古诗词

人日从王安抚鉴湖上分韵得禹字成八十韵

项安世

环山镇清渊,哲匠俨前矩。huán shān zhèn qīng yuān,zhé jiàng yǎn qián jǔ。
怀哉万夫雄,犯此众鬼怒。huái zāi wàn fū xióng,fàn cǐ zhòng guǐ nù。
豪芒等一死,利泽均众甫。háo máng děng yī sǐ,lì zé jūn zhòng fǔ。
至今越山下,尸祝配神禹。zhì jīn yuè shān xià,shī zhù pèi shén yǔ。
我来问父老,三叹说乱缕。wǒ lái wèn fù lǎo,sān tàn shuō luàn lǚ。
湖高籍田丈,海下斗门五。hú gāo jí tián zhàng,hǎi xià dòu mén wǔ。
蓄泄官有程,水旱侬不苦。xù xiè guān yǒu chéng,shuǐ hàn nóng bù kǔ。
垦田彼何人,竭泽祸吾土。kěn tián bǐ hé rén,jié zé huò wú tǔ。
侵寻近百载,饥馑以十数。qīn xún jìn bǎi zài,jī jǐn yǐ shí shù。
丰穰岂不有,得失讵相补。fēng ráng qǐ bù yǒu,dé shī jù xiāng bǔ。
此病日以深,吾生亦云窳。cǐ bìng rì yǐ shēn,wú shēng yì yún yǔ。
我为父老惭,今非昔人忤。wǒ wèi fù lǎo cán,jīn fēi xī rén wǔ。
直无两汉吏,更说三王祖。zhí wú liǎng hàn lì,gèng shuō sān wáng zǔ。
是诚我辈责,将柰汝曹愈。shì chéng wǒ bèi zé,jiāng nài rǔ cáo yù。
且如去年夏,坐看连月雨。qiě rú qù nián xià,zuò kàn lián yuè yǔ。
如人窒其吭,满脰不得吐。rú rén zhì qí kēng,mǎn dòu bù dé tǔ。
阳侯助之决,高岸化为卤。yáng hóu zhù zhī jué,gāo àn huà wèi lǔ。
时闻十万军,谁控三千弩。shí wén shí wàn jūn,shuí kòng sān qiān nǔ。
向来禾黍场,歘作鱼雁浦。xiàng lái hé shǔ chǎng,chuā zuò yú yàn pǔ。
哀哉百万命,政用一掷赌。āi zāi bǎi wàn mìng,zhèng yòng yī zhì dǔ。
初犹虾蟹餐,稍复茈葛取。chū yóu xiā xiè cān,shāo fù cí gé qǔ。
木皮食且尽,骨肉侬得聚。mù pí shí qiě jǐn,gǔ ròu nóng dé jù。
呱呱载涂巷,赤子弃不乳。gū gū zài tú xiàng,chì zi qì bù rǔ。
贸贸出闉阇,枯骸岌相拄。mào mào chū yīn dū,kū hái jí xiāng zhǔ。
见之不能饭,泪下纷凄楚。jiàn zhī bù néng fàn,lèi xià fēn qī chǔ。
排阍叫吾君,如子陟彼岵。pái hūn jiào wú jūn,rú zi zhì bǐ hù。
吾君甚仁圣,恩德天漾溥。wú jūn shén rén shèng,ēn dé tiān yàng pǔ。
朝闻婴儿号,暮发曾孙庾。cháo wén yīng ér hào,mù fā céng sūn yǔ。
已歌元侯夏,复授使者斧。yǐ gē yuán hóu xià,fù shòu shǐ zhě fǔ。
亟从武夷山,远聘白鹿主。jí cóng wǔ yí shān,yuǎn pìn bái lù zhǔ。
并遣周四人,来苏汉三辅。bìng qiǎn zhōu sì rén,lái sū hàn sān fǔ。
白制后苑皮,红输太仓腐。bái zhì hòu yuàn pí,hóng shū tài cāng fǔ。
细书问流殍,真意及贫窭。xì shū wèn liú piǎo,zhēn yì jí pín jù。
只今王尚书,匹马到公宇。zhǐ jīn wáng shàng shū,pǐ mǎ dào gōng yǔ。
斋厨羞杞菊,宾榻罢歌舞。zhāi chú xiū qǐ jú,bīn tà bà gē wǔ。
臣心但宣布,吏职在摩抚。chén xīn dàn xuān bù,lì zhí zài mó fǔ。
岂无燕寝念,正恐王事盬。qǐ wú yàn qǐn niàn,zhèng kǒng wáng shì gǔ。
百脉已膏肓,一寒才喣妪。bǎi mài yǐ gāo huāng,yī hán cái xǔ yù。
惜无厦万间,可给人二釜。xī wú shà wàn jiān,kě gěi rén èr fǔ。
人言太劳生,分勇方可贾。rén yán tài láo shēng,fēn yǒng fāng kě jiǎ。
畏贫不育子,何以为人父。wèi pín bù yù zi,hé yǐ wèi rén fù。
公意民自知,车行辄如堵。gōng yì mín zì zhī,chē xíng zhé rú dǔ。
金钱随手散,欢喜失尪伛。jīn qián suí shǒu sàn,huān xǐ shī wāng yǔ。
老幼纷后先,手额慰觇睹。lǎo yòu fēn hòu xiān,shǒu é wèi chān dǔ。
人日城东南,丛祠客三五。rén rì chéng dōng nán,cóng cí kè sān wǔ。
凭高望田场,入里访农扈。píng gāo wàng tián chǎng,rù lǐ fǎng nóng hù。
此日异登临,晴天候繁森。cǐ rì yì dēng lín,qíng tiān hòu fán sēn。
庶几麰麦秋,一饱到蓬户。shù jǐ móu mài qiū,yī bǎo dào péng hù。
未惟四载人,庙食存簋■。wèi wéi sì zài rén,miào shí cún guǐ。
当时饥溺念,此意贯千古。dāng shí jī nì niàn,cǐ yì guàn qiān gǔ。
万生共血气,一念通肺腑。wàn shēng gòng xuè qì,yī niàn tōng fèi fǔ。
儿啼通裂石,妇馌愧鸣鼓。ér tí tōng liè shí,fù yè kuì míng gǔ。
不知足生胝,但觉步成踽。bù zhī zú shēng zhī,dàn jué bù chéng jǔ。
岂惟彼刘子,远绩洛川浒。qǐ wéi bǐ liú zi,yuǎn jì luò chuān hǔ。
固应百世下,严祀无敢侮。gù yīng bǎi shì xià,yán sì wú gǎn wǔ。
同僚具萧郁,再拜瞻殿庑。tóng liáo jù xiāo yù,zài bài zhān diàn wǔ。
杰阁峙百寻,修廊插千柱。jié gé zhì bǎi xún,xiū láng chā qiān zhù。
菲泉出山脉,可以佑牲脯。fēi quán chū shān mài,kě yǐ yòu shēng pú。
园陵稽传记,嫔嗣按经谱。yuán líng jī chuán jì,pín sì àn jīng pǔ。
同朝班岳牧,相逊列罴虎。tóng cháo bān yuè mù,xiāng xùn liè pí hǔ。
旧物见圭璧,所欠惟搏拊。jiù wù jiàn guī bì,suǒ qiàn wéi bó fǔ。
一特同德人,配食悉周普。yī tè tóng dé rén,pèi shí xī zhōu pǔ。
惟馀嫡孙行,商箕与周武。wéi yú dí sūn xíng,shāng jī yǔ zhōu wǔ。
荥河出宝书,大法垂训诂。xíng hé chū bǎo shū,dà fǎ chuí xùn gǔ。
传心顾不录,秩祀无乃鲁。chuán xīn gù bù lù,zhì sì wú nǎi lǔ。
旁罗越君臣,泰岱临岣嵝。páng luó yuè jūn chén,tài dài lín gǒu lǒu。
婉彼西家姝,亦复具翁姥。wǎn bǐ xī jiā shū,yì fù jù wēng lǎo。
又疑黻冕尊,反作羽衣妩。yòu yí fú miǎn zūn,fǎn zuò yǔ yī wǔ。
迩来坏梁木,颇觉侵藻黼。ěr lái huài liáng mù,pǒ jué qīn zǎo fǔ。
前窥汗浃背,却立粟生股。qián kuī hàn jiā bèi,què lì sù shēng gǔ。
况当田里氓,正索父母怙。kuàng dāng tián lǐ máng,zhèng suǒ fù mǔ hù。
未能称宗礼,何以速神祜。wèi néng chēng zōng lǐ,hé yǐ sù shén hù。
兹游肃真境,精意赖明府。zī yóu sù zhēn jìng,jīng yì lài míng fǔ。
鸠工葺崇缔,换客挹清酤。jiū gōng qì chóng dì,huàn kè yì qīng gū。
评诗酌云瓢,论事落风麈。píng shī zhuó yún piáo,lùn shì luò fēng zhǔ。
同来五六士,冲珩间琚瑀。tóng lái wǔ liù shì,chōng háng jiān jū yǔ。
野人边州客,强使袭章哻。yě rén biān zhōu kè,qiáng shǐ xí zhāng hān。
登山迹类湛,涉七句渐愈。dēng shān jì lèi zhàn,shè qī jù jiàn yù。
分题旅瑰彦,胜事得夸诩。fēn tí lǚ guī yàn,shèng shì dé kuā xǔ。
何以寿君佞,今年长禾稌。hé yǐ shòu jūn nìng,jīn nián zhǎng hé tú。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

出三坑口望松阳一首

项安世

鸡犬桑麻自一同,四山环县作畿封。jī quǎn sāng má zì yī tóng,sì shān huán xiàn zuò jī fēng。
三坑路口一回首,石壁苍林千万重。sān kēng lù kǒu yī huí shǒu,shí bì cāng lín qiān wàn zhòng。

新晴

项安世

日日霜晴客路乾,征人欢喜不辞寒。rì rì shuāng qíng kè lù qián,zhēng rén huān xǐ bù cí hán。
素娥青女相怜甚,将毋归来道路难。sù é qīng nǚ xiāng lián shén,jiāng wú guī lái dào lù nán。

天阴欲雪

项安世

仰天再拜乞冬晴,十县租人要入城。yǎng tiān zài bài qǐ dōng qíng,shí xiàn zū rén yào rù chéng。
些子中间私意处,此身方在客中行。xiē zi zhōng jiān sī yì chù,cǐ shēn fāng zài kè zhōng xíng。

田家有感

项安世

秋田犁罢老农闲,岁暮无营只闭关。qiū tián lí bà lǎo nóng xián,suì mù wú yíng zhǐ bì guān。
愧我西来复东去,新年赢得鬓毛斑。kuì wǒ xī lái fù dōng qù,xīn nián yíng dé bìn máo bān。

春日途中五首

项安世

未说离家日日晴,离家三日雨如倾。wèi shuō lí jiā rì rì qíng,lí jiā sān rì yǔ rú qīng。
津头小吏询名氏,但道当年段墨卿。jīn tóu xiǎo lì xún míng shì,dàn dào dāng nián duàn mò qīng。

春日途中五首

项安世

一派清江两岸平,湿云将雨暗柴荆。yī pài qīng jiāng liǎng àn píng,shī yún jiāng yǔ àn chái jīng。
十年一觉荆州梦,通济江头沌里行。shí nián yī jué jīng zhōu mèng,tōng jì jiāng tóu dùn lǐ xíng。

春日途中五首

项安世

破艇冲风去似疑,短篷经雨漏如筛。pò tǐng chōng fēng qù shì yí,duǎn péng jīng yǔ lòu rú shāi。
无端更着连宵雨,大似波神得厮欺。wú duān gèng zhe lián xiāo yǔ,dà shì bō shén dé sī qī。

春日途中五首

项安世

湖海今年最倦游,春来新上浙西舟。hú hǎi jīn nián zuì juàn yóu,chūn lái xīn shàng zhè xī zhōu。
天寒岁暮钱清路,又踏严州向婺州。tiān hán suì mù qián qīng lù,yòu tà yán zhōu xiàng wù zhōu。

春日途中五首

项安世

微风急雪点微茫,渔浦江边上客航。wēi fēng jí xuě diǎn wēi máng,yú pǔ jiāng biān shàng kè háng。
逆水趁潮如顺水,他乡送客似离乡。nì shuǐ chèn cháo rú shùn shuǐ,tā xiāng sòng kè shì lí xiāng。

立春日离家闻有召试之命

项安世

东行就日北看云,君宠亲恩两系心。dōng xíng jiù rì běi kàn yún,jūn chǒng qīn ēn liǎng xì xīn。
毕竟刍荛何所补,不如留着在山林。bì jìng chú ráo hé suǒ bǔ,bù rú liú zhe zài shān lín。

病牙

项安世

去年胃口辞瓜果,今岁牙车怯稻粱。qù nián wèi kǒu cí guā guǒ,jīn suì yá chē qiè dào liáng。
饮食于身已无几,更须身世觅轩裳。yǐn shí yú shēn yǐ wú jǐ,gèng xū shēn shì mì xuān shang。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

元祐真人第九春,玉颜惊喜识荆人。yuán yòu zhēn rén dì jiǔ chūn,yù yán jīng xǐ shí jīng rén。
如今凤质龙章士,又合抡魁作近臣。rú jīn fèng zhì lóng zhāng shì,yòu hé lūn kuí zuò jìn chén。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

雪中草草漫裁诗,沂国平生已可知。xuě zhōng cǎo cǎo màn cái shī,yí guó píng shēng yǐ kě zhī。
今日功名付家婿,百花头上更何疑。jīn rì gōng míng fù jiā xù,bǎi huā tóu shàng gèng hé yí。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

向来多士首何方,此学巍然道有光。xiàng lái duō shì shǒu hé fāng,cǐ xué wēi rán dào yǒu guāng。
付与能言子程子,莫教章蔡更专场。fù yǔ néng yán zi chéng zi,mò jiào zhāng cài gèng zhuān chǎng。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

诸公奉诏选豪英,翰墨声名要老成。zhū gōng fèng zhào xuǎn háo yīng,hàn mò shēng míng yào lǎo chéng。
谁敢一钱经卫尉,直须倾盖赠先生。shuí gǎn yī qián jīng wèi wèi,zhí xū qīng gài zèng xiān shēng。