古诗词

留别知郡职方杨员外

宋庠

予本草茅士,世无钟鼎荣。yǔ běn cǎo máo shì,shì wú zhōng dǐng róng。
在昔未胜冠,先畴弓冶倾。zài xī wèi shèng guān,xiān chóu gōng yě qīng。
茹荼滨十死,属纩存微生。rú tú bīn shí sǐ,shǔ kuàng cún wēi shēng。
分遂宁牛饭,谁希庄雁鸣。fēn suì níng niú fàn,shuí xī zhuāng yàn míng。
龙具泣妻子,练裙悲弟兄。lóng jù qì qī zi,liàn qún bēi dì xiōng。
慈诲断轲织,遗书开晏楹。cí huì duàn kē zhī,yí shū kāi yàn yíng。
感激侏儒饱,呻吟裘氏声。gǎn jī zhū rú bǎo,shēn yín qiú shì shēng。
下武纂丕构,协风翔四瀛。xià wǔ zuǎn pī gòu,xié fēng xiáng sì yíng。
纷驰贲丘帛,高竖当衢旌。fēn chí bēn qiū bó,gāo shù dāng qú jīng。
鸾翮不暇戢,骥材方自呈。luán hé bù xiá jí,jì cái fāng zì chéng。
车徒首燕路,冠盖溢秦京。chē tú shǒu yàn lù,guān gài yì qín jīng。
文章赵元叔,唇舌娄君卿。wén zhāng zhào yuán shū,chún shé lóu jūn qīng。
列邸曳裙入,群公交币迎。liè dǐ yè qún rù,qún gōng jiāo bì yíng。
仆尝不自料,奋迹希时英。pū cháng bù zì liào,fèn jì xī shí yīng。
弟子许都养,词人嗤老伧。dì zi xǔ dōu yǎng,cí rén chī lǎo cāng。
一旦褐衣召,千惭昆玉名。yī dàn hè yī zhào,qiān cán kūn yù míng。
安知轼蛙贱,但觉轩鸿轻。ān zhī shì wā jiàn,dàn jué xuān hóng qīng。
初命六百石,关掌列侯城。chū mìng liù bǎi shí,guān zhǎng liè hóu chéng。
居然懵操决,无术裨澄清。jū rán měng cāo jué,wú shù bì chéng qīng。
天炎屡来集,冤狱纷以盈。tiān yán lǚ lái jí,yuān yù fēn yǐ yíng。
诮让使台檄,流离民屋征。qiào ràng shǐ tái xí,liú lí mín wū zhēng。
结课谅无最,黜幽兹有萌。jié kè liàng wú zuì,chù yōu zī yǒu méng。
晚遘金闺彦,传瑞提千兵。wǎn gòu jīn guī yàn,chuán ruì tí qiān bīng。
为僚笃古义,赏善多新评。wèi liáo dǔ gǔ yì,shǎng shàn duō xīn píng。
坐则席函丈,出则车连衡。zuò zé xí hán zhàng,chū zé chē lián héng。
高论天人际,细略米盐争。gāo lùn tiān rén jì,xì lüè mǐ yán zhēng。
愚虑或窥管,嘉言兹报琼。yú lǜ huò kuī guǎn,jiā yán zī bào qióng。
赏音非易遇,旷古难为并。shǎng yīn fēi yì yù,kuàng gǔ nán wèi bìng。
严惠不世出,萧朱犹害成。yán huì bù shì chū,xiāo zhū yóu hài chéng。
何言末路日,独契后凋情。hé yán mò lù rì,dú qì hòu diāo qíng。
累洽帝图盛,思皇贤路平。lèi qià dì tú shèng,sī huáng xián lù píng。
愿言寄君子,始终同所营。yuàn yán jì jūn zi,shǐ zhōng tóng suǒ yíng。
宋庠

宋庠

宋安州安陆人,徙开封雍丘,初名郊,字伯庠,后改字公序。仁宗天圣二年进士第一。累迁翰林学士。宝元二年,除参知政事。与宰相吕夷简论事不合,出知扬州、郓州。复入参政,改枢密使。皇祐元年拜相。三年,为谏官包拯奏劾不戢子弟,无所建明,出知河南府。旋加使相,充枢密使,封莒国公。英宗即位,改封郑国公,请老致仕。与弟宋祁俱以文学名,时称“二宋”。读书至老不倦,善正讹谬。卒谥元宪。有《国语补音》、《宋元宪集》等。 宋庠的作品>>

猜您喜欢

漫成二绝

宋庠

日日开门避宠呼,舞骖飞盖共虚徐。rì rì kāi mén bì chǒng hū,wǔ cān fēi gài gòng xū xú。
昔人枉解痊秦痔,只得君王五乘车。xī rén wǎng jiě quán qín zhì,zhǐ dé jūn wáng wǔ chéng chē。

漫成二绝

宋庠

代故由来足纠纷,高才忧世强云云。dài gù yóu lái zú jiū fēn,gāo cái yōu shì qiáng yún yún。
太宗不用长沙傅,虚使群臣谥孝文。tài zōng bù yòng zhǎng shā fù,xū shǐ qún chén shì xiào wén。

绝句

宋庠

波环颍曲持竿石,云拥嵩岩鍊药炉。bō huán yǐng qū chí gān shí,yún yōng sōng yán liàn yào lú。
尽是他年归隐计,更凭猿鹤作前驱。jǐn shì tā nián guī yǐn jì,gèng píng yuán hè zuò qián qū。

次韵和吴侍郎和冲卿寄来诗二首

宋庠

解郡西归疾有痊,洛台分籍养高贤。jiě jùn xī guī jí yǒu quán,luò tái fēn jí yǎng gāo xián。
逍遥莫道无推重,云外传呼拜表天。xiāo yáo mò dào wú tuī zhòng,yún wài chuán hū bài biǎo tiān。

次韵和吴侍郎和冲卿寄来诗二首

宋庠

暂息尘机不为年,高风聊借九区传。zàn xī chén jī bù wèi nián,gāo fēng liáo jiè jiǔ qū chuán。
周聃汉朔谁能测,且作清时吏隐仙。zhōu dān hàn shuò shuí néng cè,qiě zuò qīng shí lì yǐn xiān。

时余不得预会戏成二韵

宋庠

笔阵谈锋醉幕天,遥知三俊共周旋。bǐ zhèn tán fēng zuì mù tiān,yáo zhī sān jùn gòng zhōu xuán。
据鞍旧将曾销髀,不得行间左执鞭。jù ān jiù jiāng céng xiāo bì,bù dé xíng jiān zuǒ zhí biān。

和中丞晏尚书忆谯涡二首

宋庠

谷浪如烟曲里深,使旗斋舫此幽寻。gǔ làng rú yān qū lǐ shēn,shǐ qí zhāi fǎng cǐ yōu xún。
不知鱼鸟思人否,曾费东山拥鼻吟。bù zhī yú niǎo sī rén fǒu,céng fèi dōng shān yōng bí yín。

和中丞晏尚书忆谯涡二首

宋庠

沿缘绿筱无穷岸,萦带香荷几曲溪。yán yuán lǜ xiǎo wú qióng àn,yíng dài xiāng hé jǐ qū xī。
可惜高秋真赏地,夕阳残月枉平西。kě xī gāo qiū zhēn shǎng dì,xī yáng cán yuè wǎng píng xī。

冬至夜斋中不寐遥想郊丘盛礼二首

宋庠

阳郊陪礼忽三年,目想坛觚切绛烟。yáng jiāo péi lǐ hū sān nián,mù xiǎng tán gū qiè jiàng yān。
今夕纤萝还不动,百神应到紫宫前。jīn xī xiān luó hái bù dòng,bǎi shén yīng dào zǐ gōng qián。

冬至夜斋中不寐遥想郊丘盛礼二首

宋庠

两扶天御陟圆丘,璧月珠星拂彩旒。liǎng fú tiān yù zhì yuán qiū,bì yuè zhū xīng fú cǎi liú。
谁识从官兴感夜,卧听寒柝宿扬州。shuí shí cóng guān xīng gǎn yè,wò tīng hán tuò sù yáng zhōu。

人日

宋庠

阳律初回七日春,谁将灵品占佳辰。yáng lǜ chū huí qī rì chūn,shuí jiāng líng pǐn zhàn jiā chén。
镂金剪彩空迎福,无奈牛羊已胜人。lòu jīn jiǎn cǎi kōng yíng fú,wú nài niú yáng yǐ shèng rén。

游广爱寺

宋庠

鹫宇岧峣轶翠霏,清秋香火绝尘机。jiù yǔ tiáo yáo yì cuì fēi,qīng qiū xiāng huǒ jué chén jī。
心明更接真空辨,应有天花满席飞。xīn míng gèng jiē zhēn kōng biàn,yīng yǒu tiān huā mǎn xí fēi。

和伯中

宋庠

香拨檀槽奉客杯,细音馀响碎琼瑰。xiāng bō tán cáo fèng kè bēi,xì yīn yú xiǎng suì qióng guī。
只应强作弦中误,且欲周郎一顾回。zhǐ yīng qiáng zuò xián zhōng wù,qiě yù zhōu láng yī gù huí。

正月十日作

宋庠

万里春晖荡晓空,芳心何处不融融。wàn lǐ chūn huī dàng xiǎo kōng,fāng xīn hé chù bù róng róng。
惟馀两鬓无情雪,最耐人间解冻风。wéi yú liǎng bìn wú qíng xuě,zuì nài rén jiān jiě dòng fēng。

正月十日作

宋庠

偶随和气上层台,河里风烟已暗开。ǒu suí hé qì shàng céng tái,hé lǐ fēng yān yǐ àn kāi。
空说虎牢天地险,不知春色过关来。kōng shuō hǔ láo tiān dì xiǎn,bù zhī chūn sè guò guān lái。