古诗词

题三清殿后壁

白玉蟾

些儿顽石些儿水,画工撑眸几睥睨。xiē ér wán shí xiē ér shuǐ,huà gōng chēng móu jǐ pì nì。
忽然心孔开一窍,呼吸掇来归幅纸。hū rán xīn kǒng kāi yī qiào,hū xī duō lái guī fú zhǐ。
白发黄冠逞神通,手把武夷提得起。bái fā huáng guān chěng shén tōng,shǒu bǎ wǔ yí tí dé qǐ。
大槐宫中作蝼蚁,醒来闻此心豁喜。dà huái gōng zhōng zuò lóu yǐ,xǐng lái wén cǐ xīn huō xǐ。
芒鞋竹杖一弹指,三十六峰落眉尾。máng xié zhú zhàng yī dàn zhǐ,sān shí liù fēng luò méi wěi。
魏王岂是中秋死,玉骨犹存香迤逦。wèi wáng qǐ shì zhōng qiū sǐ,yù gǔ yóu cún xiāng yí lǐ。
八百年来觅只鹤,一举直上三万里。bā bǎi nián lái mì zhǐ hè,yī jǔ zhí shàng sān wàn lǐ。
半杯浇湿曾孙齿,幔亭遗事落人耳。bàn bēi jiāo shī céng sūn chǐ,màn tíng yí shì luò rén ěr。
新村渡头拽转蓬,寒猿声落青烟里。xīn cūn dù tóu zhuāi zhuǎn péng,hán yuán shēng luò qīng yān lǐ。
老松今已几年梢,毛竹于今复生米。lǎo sōng jīn yǐ jǐ nián shāo,máo zhú yú jīn fù shēng mǐ。
岩上无人花自红,幽鸟自鸣鸣自止。yán shàng wú rén huā zì hóng,yōu niǎo zì míng míng zì zhǐ。
笑将铁笛起清风,白云飞过看无踪。xiào jiāng tiě dí qǐ qīng fēng,bái yún fēi guò kàn wú zōng。
夜来月影挂梧桐,莓苔满地绿容容。yè lái yuè yǐng guà wú tóng,méi tái mǎn dì lǜ róng róng。
丹崖高处药炉空,洞前云深千万重。dān yá gāo chù yào lú kōng,dòng qián yún shēn qiān wàn zhòng。
我亦偶来还自去,一夜潇潇江上雨。wǒ yì ǒu lái hái zì qù,yī yè xiāo xiāo jiāng shàng yǔ。
飞廉怒作满空雪,天柱峰前飞柳絮。fēi lián nù zuò mǎn kōng xuě,tiān zhù fēng qián fēi liǔ xù。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

岸上酒旗舞,寒芜生秋风。àn shàng jiǔ qí wǔ,hán wú shēng qiū fēng。
谁家六七童,手持金芙蓉。shuí jiā liù qī tóng,shǒu chí jīn fú róng。

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

波心采莲女,流花近吾船。bō xīn cǎi lián nǚ,liú huā jìn wú chuán。
移船入芦荻,吹笛下晴川。yí chuán rù lú dí,chuī dí xià qíng chuān。

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

朝吸西风餐,夜弄明月舞。cháo xī xī fēng cān,yè nòng míng yuè wǔ。
万顷碧琉璃,下有玉清府。wàn qǐng bì liú lí,xià yǒu yù qīng fǔ。

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

黄昏杳无人,孤江但翠竹。huáng hūn yǎo wú rén,gū jiāng dàn cuì zhú。
惟有白鹭鸶,伴我舟中宿。wéi yǒu bái lù sī,bàn wǒ zhōu zhōng sù。

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

夜阑笙鹤鸣,银汀斗欲泻。yè lán shēng hè míng,yín tīng dòu yù xiè。
可怜舟中子,散发苍山下。kě lián zhōu zhōng zi,sàn fā cāng shān xià。

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

青山衔落日,白杨吐悲风。qīng shān xián luò rì,bái yáng tǔ bēi fēng。
欲觅玄真子,沧洲云蒙蒙。yù mì xuán zhēn zi,cāng zhōu yún méng méng。

九曲棹歌

白玉蟾

三十六峰真绝奇,一溪九曲碧涟漪。sān shí liù fēng zhēn jué qí,yī xī jiǔ qū bì lián yī。
白云遮眼不知处,谁道神仙在武夷。bái yún zhē yǎn bù zhī chù,shuí dào shén xiān zài wǔ yí。

九曲棹歌

白玉蟾

幔亭峰下泛仙船,洞口琼花锁翠烟。màn tíng fēng xià fàn xiān chuán,dòng kǒu qióng huā suǒ cuì yān。
一自魏王归绛阙,至今哀怨岭头猿。yī zì wèi wáng guī jiàng quē,zhì jīn āi yuàn lǐng tóu yuán。

九曲棹歌

白玉蟾

山下于今几代孙,当时箫鼓寂无闻。shān xià yú jīn jǐ dài sūn,dāng shí xiāo gǔ jì wú wén。
丹炉复尔生春草,玉女峰前空白云。dān lú fù ěr shēng chūn cǎo,yù nǚ fēng qián kōng bái yún。

九曲棹歌

白玉蟾

仙舟停棹架岩头,黄鹤归天今几秋。xiān zhōu tíng zhào jià yán tóu,huáng hè guī tiān jīn jǐ qiū。
满洞桃花人不见,一溪绿水为谁流。mǎn dòng táo huā rén bù jiàn,yī xī lǜ shuǐ wèi shuí liú。

九曲棹歌

白玉蟾

万顷秋光无著处,满潭清水莹青铜。wàn qǐng qiū guāng wú zhù chù,mǎn tán qīng shuǐ yíng qīng tóng。
金鸡叫落山头月,淡淡寒烟飒飒风。jīn jī jiào luò shān tóu yuè,dàn dàn hán yān sà sà fēng。

九曲棹歌

白玉蟾

闻道谁知铁笛声,石崖轰裂老龙惊。wén dào shuí zhī tiě dí shēng,shí yá hōng liè lǎo lóng jīng。
当年人已服丹去,千古荒亭秋草生。dāng nián rén yǐ fú dān qù,qiān gǔ huāng tíng qiū cǎo shēng。

九曲棹歌

白玉蟾

仙掌峰前仙子家,客来活火煮新茶。xiān zhǎng fēng qián xiān zi jiā,kè lái huó huǒ zhǔ xīn chá。
主人摇指青烟里,瀑布悬崖剪雪花。zhǔ rén yáo zhǐ qīng yān lǐ,pù bù xuán yá jiǎn xuě huā。

九曲棹歌

白玉蟾

寂寂秋烟锁碧湾,往年此地有禅关。jì jì qiū yān suǒ bì wān,wǎng nián cǐ dì yǒu chán guān。
水神移入龙宫去,一夜风雷吼万山。shuǐ shén yí rù lóng gōng qù,yī yè fēng léi hǒu wàn shān。

九曲棹歌

白玉蟾

几点沙鸥泛碧流,芦花两岸暮云愁。jǐ diǎn shā ōu fàn bì liú,lú huā liǎng àn mù yún chóu。
鼓楼岩下一声笛,惊落梧桐飞起秋。gǔ lóu yán xià yī shēng dí,jīng luò wú tóng fēi qǐ qiū。