古诗词

自谓

白玉蟾

造物果小儿,可得问天公。zào wù guǒ xiǎo ér,kě dé wèn tiān gōng。
一生贫到骨,万感悲填胸。yī shēng pín dào gǔ,wàn gǎn bēi tián xiōng。
形神本尘坌,身世相羁笼。xíng shén běn chén bèn,shēn shì xiāng jī lóng。
安得骑玉鳌,眇然追冥鸿。ān dé qí yù áo,miǎo rán zhuī míng hóng。
锦步四十里,浊哉一石崇。jǐn bù sì shí lǐ,zhuó zāi yī shí chóng。
东阁万张颐,哺一公孙洪。dōng gé wàn zhāng yí,bǔ yī gōng sūn hóng。
铜山流臭泉,到了埋邓通。tóng shān liú chòu quán,dào le mái dèng tōng。
何如德行贵,晞颜师仲弓。hé rú dé xíng guì,xī yán shī zhòng gōng。
文苑丽长春,学海深无穷。wén yuàn lì zhǎng chūn,xué hǎi shēn wú qióng。
人自泾渭水,我但夷齐风。rén zì jīng wèi shuǐ,wǒ dàn yí qí fēng。
貂裘有何异,羊枣远不同。diāo qiú yǒu hé yì,yáng zǎo yuǎn bù tóng。
人生水上萍,世事江头枫。rén shēng shuǐ shàng píng,shì shì jiāng tóu fēng。
三思欲四休,一拙胜万工。sān sī yù sì xiū,yī zhuō shèng wàn gōng。
火宅煎杀人,此身如甑中。huǒ zhái jiān shā rén,cǐ shēn rú zèng zhōng。
于道有所味,触意无复忡。yú dào yǒu suǒ wèi,chù yì wú fù chōng。
心杓指以南,性水决而东。xīn biāo zhǐ yǐ nán,xìng shuǐ jué ér dōng。
鍊得身如鹤,始可冲秋空。liàn dé shēn rú hè,shǐ kě chōng qiū kōng。
道人亦不贫,朝灌三畦松。dào rén yì bù pín,cháo guàn sān qí sōng。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

徐道士水墨屏

白玉蟾

人远看来短,山遥淡欲无。rén yuǎn kàn lái duǎn,shān yáo dàn yù wú。
水边渔舍密,天际客帆孤。shuǐ biān yú shě mì,tiān jì kè fān gū。

徐道士水墨屏

白玉蟾

乱山草斜出,危冈竹倒悬。luàn shān cǎo xié chū,wēi gāng zhú dào xuán。
人家春树里,山色夕阳边。rén jiā chūn shù lǐ,shān sè xī yáng biān。

徐道士水墨屏

白玉蟾

霜月沉青嶂,汀鸥卧白沙。shuāng yuè chén qīng zhàng,tīng ōu wò bái shā。
晓风删竹叶,秋雾补山丫。xiǎo fēng shān zhú yè,qiū wù bǔ shān yā。

春宵有感

白玉蟾

春夜常如岁,何妨秉烛嬉。chūn yè cháng rú suì,hé fáng bǐng zhú xī。
百花俱中酒,万竹自吟诗。bǎi huā jù zhōng jiǔ,wàn zhú zì yín shī。

春宵有感

白玉蟾

安得安期枣,如瓜恐不然。ān dé ān qī zǎo,rú guā kǒng bù rán。
楚江萍似斗,泰华藕如船。chǔ jiāng píng shì dòu,tài huá ǒu rú chuán。

春宵有感

白玉蟾

百念今何女,何年遂大刀。bǎi niàn jīn hé nǚ,hé nián suì dà dāo。
瑶池春不老,谁复敢偷桃。yáo chí chūn bù lǎo,shuí fù gǎn tōu táo。

春宵有感

白玉蟾

憎却堤边柳,青丝复尔长。zēng què dī biān liǔ,qīng sī fù ěr zhǎng。
自怜愁里鬓,不觉暗中霜。zì lián chóu lǐ bìn,bù jué àn zhōng shuāng。

春宵有感

白玉蟾

月落知何处,夜长无了时。yuè luò zhī hé chù,yè zhǎng wú le shí。
幽人春自感,莺燕亦何知。yōu rén chūn zì gǎn,yīng yàn yì hé zhī。

春宵有感

白玉蟾

书来相借问,客至欲如何。shū lái xiāng jiè wèn,kè zhì yù rú hé。
自草黄庭去,归来管割鹅。zì cǎo huáng tíng qù,guī lái guǎn gē é。

春宵有感

白玉蟾

命驾承千里,论文且一樽。mìng jià chéng qiān lǐ,lùn wén qiě yī zūn。
春高人易老,风雨闭柴门。chūn gāo rén yì lǎo,fēng yǔ bì chái mén。

春宵有感

白玉蟾

多愁君自尔,不乐我何曾。duō chóu jūn zì ěr,bù lè wǒ hé céng。
西北山如削,明朝约共登。xī běi shān rú xuē,míng cháo yuē gòng dēng。

闲吟

白玉蟾

东园风雨霁,一巷海棠开。dōng yuán fēng yǔ jì,yī xiàng hǎi táng kāi。
曲折穿花去,深行忘却回。qū zhé chuān huā qù,shēn xíng wàng què huí。

闲吟

白玉蟾

回首乌啼夜,伤心月满楼。huí shǒu wū tí yè,shāng xīn yuè mǎn lóu。
真成花命薄,不及柳风流。zhēn chéng huā mìng báo,bù jí liǔ fēng liú。

闲吟

白玉蟾

啼鸟千山暮,轻风一路清。tí niǎo qiān shān mù,qīng fēng yī lù qīng。
草连江色暝,月对夕阳明。cǎo lián jiāng sè míng,yuè duì xī yáng míng。

听琴

白玉蟾

十指生秋水,数声弹夕阳。shí zhǐ shēng qiū shuǐ,shù shēng dàn xī yáng。
不知君此曲,曾断几人肠。bù zhī jūn cǐ qū,céng duàn jǐ rén cháng。