古诗词

次韵苏主管小矾山歌

项安世

大字峥嵘如石柱,小字参差似钗股。dà zì zhēng róng rú shí zhù,xiǎo zì cān chà shì chāi gǔ。
醉中写出矾山歌,梦中飞入矾山路。zuì zhōng xiě chū fán shān gē,mèng zhōng fēi rù fán shān lù。
恍然身在家林间,壶公八柱横当前。huǎng rán shēn zài jiā lín jiān,hú gōng bā zhù héng dāng qián。
并州剪刀色如水,剪取一半壶公烟。bìng zhōu jiǎn dāo sè rú shuǐ,jiǎn qǔ yī bàn hú gōng yān。
袖归阁置晴窗著,相伴匡床闲企脚。xiù guī gé zhì qíng chuāng zhù,xiāng bàn kuāng chuáng xián qǐ jiǎo。
浑家惊喜看不休,一拳寒雪春未收。hún jiā jīng xǐ kàn bù xiū,yī quán hán xuě chūn wèi shōu。
但怪长身成缩瑟,不见当年倚天立。dàn guài zhǎng shēn chéng suō sè,bù jiàn dāng nián yǐ tiān lì。
昔如四辅朝帝乡,今如侏儒栏楯旁。xī rú sì fǔ cháo dì xiāng,jīn rú zhū rú lán dùn páng。
元是山灵有诗癖,要来丈室亲词客。yuán shì shān líng yǒu shī pǐ,yào lái zhàng shì qīn cí kè。
帝令费老下教之,千仞高崖缩盈尺。dì lìng fèi lǎo xià jiào zhī,qiān rèn gāo yá suō yíng chǐ。
又怪素发垂冰肤,不见当年青玉腴。yòu guài sù fā chuí bīng fū,bù jiàn dāng nián qīng yù yú。
昔如婑媠春风髻,今如点滴银盘酥。xī rú ruí tuǒ chūn fēng jì,jīn rú diǎn dī yín pán sū。
元是山灵生老思,时世梳妆非所喜。yuán shì shān líng shēng lǎo sī,shí shì shū zhuāng fēi suǒ xǐ。
帝令河汉下濯之,洗尽烟岚见云子。dì lìng hé hàn xià zhuó zhī,xǐ jǐn yān lán jiàn yún zi。
四翁相对凛不他,正味森森酸齿牙。sì wēng xiāng duì lǐn bù tā,zhèng wèi sēn sēn suān chǐ yá。
更着玚花成五友,同名共色相辉华。gèng zhe chàng huā chéng wǔ yǒu,tóng míng gòng sè xiāng huī huá。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

司马侍郎挽诗

项安世

生身何恨晚,犹识孝曾孙。shēng shēn hé hèn wǎn,yóu shí xiào céng sūn。
姓字惊乔木,仪型想九原。xìng zì jīng qiáo mù,yí xíng xiǎng jiǔ yuán。
百年馀父老,双泪落轺轩。bǎi nián yú fù lǎo,shuāng lèi luò yáo xuān。
此意今谁领,凭高只断魂。cǐ yì jīn shuí lǐng,píng gāo zhǐ duàn hún。

挽荆南帅张左司诗

项安世

霄汉占贤辅,乾坤失大儒。xiāo hàn zhàn xián fǔ,qián kūn shī dà rú。
斯文断命脉,识者叹穷途。sī wén duàn mìng mài,shí zhě tàn qióng tú。
独拥全名去,谁供一世须。dú yōng quán míng qù,shuí gōng yī shì xū。
空馀千载事,不尽惜良图。kōng yú qiān zài shì,bù jǐn xī liáng tú。

挽荆南帅张左司诗

项安世

自古谁无死,斯人有重轻。zì gǔ shuí wú sǐ,sī rén yǒu zhòng qīng。
诸生望模楷,吾道倚权衡。zhū shēng wàng mó kǎi,wú dào yǐ quán héng。
一发千钧挽,中流砥柱倾。yī fā qiān jūn wǎn,zhōng liú dǐ zhù qīng。
平生忧国事,何意作身名。píng shēng yōu guó shì,hé yì zuò shēn míng。

挽荆南帅张左司诗

项安世

吾道竟如此,苍生将奈何。wú dào jìng rú cǐ,cāng shēng jiāng nài hé。
名声垂白日,身世逐沧波。míng shēng chuí bái rì,shēn shì zhú cāng bō。
宜世堂堂去,犹胜奄奄过。yí shì táng táng qù,yóu shèng yǎn yǎn guò。
所嗟非一死,良愿恐蹉跎。suǒ jiē fēi yī sǐ,liáng yuàn kǒng cuō tuó。

挽荆南帅张左司诗

项安世

昔者登帘阁,先生病已瘳。xī zhě dēng lián gé,xiān shēng bìng yǐ chōu。
从容当世事,反复万端忧。cóng róng dāng shì shì,fǎn fù wàn duān yōu。
力尽千家活,身疲十日留。lì jǐn qiān jiā huó,shēn pí shí rì liú。
向来天下士,端为一城休。xiàng lái tiān xià shì,duān wèi yī chéng xiū。

挽荆南帅张左司诗

项安世

世已憎吾属,天宜赦此贤。shì yǐ zēng wú shǔ,tiān yí shè cǐ xián。
忍教名百代,不使寿中年。rěn jiào míng bǎi dài,bù shǐ shòu zhōng nián。
兰谢无传业,蘋荒久绝弦。lán xiè wú chuán yè,píng huāng jiǔ jué xián。
凄凉楚江上,鸿影独翩翩。qī liáng chǔ jiāng shàng,hóng yǐng dú piān piān。

赋李季允校书悦斋

项安世

纷华战罢凯歌旋,弦诵声中一莞然。fēn huá zhàn bà kǎi gē xuán,xián sòng shēng zhōng yī guǎn rán。
理义足时心有味,友朋深处泽无边。lǐ yì zú shí xīn yǒu wèi,yǒu péng shēn chù zé wú biān。
沂雩绿水春风里,江汉清秋皓日前。yí yú lǜ shuǐ chūn fēng lǐ,jiāng hàn qīng qiū hào rì qián。
千五百年时习趣,祝君无倦到华颠。qiān wǔ bǎi nián shí xí qù,zhù jūn wú juàn dào huá diān。

题潇湘霁雨图

项安世

欲敛未敛云溶溶,似见未见山眬眬。yù liǎn wèi liǎn yún róng róng,shì jiàn wèi jiàn shān lóng lóng。
人家远近半衡宇,草树高低深佛宫。rén jiā yuǎn jìn bàn héng yǔ,cǎo shù gāo dī shēn fú gōng。
西峰定有一罅日,东岭岂无千丈虹。xī fēng dìng yǒu yī xià rì,dōng lǐng qǐ wú qiān zhàng hóng。
俗人不识莫与道,总在空蒙苍莽中。sú rén bù shí mò yǔ dào,zǒng zài kōng méng cāng mǎng zhōng。

和陈待制江城毕工遇雪

项安世

鱼釜鹑衣救叔寒,牺樽羊饩度姑山。yú fǔ chún yī jiù shū hán,xī zūn yáng xì dù gū shān。
瑞花一夜围青嶂,扶叶平明射白间。ruì huā yī yè wéi qīng zhàng,fú yè píng míng shè bái jiān。
遍雨麦田知地瘠,怕冰戍土谢天悭。biàn yǔ mài tián zhī dì jí,pà bīng shù tǔ xiè tiān qiān。
威棱迥出金汤外,十万边兵已北还。wēi léng jiǒng chū jīn tāng wài,shí wàn biān bīng yǐ běi hái。

阜陵复土诣重华奉慰遇雪不胜哀怆

项安世

龙胡九锸闭玄扉,虎落千年护翠微。lóng hú jiǔ chā bì xuán fēi,hǔ luò qiān nián hù cuì wēi。
永阜凄凉成永夜,重华萧瑟见重闱。yǒng fù qī liáng chéng yǒng yè,zhòng huá xiāo sè jiàn zhòng wéi。
云迷八表俱愁思,雪满千山尽素衣。yún mí bā biǎo jù chóu sī,xuě mǎn qiān shān jǐn sù yī。
更踏深泥南内去,紫宸殿下进名归。gèng tà shēn ní nán nèi qù,zǐ chén diàn xià jìn míng guī。

雪寒百司作暇独入局观雪简张直阁

项安世

书生赋分合清愁,官与休辰不自休。shū shēng fù fēn hé qīng chóu,guān yǔ xiū chén bù zì xiū。
特地忍寒开省署,谁家见雪似瀛洲。tè dì rěn hán kāi shěng shǔ,shuí jiā jiàn xuě shì yíng zhōu。
白银殿阁云中看,素李园林月下游。bái yín diàn gé yún zhōng kàn,sù lǐ yuán lín yuè xià yóu。
说与南湖张秘阁,速来同直道山头。shuō yǔ nán hú zhāng mì gé,sù lái tóng zhí dào shān tóu。

周子问作荞麦面冷淘二首

项安世

金鱼玉带相公孙,不受膏粱贵气吞。jīn yú yù dài xiāng gōng sūn,bù shòu gāo liáng guì qì tūn。
忽唤寒儒共汤饼,翻疑晚饭过山村。hū huàn hán rú gòng tāng bǐng,fān yí wǎn fàn guò shān cūn。
旧闻鹅鸭高飞尽,却恐神仙大药存。jiù wén é yā gāo fēi jǐn,què kǒng shén xiān dà yào cún。
一夜梦魂秋坂里,白花朱秆映柴门。yī yè mèng hún qiū bǎn lǐ,bái huā zhū gǎn yìng chái mén。

周子问作荞麦面冷淘二首

项安世

调笑何郎莫漫嫌,一杯为洗太官膻。diào xiào hé láng mò màn xián,yī bēi wèi xǐ tài guān shān。
品题今自东湖始,汤沐新封羹颉边。pǐn tí jīn zì dōng hú shǐ,tāng mù xīn fēng gēng jié biān。
短制牙筹防易断,半和麰粉借微坚。duǎn zhì yá chóu fáng yì duàn,bàn hé móu fěn jiè wēi jiān。
山鸡隽永堪司荐,岂是从来野性便。shān jī juàn yǒng kān sī jiàn,qǐ shì cóng lái yě xìng biàn。

题刘都干所藏杨秘监诗卷

项安世

我虽未识诚斋面,道得诚斋句里心。wǒ suī wèi shí chéng zhāi miàn,dào dé chéng zhāi jù lǐ xīn。
醉语梦书辞总巧,生擒活捉力都任。zuì yǔ mèng shū cí zǒng qiǎo,shēng qín huó zhuō lì dōu rèn。
雄吞诗界前无古,新创文机独有今。xióng tūn shī jiè qián wú gǔ,xīn chuàng wén jī dú yǒu jīn。
肯为小山题短纸,自家元爱晚唐吟。kěn wèi xiǎo shān tí duǎn zhǐ,zì jiā yuán ài wǎn táng yín。

次韵高秀才借观襄郢诗卷

项安世

先生鍊句本无奇,信笔闲题总是诗。xiān shēng liàn jù běn wú qí,xìn bǐ xián tí zǒng shì shī。
或似村歌闻野店,又如神笔降丛祠。huò shì cūn gē wén yě diàn,yòu rú shén bǐ jiàng cóng cí。
大篇写处谁能改,好句忘来亦不追。dà piān xiě chù shuí néng gǎi,hǎo jù wàng lái yì bù zhuī。
唤作吟哦君自误,是侬襄郢纵谈时。huàn zuò yín ó jūn zì wù,shì nóng xiāng yǐng zòng tán shí。