古诗词

赋运使张大监道州石山以张诗平地风澜险于水此心铁石听之天为韵

项安世

枚回洲边春水生,日光照縠波文平。méi huí zhōu biān chūn shuǐ shēng,rì guāng zhào hú bō wén píng。
绣衣使者何世上,彩舟唤客论交情。xiù yī shǐ zhě hé shì shàng,cǎi zhōu huàn kè lùn jiāo qíng。
平生择交不择利,俗子纷纷卧之地。píng shēng zé jiāo bù zé lì,sú zi fēn fēn wò zhī dì。
少年所识惟石君,晚岁相从不相弃。shǎo nián suǒ shí wéi shí jūn,wǎn suì xiāng cóng bù xiāng qì。
一官到处西复东,悲欢得失无不同。yī guān dào chù xī fù dōng,bēi huān dé shī wú bù tóng。
谁云我州大如斗,中有千岩万壑含松风。shuí yún wǒ zhōu dà rú dòu,zhōng yǒu qiān yán wàn hè hán sōng fēng。
迩来所得尤艰难,人力不到天为剜。ěr lái suǒ dé yóu jiān nán,rén lì bù dào tiān wèi wān。
幽寻五岭犯炎雾,裹送万里穿狂澜。yōu xún wǔ lǐng fàn yán wù,guǒ sòng wàn lǐ chuān kuáng lán。
十夫舁前一夫洗,落尽煨尘见云巘。shí fū yú qián yī fū xǐ,luò jǐn wēi chén jiàn yún yǎn。
回首笑向道州守,此解未如人世险。huí shǒu xiào xiàng dào zhōu shǒu,cǐ jiě wèi rú rén shì xiǎn。
头颅已过羊肠车,不用更通丞相书。tóu lú yǐ guò yáng cháng chē,bù yòng gèng tōng chéng xiāng shū。
老来得此万事足,摩挲苍璧相倚于。lǎo lái dé cǐ wàn shì zú,mó sā cāng bì xiāng yǐ yú。
玉帘崭崭何齿齿,质坚德重不可徙。yù lián zhǎn zhǎn hé chǐ chǐ,zhì jiān dé zhòng bù kě xǐ。
要镌?口方玉池,更酌西岭玻璃水。yào juān kǒu fāng yù chí,gèng zhuó xī lǐng bō lí shuǐ。
小却盛之数亩园,日夕与之同卧起。xiǎo què shèng zhī shù mǔ yuán,rì xī yǔ zhī tóng wò qǐ。
客来莫怪我自怜,老子心情正如此。kè lái mò guài wǒ zì lián,lǎo zi xīn qíng zhèng rú cǐ。
大山嵯峨势千寻,小山左右罗瑶簪。dà shān cuó é shì qiān xún,xiǎo shān zuǒ yòu luó yáo zān。
坡陀峭立各有态,面目虽异同肝心。pō tuó qiào lì gè yǒu tài,miàn mù suī yì tóng gān xīn。
叩之其声清以越,如磬之石钟之铁。kòu zhī qí shēng qīng yǐ yuè,rú qìng zhī shí zhōng zhī tiě。
怕令去作清庙器,潜向江头□□□。pà lìng qù zuò qīng miào qì,qián xiàng jiāng tóu。
江头之月今几年,惯见东西南北客。jiāng tóu zhī yuè jīn jǐ nián,guàn jiàn dōng xī nán běi kè。
凛然相对各无惭,惟此主人伴此石。lǐn rán xiāng duì gè wú cán,wéi cǐ zhǔ rén bàn cǐ shí。
主人说法石解应,夜深哦诗使之听。zhǔ rén shuō fǎ shí jiě yīng,yè shēn ó shī shǐ zhī tīng。
垠崖划断声雷硍,有语盘空如此硬。yín yá huà duàn shēng léi xiàn,yǒu yǔ pán kōng rú cǐ yìng。
与人说石仍说诗,世间此乐谁得之。yǔ rén shuō shí réng shuō shī,shì jiān cǐ lè shuí dé zhī。
故人往往解此意,赠以飞瀑和天池。gù rén wǎng wǎng jiě cǐ yì,zèng yǐ fēi pù hé tiān chí。
三君相视俱悠然,主人之乐无穷年。sān jūn xiāng shì jù yōu rán,zhǔ rén zhī lè wú qióng nián。
只愁清庙要钟磬,早晚捉去调钧天。zhǐ chóu qīng miào yào zhōng qìng,zǎo wǎn zhuō qù diào jūn tiān。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

风雨望武昌岸

项安世

寒食今朝是,颠风半夜来。hán shí jīn cháo shì,diān fēng bàn yè lái。
自从天色暖,已遣客心猜。zì cóng tiān sè nuǎn,yǐ qiǎn kè xīn cāi。
雨打洲容沐,烟笼水面灰。yǔ dǎ zhōu róng mù,yān lóng shuǐ miàn huī。
孙郎将漫叟,相送到浯台。sūn láng jiāng màn sǒu,xiāng sòng dào wú tái。

夜泛湘江

项安世

窈窈崖头黑,沉沉水面青。yǎo yǎo yá tóu hēi,chén chén shuǐ miàn qīng。
枫林啸山鬼,竹月下湘灵。fēng lín xiào shān guǐ,zhú yuè xià xiāng líng。
欸乃元郎曲,离骚屈子经。āi nǎi yuán láng qū,lí sāo qū zi jīng。
欲知当日意,须向此中听。yù zhī dāng rì yì,xū xiàng cǐ zhōng tīng。

次韵吴少保雄楚楼

项安世

杰观搀天出,欢声动地游。jié guān chān tiān chū,huān shēng dòng dì yóu。
檐开六千里,槛纳九十洲。yán kāi liù qiān lǐ,kǎn nà jiǔ shí zhōu。
正以心期胜,居然眼法优。zhèng yǐ xīn qī shèng,jū rán yǎn fǎ yōu。
百年经几牧,今日见斯楼。bǎi nián jīng jǐ mù,jīn rì jiàn sī lóu。

又次韵少保雄楚楼席上

项安世

炷香秋色里,落笔翠微间。zhù xiāng qiū sè lǐ,luò bǐ cuì wēi jiān。
八九开云土,毫芒见峡山。bā jiǔ kāi yún tǔ,háo máng jiàn xiá shān。
水花光似拭,幽鸟语如蛮。shuǐ huā guāng shì shì,yōu niǎo yǔ rú mán。
不分荆州牧,全胜寓客闲。bù fēn jīng zhōu mù,quán shèng yù kè xián。

新月

项安世

临风摇白羽,揖月问仙娥。lín fēng yáo bái yǔ,yī yuè wèn xiān é。
底事偏怀恨,于人故敛蛾。dǐ shì piān huái hèn,yú rén gù liǎn é。
眉头已如此,眼底奈渠何。méi tóu yǐ rú cǐ,yǎn dǐ nài qú hé。
料得中秋夜,动人应更多。liào dé zhōng qiū yè,dòng rén yīng gèng duō。

见雁

项安世

万古胡沙雁,衡阳到即回。wàn gǔ hú shā yàn,héng yáng dào jí huí。
如何九日至,故作永州来。rú hé jiǔ rì zhì,gù zuò yǒng zhōu lái。
节里他乡客,江边独夜桅。jié lǐ tā xiāng kè,jiāng biān dú yè wéi。
吾亲应念我,烦汝到浯台。wú qīn yīng niàn wǒ,fán rǔ dào wú tái。

游延庆寺

项安世

急雨泷危石,横云焘古碑。jí yǔ lóng wēi shí,héng yún dào gǔ bēi。
入山芒屦湿,归路角巾攲。rù shān máng jù shī,guī lù jiǎo jīn qī。
中湿连宵病,平生此段奇。zhōng shī lián xiāo bìng,píng shēng cǐ duàn qí。
只今酬妙句,犹自爱当时。zhǐ jīn chóu miào jù,yóu zì ài dāng shí。

约同行至浯溪作重九

项安世

九日明朝是,三浯自古高。jiǔ rì míng cháo shì,sān wú zì gǔ gāo。
地能供此景,天亦念吾曹。dì néng gōng cǐ jǐng,tiān yì niàn wú cáo。
溪上风宜帽,山中菊可醪。xī shàng fēng yí mào,shān zhōng jú kě láo。
病夫虽不饮,短发却堪搔。bìng fū suī bù yǐn,duǎn fā què kān sāo。

将至浯溪简同行

项安世

地想浯溪近,舟逢怪石多。dì xiǎng wú xī jìn,zhōu féng guài shí duō。
平生真到此,重九合如何。píng shēng zhēn dào cǐ,zhòng jiǔ hé rú hé。
我解伊吾读,君能欸乃歌。wǒ jiě yī wú dú,jūn néng āi nǎi gē。
风从两崖下,江水忽生波。fēng cóng liǎng yá xià,jiāng shuǐ hū shēng bō。

重阳

项安世

客里逢重九,匆匆惜岁华。kè lǐ féng zhòng jiǔ,cōng cōng xī suì huá。
篮舆上寒嵼,乌帽或攲斜。lán yú shàng hán chǎn,wū mào huò qī xié。
物态如相向,村醪幸免赊。wù tài rú xiāng xiàng,cūn láo xìng miǎn shē。
山深不见菊,荞麦正多花。shān shēn bù jiàn jú,qiáo mài zhèng duō huā。

自合州出陆所至例借宅宿食略无龃龉闻两川皆然至利夔路则龂龂不可矣

项安世

此土有善俗,江湖人未知。cǐ tǔ yǒu shàn sú,jiāng hú rén wèi zhī。
过门随所谒,借宅总相宜。guò mén suí suǒ yè,jiè zhái zǒng xiāng yí。
阒静疑无主,餐眠遂及时。qù jìng yí wú zhǔ,cān mián suì jí shí。
客宾俱自爱,不敢坏藩篱。kè bīn jù zì ài,bù gǎn huài fān lí。

茱萸茶

项安世

城郭千山隘,晨昏二气并。chéng guō qiān shān ài,chén hūn èr qì bìng。
乍如冰底宿,忽似甑中行。zhà rú bīng dǐ sù,hū shì zèng zhōng xíng。
蚯蚓方雄长,茱萸可捍城。qiū yǐn fāng xióng zhǎng,zhū yú kě hàn chéng。
龙团宁小忍,异味且同倾。lóng tuán níng xiǎo rěn,yì wèi qiě tóng qīng。

谷山照僧能诗事母孝

项安世

照公诗甚清,月淡更云轻。zhào gōng shī shén qīng,yuè dàn gèng yún qīng。
拂拂晴丝卷,霏霏柳絮萦。fú fú qíng sī juǎn,fēi fēi liǔ xù yíng。
我憎禅悖性,渠自孝钟情。wǒ zēng chán bèi xìng,qú zì xiào zhōng qíng。
何似辞戎索,中原道上行。hé shì cí róng suǒ,zhōng yuán dào shàng xíng。

僧了仙携马太守唱和求诗

项安世

故国巴山里,寒砧楚户边。gù guó bā shān lǐ,hán zhēn chǔ hù biān。
上人名籍籍,刺史札翩翩。shàng rén míng jí jí,cì shǐ zhá piān piān。
世有羞儒服,吾方厌俗缘。shì yǒu xiū rú fú,wú fāng yàn sú yuán。
更须求愈辈,章句待磨研。gèng xū qiú yù bèi,zhāng jù dài mó yán。

僧了仙携马太守唱和求诗

项安世

世态家鸡厌,人情外物牵。shì tài jiā jī yàn,rén qíng wài wù qiān。
僧来求我句,人去觅僧禅。sēng lái qiú wǒ jù,rén qù mì sēng chán。
语绮翻成业,谈空未免筌。yǔ qǐ fān chéng yè,tán kōng wèi miǎn quán。
不须生许事,留眼看青天。bù xū shēng xǔ shì,liú yǎn kàn qīng tiān。
13941234567»