古诗词

寄题荆南王君行牧斋

项安世

千斤黑牸将黄犊,八岁山童手坚竹。qiān jīn hēi zì jiāng huáng dú,bā suì shān tóng shǒu jiān zhú。
呵牛行前童御之,坤艮为谦直初六。hē niú xíng qián tóng yù zhī,kūn gěn wèi qiān zhí chū liù。
夷山入地山已庳,微阴更在山之麓。yí shān rù dì shān yǐ bì,wēi yīn gèng zài shān zhī lù。
观爻玩象谦复谦,不待占辞意先足。guān yáo wán xiàng qiān fù qiān,bù dài zhàn cí yì xiān zú。
姬公作繇更何言,利用直堪航四渎。jī gōng zuò yáo gèng hé yán,lì yòng zhí kān háng sì dú。
虽然用著体未明,后学相寻谁与告。suī rán yòng zhù tǐ wèi míng,hòu xué xiāng xún shuí yǔ gào。
拳拳鲁叟重抽关,此路欲行须自牧。quán quán lǔ sǒu zhòng chōu guān,cǐ lù yù xíng xū zì mù。
有如子稚母更柔,弭耳阿童惟所逐。yǒu rú zi zhì mǔ gèng róu,mǐ ěr ā tóng wéi suǒ zhú。
晓随鞭影上冈峦,暮载歌声返茅屋。xiǎo suí biān yǐng shàng gāng luán,mù zài gē shēng fǎn máo wū。
不知身大童子小,但觉气和情性熟。bù zhī shēn dà tóng zi xiǎo,dàn jué qì hé qíng xìng shú。
王郎于我丈人行,少秉谦爻晚尤笃。wáng láng yú wǒ zhàng rén xíng,shǎo bǐng qiān yáo wǎn yóu dǔ。
自称身是牧牛人,不向天家请官粟。zì chēng shēn shì mù niú rén,bù xiàng tiān jiā qǐng guān sù。
书来蜀道告我言,牧事年来有条目。shū lái shǔ dào gào wǒ yán,mù shì nián lái yǒu tiáo mù。
成时直到东家矩,造端先自西邻牿。chéng shí zhí dào dōng jiā jǔ,zào duān xiān zì xī lín gù。
邪闲诚存定章程,石确龙潜防反覆。xié xián chéng cún dìng zhāng chéng,shí què lóng qián fáng fǎn fù。
已将四语了卿法,更用一言从我卜。yǐ jiāng sì yǔ le qīng fǎ,gèng yòng yī yán cóng wǒ bo。
我生冉冉向无闻,此事骎骎下乔木。wǒ shēng rǎn rǎn xiàng wú wén,cǐ shì qīn qīn xià qiáo mù。
三年道路寡师友,万里奔驰妨诵读。sān nián dào lù guǎ shī yǒu,wàn lǐ bēn chí fáng sòng dú。
角羁闻道老无成,此语最悲那可复。jiǎo jī wén dào lǎo wú chéng,cǐ yǔ zuì bēi nà kě fù。
急须水落下夔门,走向牧斋听一曲。jí xū shuǐ luò xià kuí mén,zǒu xiàng mù zhāi tīng yī qū。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

过故宜城

项安世

跋马南城吊楚王,寂寥迁国岁年长。bá mǎ nán chéng diào chǔ wáng,jì liáo qiān guó suì nián zhǎng。
故宫白道埋春草,小市青旗挂夕阳。gù gōng bái dào mái chūn cǎo,xiǎo shì qīng qí guà xī yáng。
时有野鸡吞堕珥,更无遗像镇祠堂。shí yǒu yě jī tūn duò ěr,gèng wú yí xiàng zhèn cí táng。
只应平路桥边水,曾照当时后苑妆。zhǐ yīng píng lù qiáo biān shuǐ,céng zhào dāng shí hòu yuàn zhuāng。

过故宜城

项安世

我行熊绎故王都,十里南墙俯赤湖。wǒ xíng xióng yì gù wáng dōu,shí lǐ nán qiáng fǔ chì hú。
想见当时宁有晋,那知此地更逃吴。xiǎng jiàn dāng shí níng yǒu jìn,nà zhī cǐ dì gèng táo wú。
宫门自昔通城北,墓碣多年立路隅。gōng mén zì xī tōng chéng běi,mù jié duō nián lì lù yú。
欲仗青烟询白鸟,背人飞去不容呼。yù zhàng qīng yān xún bái niǎo,bèi rén fēi qù bù róng hū。

都下次韵谢松阳沈术人二首

项安世

向来定远太平平,自殿银袍五百英。xiàng lái dìng yuǎn tài píng píng,zì diàn yín páo wǔ bǎi yīng。
觜距不堪夸试席,齿牙无复近乡评。zī jù bù kān kuā shì xí,chǐ yá wú fù jìn xiāng píng。
重探虎穴颜何厚,忽见稽山眼暂明。zhòng tàn hǔ xué yán hé hòu,hū jiàn jī shān yǎn zàn míng。
赖有东阳老居士,相逢一笑又诗成。lài yǒu dōng yáng lǎo jū shì,xiāng féng yī xiào yòu shī chéng。

都下次韵谢松阳沈术人二首

项安世

下帘读易沈君平,老向人间识世英。xià lián dú yì shěn jūn píng,lǎo xiàng rén jiān shí shì yīng。
戏把年龄聊复问,从来富贵不须评。xì bǎ nián líng liáo fù wèn,cóng lái fù guì bù xū píng。
联翩诗笔粗豪甚,矍铄精神顾盼明。lián piān shī bǐ cū háo shén,jué shuò jīng shén gù pàn míng。
我欲求田古松邑,君言此计几时成。wǒ yù qiú tián gǔ sōng yì,jūn yán cǐ jì jǐ shí chéng。

酬绍兴梁监酒

项安世

伯鸾长啸出东都,来卜龙邱二亩居。bó luán zhǎng xiào chū dōng dōu,lái bo lóng qiū èr mǔ jū。
千岁仍昆作英语,五噫文采尚周馀。qiān suì réng kūn zuò yīng yǔ,wǔ yī wén cǎi shàng zhōu yú。
胸中万卷未得力,堂下一言谁识渠。xiōng zhōng wàn juǎn wèi dé lì,táng xià yī yán shuí shí qú。
我亦微官方冷甚,恨无燕玉可相嘘。wǒ yì wēi guān fāng lěng shén,hèn wú yàn yù kě xiāng xū。

病中谢客

项安世

方丈山中太史公,二年湖海困飘蓬。fāng zhàng shān zhōng tài shǐ gōng,èr nián hú hǎi kùn piāo péng。
黄天荡里逢惊浪,百里荒前阻逆风。huáng tiān dàng lǐ féng jīng làng,bǎi lǐ huāng qián zǔ nì fēng。
已到乡闾犹梦魇,每闻车马便心忪。yǐ dào xiāng lǘ yóu mèng yǎn,měi wén chē mǎ biàn xīn sōng。
客来但道先生病,自教应门两秃童。kè lái dàn dào xiān shēng bìng,zì jiào yīng mén liǎng tū tóng。

九月呈运使卢检院

项安世

法官蒇事三灵格,山国休工万宝成。fǎ guān chǎn shì sān líng gé,shān guó xiū gōng wàn bǎo chéng。
虏使此时心暂展,丽谯高处眼增明。lǔ shǐ cǐ shí xīn zàn zhǎn,lì qiáo gāo chù yǎn zēng míng。
搴帷正在煎萸俗,缀席何妨伴菊倾。qiān wéi zhèng zài jiān yú sú,zhuì xí hé fáng bàn jú qīng。
此会明年公莫问,赐来应有一枝荣。cǐ huì míng nián gōng mò wèn,cì lái yīng yǒu yī zhī róng。

月台

项安世

小筑南台倚北亭,一方荆玉可云屏。xiǎo zhù nán tái yǐ běi tíng,yī fāng jīng yù kě yún píng。
峡中暮雨尝疏月,秋后天河始见星。xiá zhōng mù yǔ cháng shū yuè,qiū hòu tiān hé shǐ jiàn xīng。
初与羿妃为此会,自开夔子几千龄。chū yǔ yì fēi wèi cǐ huì,zì kāi kuí zi jǐ qiān líng。
我虽不饮心先醉,坐汲寒光当渌醽。wǒ suī bù yǐn xīn xiān zuì,zuò jí hán guāng dāng lù líng。

书怀

项安世

君如快马捷先鸣,上便追风不计程。jūn rú kuài mǎ jié xiān míng,shàng biàn zhuī fēng bù jì chéng。
杨监西江推格律,陆郎东海服才情。yáng jiān xī jiāng tuī gé lǜ,lù láng dōng hǎi fú cái qíng。
栽培花木心无事,弹压湖山句有声。zāi péi huā mù xīn wú shì,dàn yā hú shān jù yǒu shēng。
如许清名刚不惜,苦来蛮角建愁城。rú xǔ qīng míng gāng bù xī,kǔ lái mán jiǎo jiàn chóu chéng。

寒食夜对月

项安世

朱公自有五湖天,介子何须九县田。zhū gōng zì yǒu wǔ hú tiān,jiè zi hé xū jiǔ xiàn tián。
无限东风原上泪,尽输西子月中船。wú xiàn dōng fēng yuán shàng lèi,jǐn shū xī zi yuè zhōng chuán。
梨花自怯嫦娥白,鞦影终随永夜偏。lí huā zì qiè cháng é bái,qiū yǐng zhōng suí yǒng yè piān。
江海归来无赐火,幸分光彩到愁边。jiāng hǎi guī lái wú cì huǒ,xìng fēn guāng cǎi dào chóu biān。

十六夜州宅观月

项安世

青天碧海桂光流,已是人间万古愁。qīng tiān bì hǎi guì guāng liú,yǐ shì rén jiān wàn gǔ chóu。
野阔江深那向楚,霜深露冷更逢秋。yě kuò jiāng shēn nà xiàng chǔ,shuāng shēn lù lěng gèng féng qiū。
此时此地俱清绝,无酒无诗得索休。cǐ shí cǐ dì jù qīng jué,wú jiǔ wú shī dé suǒ xiū。
太守尚嫌高兴少,卷云飞雨架层楼。tài shǒu shàng xián gāo xīng shǎo,juǎn yún fēi yǔ jià céng lóu。

正月十四夜月色奇甚

项安世

去年风雨暗元宵,今岁悬知月色饶。qù nián fēng yǔ àn yuán xiāo,jīn suì xuán zhī yuè sè ráo。
突兀一灯离海峤,苍茫万点赴星桥。tū wù yī dēng lí hǎi jiào,cāng máng wàn diǎn fù xīng qiáo。
足声殷地仍车马,人语喧天更鼓箫。zú shēng yīn dì réng chē mǎ,rén yǔ xuān tiān gèng gǔ xiāo。
定是封夷畏娥婺,断无轻吹一丝摇。dìng shì fēng yí wèi é wù,duàn wú qīng chuī yī sī yáo。

五更至城下

项安世

身闲最怕俗间忙,夜短仍妨睡思长。shēn xián zuì pà sú jiān máng,yè duǎn réng fáng shuì sī zhǎng。
戍柝传更催曲枕,领舆将梦踏黄塘。shù tuò chuán gèng cuī qū zhěn,lǐng yú jiāng mèng tà huáng táng。
湿云裹月江天白,小雨蒸春草树香。shī yún guǒ yuè jiāng tiān bái,xiǎo yǔ zhēng chūn cǎo shù xiāng。
却到城门听画角,倚空楼堞正苍苍。què dào chéng mén tīng huà jiǎo,yǐ kōng lóu dié zhèng cāng cāng。

送李大著赴阙

项安世

玉观金桥无限诗,楚臣汉女不胜悲。yù guān jīn qiáo wú xiàn shī,chǔ chén hàn nǚ bù shèng bēi。
如今荡荡平平矣,却合融融泄泄之。rú jīn dàng dàng píng píng yǐ,què hé róng róng xiè xiè zhī。
八陛加恩须大册,三朝修史待宏规。bā bì jiā ēn xū dà cè,sān cháo xiū shǐ dài hóng guī。
回头莫忘巴陵酒,病渴多年少一卮。huí tóu mò wàng bā líng jiǔ,bìng kě duō nián shǎo yī zhī。

送章升之料院自鱼关还阙

项安世

忆侍先皇二紫宸,殿头亲见锁厅人。yì shì xiān huáng èr zǐ chén,diàn tóu qīn jiàn suǒ tīng rén。
画帘宫烛程书了,黄牒青袍拜赐频。huà lián gōng zhú chéng shū le,huáng dié qīng páo bài cì pín。
万使回朝天亦老,十年旅食梦如新。wàn shǐ huí cháo tiān yì lǎo,shí nián lǚ shí mèng rú xīn。
当时学士今头白,却送郎君作近臣。dāng shí xué shì jīn tóu bái,què sòng láng jūn zuò jìn chén。