古诗词

赠陈高士琴歌

白玉蟾

昨夜西风起白蘋,从前湖海几酸辛。zuó yè xī fēng qǐ bái píng,cóng qián hú hǎi jǐ suān xīn。
感今怀古无限事,拄颊闲思一怆神。gǎn jīn huái gǔ wú xiàn shì,zhǔ jiá xián sī yī chuàng shén。
琼窟先生鼓玉琴,一调一弄符我心。qióng kū xiān shēng gǔ yù qín,yī diào yī nòng fú wǒ xīn。
屈平宋玉不可挽,西风黄叶为知音。qū píng sòng yù bù kě wǎn,xī fēng huáng yè wèi zhī yīn。
初闻如风吹梧桐,次听如雨鸣芭蕉。chū wén rú fēng chuī wú tóng,cì tīng rú yǔ míng bā jiāo。
凄然如雁声遥遥,温然如莺暖夭夭。qī rán rú yàn shēng yáo yáo,wēn rán rú yīng nuǎn yāo yāo。
忽而转调缓复急,海风吹起怒涛立。hū ér zhuǎn diào huǎn fù jí,hǎi fēng chuī qǐ nù tāo lì。
夜深星月堕蓬山,神官不管蛟龙泣。yè shēn xīng yuè duò péng shān,shén guān bù guǎn jiāo lóng qì。
顿又换指清而和,牡丹芍药香气多。dùn yòu huàn zhǐ qīng ér hé,mǔ dān sháo yào xiāng qì duō。
露桥月榭风雨夕,如此杜鹃愁奈何。lù qiáo yuè xiè fēng yǔ xī,rú cǐ dù juān chóu nài hé。
浩浩长风送急雨,寂寞孤鸿落寒渚。hào hào zhǎng fēng sòng jí yǔ,jì mò gū hóng luò hán zhǔ。
昏昏月色老猿啼,蔼蔼风光新燕语。hūn hūn yuè sè lǎo yuán tí,ǎi ǎi fēng guāng xīn yàn yǔ。
又如晴鹤唳苍烟,倏似寒鸦噪晴川。yòu rú qíng hè lì cāng yān,shū shì hán yā zào qíng chuān。
良宵砌畔响秋蛩,清昼林间悲风蝉。liáng xiāo qì pàn xiǎng qiū qióng,qīng zhòu lín jiān bēi fēng chán。
我思此声不堪比,使人欲悲复欲喜。wǒ sī cǐ shēng bù kān bǐ,shǐ rén yù bēi fù yù xǐ。
五月葛亮渡泸溪,九月荆轲过易水。wǔ yuè gé liàng dù lú xī,jiǔ yuè jīng kē guò yì shuǐ。
此声喜喜复哀哀,我志渺然在江淮。cǐ shēng xǐ xǐ fù āi āi,wǒ zhì miǎo rán zài jiāng huái。
方且琵琶亭下坐,倏又郁孤台上回。fāng qiě pí pá tíng xià zuò,shū yòu yù gū tái shàng huí。
琴声展转我心碎,我心多少平生事。qín shēng zhǎn zhuǎn wǒ xīn suì,wǒ xīn duō shǎo píng shēng shì。
弦中招我栖林泉,指下呼我入富贵。xián zhōng zhāo wǒ qī lín quán,zhǐ xià hū wǒ rù fù guì。
上界瑶池玉浪寒,凤凰阁下罗千官。shàng jiè yáo chí yù làng hán,fèng huáng gé xià luó qiān guān。
紫皇宴坐苍琳宫,岂复知我犹人间。zǐ huáng yàn zuò cāng lín gōng,qǐ fù zhī wǒ yóu rén jiān。
龟台烟冷风萧萧,十万彩女歌云璈。guī tái yān lěng fēng xiāo xiāo,shí wàn cǎi nǚ gē yún áo。
自怜踪迹今尘土,安得金妃复赐桃。zì lián zōng jì jīn chén tǔ,ān dé jīn fēi fù cì táo。
青琅真人骑白鸾,日往日复玉京山。qīng láng zhēn rén qí bái luán,rì wǎng rì fù yù jīng shān。
不念曾与同僚时,清都绛阙何时还。bù niàn céng yǔ tóng liáo shí,qīng dōu jiàng quē hé shí hái。
紫清夫人侍帝轩,朝朝嫣然妙华门。zǐ qīng fū rén shì dì xuān,cháo cháo yān rán miào huá mén。
盍思人世此凄苦,金鱼玉雁凭谁传。hé sī rén shì cǐ qī kǔ,jīn yú yù yàn píng shuí chuán。
琪花开遍翠微台,彩凤舞彻宾云仙。qí huā kāi biàn cuì wēi tái,cǎi fèng wǔ chè bīn yún xiān。
麒麟守住虎关严,獬豸时复森其前。qí lín shǒu zhù hǔ guān yán,xiè zhì shí fù sēn qí qián。
不成终身只人世,吾身不翮心亦翅。bù chéng zhōng shēn zhǐ rén shì,wú shēn bù hé xīn yì chì。
粗且神霄觅一官,早作啸风鞭霆计。cū qiě shén xiāo mì yī guān,zǎo zuò xiào fēng biān tíng jì。
此曲此曲君休弹,老眼无泪徒悲酸。cǐ qū cǐ qū jūn xiū dàn,lǎo yǎn wú lèi tú bēi suān。
自知逍遥时节近,与君一笑开欢颜。zì zhī xiāo yáo shí jié jìn,yǔ jūn yī xiào kāi huān yán。
太华宫中多白莲,以金为花玉为根。tài huá gōng zhōng duō bái lián,yǐ jīn wèi huā yù wèi gēn。
上有琼甲金丝龟,夜吸珠露花间眠。shàng yǒu qióng jiǎ jīn sī guī,yè xī zhū lù huā jiān mián。
紫琅殿深不可诘,时有火铃飞出入。zǐ láng diàn shēn bù kě jí,shí yǒu huǒ líng fēi chū rù。
殿中仙君乘云軿,三千玉娥傍侍立。diàn zhōng xiān jūn chéng yún píng,sān qiān yù é bàng shì lì。
此般景象犹未忘,所以思念时悲伤。cǐ bān jǐng xiàng yóu wèi wàng,suǒ yǐ sī niàn shí bēi shāng。
闻君琴声洗我心,自盍泰然发天光。wén jūn qín shēng xǐ wǒ xīn,zì hé tài rán fā tiān guāng。
我昔神霄西台里,雪肌玉肤冰霜齿。wǒ xī shén xiāo xī tái lǐ,xuě jī yù fū bīng shuāng chǐ。
长歌一曲惊帝阍,解使八鸾舞神水。zhǎng gē yī qū jīng dì hūn,jiě shǐ bā luán wǔ shén shuǐ。
又尝飞过广寒宫,一见嫦娥琼玉容。yòu cháng fēi guò guǎng hán gōng,yī jiàn cháng é qióng yù róng。
不敢稽首便行过,倏复呼我醉瑶钟。bù gǎn jī shǒu biàn xíng guò,shū fù hū wǒ zuì yáo zhōng。
水府左仙萼绿华,身居东华帝子家。shuǐ fǔ zuǒ xiān è lǜ huá,shēn jū dōng huá dì zi jiā。
时以瑶琴鸣五霞,一声弹落琼台花。shí yǐ yáo qín míng wǔ xiá,yī shēng dàn luò qióng tái huā。
上元太真安长仙,日事玉皇上君前。shàng yuán tài zhēn ān zhǎng xiān,rì shì yù huáng shàng jūn qián。
玉龙娇痴不肯舞,独自奏帝鸣鸾弦。yù lóng jiāo chī bù kěn wǔ,dú zì zòu dì míng luán xián。
此声远矣吾不见,人间琴声更多变。cǐ shēng yuǎn yǐ wú bù jiàn,rén jiān qín shēng gèng duō biàn。
谁能以此清净心,许多悲欢相练缠。shuí néng yǐ cǐ qīng jìng xīn,xǔ duō bēi huān xiāng liàn chán。
琼窟先生然我言,我是霆司笔墨仙。qióng kū xiān shēng rán wǒ yán,wǒ shì tíng sī bǐ mò xiān。
昔为东华校籍吏,屡亦舞笔灵君前。xī wèi dōng huá xiào jí lì,lǚ yì wǔ bǐ líng jūn qián。
失身堕世自叹息,东华欲归归未得。shī shēn duò shì zì tàn xī,dōng huá yù guī guī wèi dé。
翠娥掩泪香骨寒,长天远水日相忆。cuì é yǎn lèi xiāng gǔ hán,zhǎng tiān yuǎn shuǐ rì xiāng yì。
君知否,吾将呼起大鹏驾琼云,手持百万苍鹰兵。jūn zhī fǒu,wú jiāng hū qǐ dà péng jià qióng yún,shǒu chí bǎi wàn cāng yīng bīng。
前驱天丁后火铃,飞罡蹑纪下太清。qián qū tiān dīng hòu huǒ líng,fēi gāng niè jì xià tài qīng。
又将东海捕金鲸,骑之去谒蟾蜍精。yòu jiāng dōng hǎi bǔ jīn jīng,qí zhī qù yè chán chú jīng。
却持万阵貔虎人,下来红尘扬鼓钲。què chí wàn zhèn pí hǔ rén,xià lái hóng chén yáng gǔ zhēng。
更烦先生试一举,为我调中作金鼓。gèng fán xiān shēng shì yī jǔ,wèi wǒ diào zhōng zuò jīn gǔ。
为我唤起李太白,与我浩歌拍掌舞。wèi wǒ huàn qǐ lǐ tài bái,yǔ wǒ hào gē pāi zhǎng wǔ。
君琴定是天上琴,天上曲调人间音。jūn qín dìng shì tiān shàng qín,tiān shàng qū diào rén jiān yīn。
为君醉中一狂歌,千岩万壑白云深。wèi jūn zuì zhōng yī kuáng gē,qiān yán wàn hè bái yún shēn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

武夷有感

白玉蟾

千山猿叫月如昼,万籁风号天正秋。qiān shān yuán jiào yuè rú zhòu,wàn lài fēng hào tiān zhèng qiū。
雾湿苍苔烟漠漠,白云飞梦过瀛洲。wù shī cāng tái yān mò mò,bái yún fēi mèng guò yíng zhōu。

武夷有感

白玉蟾

岩下烟深人不来,白云寂寂掩苍苔。yán xià yān shēn rén bù lái,bái yún jì jì yǎn cāng tái。
松花落地鸟声寂,一枕清风送梦回。sōng huā luò dì niǎo shēng jì,yī zhěn qīng fēng sòng mèng huí。

武夷有感

白玉蟾

道人心与物俱化,对景无思诗自成。dào rén xīn yǔ wù jù huà,duì jǐng wú sī shī zì chéng。
诗句自然明造化,诗成造化寂无声。shī jù zì rán míng zào huà,shī chéng zào huà jì wú shēng。

题精舍

白玉蟾

到此黄昏飒飒风,岩头只见药炉空。dào cǐ huáng hūn sà sà fēng,yán tóu zhǐ jiàn yào lú kōng。
不堪花落烟飞处,又听寒猿哭晦翁。bù kān huā luò yān fēi chù,yòu tīng hán yuán kū huì wēng。

渔舍

白玉蟾

江上蓼花红似血,江头沙碛明如雪。jiāng shàng liǎo huā hóng shì xuè,jiāng tóu shā qì míng rú xuě。
前山后山寂无人,一犬夜吠松梢月。qián shān hòu shān jì wú rén,yī quǎn yè fèi sōng shāo yuè。

午顿

白玉蟾

笋方合爪蕨擎拳,好与同参诗里禅。sǔn fāng hé zhǎo jué qíng quán,hǎo yǔ tóng cān shī lǐ chán。
居士闻韶今已久,炉峰为我晓生烟。jū shì wén sháo jīn yǐ jiǔ,lú fēng wèi wǒ xiǎo shēng yān。

酌贪泉因吊吴隐之

白玉蟾

人其禄仕为齑盐,溪壑民财饱未厌。rén qí lù shì wèi jī yán,xī hè mín cái bǎo wèi yàn。
不识隐之心与口,酌泉依旧只清廉。bù shí yǐn zhī xīn yǔ kǒu,zhuó quán yī jiù zhǐ qīng lián。

酌贪泉因吊吴隐之

白玉蟾

酌之一似取廉名,未酌泉时本自清。zhuó zhī yī shì qǔ lián míng,wèi zhuó quán shí běn zì qīng。
向使无泉亦无语,不贪不酌更分明。xiàng shǐ wú quán yì wú yǔ,bù tān bù zhuó gèng fēn míng。

酌贪泉因吊吴隐之

白玉蟾

晋人相扇以清名,何事因泉始立清。jìn rén xiāng shàn yǐ qīng míng,hé shì yīn quán shǐ lì qīng。
清到饥寒妻子地,此清太不近人情。qīng dào jī hán qī zi dì,cǐ qīng tài bù jìn rén qíng。

栩庵力高士与同散步

白玉蟾

老槐苍苍嫩槐绿,小麦青青大麦黄。lǎo huái cāng cāng nèn huái lǜ,xiǎo mài qīng qīng dà mài huáng。
燕已生雏莺已去,落花不管蜂蝶忙。yàn yǐ shēng chú yīng yǐ qù,luò huā bù guǎn fēng dié máng。

栩庵力高士与同散步

白玉蟾

功名不直一杯水,富贵于我如浮云。gōng míng bù zhí yī bēi shuǐ,fù guì yú wǒ rú fú yún。
诗句清妍仍净远,游丝飞絮听缤纷。shī jù qīng yán réng jìng yuǎn,yóu sī fēi xù tīng bīn fēn。

示如净讲主

白玉蟾

浩浩春风泛碧梧,娟娟秋水照芙蕖。hào hào chūn fēng fàn bì wú,juān juān qiū shuǐ zhào fú qú。
大师佛法无多子,居士身心本一如。dà shī fú fǎ wú duō zi,jū shì shēn xīn běn yī rú。

重九

白玉蟾

疏风冷雨北山南,时见归鸿度碧潭。shū fēng lěng yǔ běi shān nán,shí jiàn guī hóng dù bì tán。
重九日人多是醉,两三枝菊总斜簪。zhòng jiǔ rì rén duō shì zuì,liǎng sān zhī jú zǒng xié zān。

闽中晓晴赏牡丹

白玉蟾

晴窗冉冉飞尘喜,寒砚微微暖气伸。qíng chuāng rǎn rǎn fēi chén xǐ,hán yàn wēi wēi nuǎn qì shēn。
唤醒东吴天外梦,化为南越海边春。huàn xǐng dōng wú tiān wài mèng,huà wèi nán yuè hǎi biān chūn。

忆鹤

白玉蟾

洞里不知城市改,人间再到子孙非。dòng lǐ bù zhī chéng shì gǎi,rén jiān zài dào zi sūn fēi。
有谁尚自看华表,何处如今叫令威。yǒu shuí shàng zì kàn huá biǎo,hé chù rú jīn jiào lìng wēi。