diàn tái chéng gǔ,qiān jiǎo pí xiū mù fǔ zūn。
消得能诗如小谢,去吟佳句张辕门。xiāo dé néng shī rú xiǎo xiè,qù yín jiā jù zhāng yuán mén。

次韵送刘都干赴金陵

项安世

美人去作江东云,此酒何时共一樽。měi rén qù zuò jiāng dōng yún,cǐ jiǔ hé shí gòng yī zūn。
若上高楼望吴越,亦须回首念荆门。ruò shàng gāo lóu wàng wú yuè,yì xū huí shǒu niàn jīng mén。

次韵送刘都干赴金陵

项安世

坐中无子不复乐,幕下得君应更尊。zuò zhōng wú zi bù fù lè,mù xià dé jūn yīng gèng zūn。
相思不似此江水,日日解到西州门。xiāng sī bù shì cǐ jiāng shuǐ,rì rì jiě dào xī zhōu mén。

次韵送刘都干赴金陵

项安世

商妇唱歌歌断魂,吴姬压酒酒盈樽。shāng fù chàng gē gē duàn hún,wú jī yā jiǔ jiǔ yíng zūn。
金陵子弟相呼唤,醉著轻衫过市门。jīn líng zi dì xiāng hū huàn,zuì zhù qīng shān guò shì mén。

次韵送刘都干赴金陵

项安世

且可勤买抛青春,酌以瘿藤之文樽。qiě kě qín mǎi pāo qīng chūn,zhuó yǐ yǐng téng zhī wén zūn。
与君只欲醉中别,切莫更歌驹在门。yǔ jūn zhǐ yù zuì zhōng bié,qiè mò gèng gē jū zài mén。

次韵送刘都干赴金陵

项安世

风急柳丝飞漠漠,雨馀花片落阴阴。fēng jí liǔ sī fēi mò mò,yǔ yú huā piàn luò yīn yīn。
行人正用此时去,忍听逢逢船鼓音。xíng rén zhèng yòng cǐ shí qù,rěn tīng féng féng chuán gǔ yīn。

次韵送刘都干赴金陵

项安世

桃花逐水水初长,草色迷春春正阴。táo huā zhú shuǐ shuǐ chū zhǎng,cǎo sè mí chūn chūn zhèng yīn。
客子带将春色去,离歌肠断不成音。kè zi dài jiāng chūn sè qù,lí gē cháng duàn bù chéng yīn。

次韵送刘都干赴金陵

项安世

涌金门外青莲荡,朱雀桁边细柳阴。yǒng jīn mén wài qīng lián dàng,zhū què héng biān xì liǔ yīn。
小艇年年寄湖海,教成儿女作吴音。xiǎo tǐng nián nián jì hú hǎi,jiào chéng ér nǚ zuò wú yīn。

以霜柿饷郑检法

项安世

发毛似霜纷纷白,心地如砂炯炯丹。fā máo shì shuāng fēn fēn bái,xīn dì rú shā jiǒng jiǒng dān。
细数诸公谁称此,陶窗居士最宜餐。xì shù zhū gōng shuí chēng cǐ,táo chuāng jū shì zuì yí cān。

赠石首李令

项安世

风荻点头如我助,江豚吐气欲谁冤。fēng dí diǎn tóu rú wǒ zhù,jiāng tún tǔ qì yù shuí yuān。
岸边有客来求脍,只与餐鱼莫与言。àn biān yǒu kè lái qiú kuài,zhǐ yǔ cān yú mò yǔ yán。

赠石首李令

项安世

老子头颅新似雪,元兄邱垄旧成阴。lǎo zi tóu lú xīn shì xuě,yuán xiōng qiū lǒng jiù chéng yīn。
莫谈三十年前事,愁损河阳一县心。mò tán sān shí nián qián shì,chóu sǔn hé yáng yī xiàn xīn。

过彭泽县

项安世

去家百里便言归,犹道无成白首非。qù jiā bǎi lǐ biàn yán guī,yóu dào wú chéng bái shǒu fēi。
万里青天行蜀道,此心何日得无违。wàn lǐ qīng tiān xíng shǔ dào,cǐ xīn hé rì dé wú wéi。

南康刘知录惠贶诗编

项安世

枫疏栗雏康山老,石出舟横汇泽贫。fēng shū lì chú kāng shān lǎo,shí chū zhōu héng huì zé pín。
挂钵西街三十日,不知邻屋是诗人。guà bō xī jiē sān shí rì,bù zhī lín wū shì shī rén。

次韵胡季履鹅梨绝句

项安世

饤坐只供儿女爱,蒸来堪与俗人言。dìng zuò zhǐ gōng ér nǚ ài,zhēng lái kān yǔ sú rén yán。
故应世上逃名者,火枣同功赴一原。gù yīng shì shàng táo míng zhě,huǒ zǎo tóng gōng fù yī yuán。