古诗词

季秋晓出题山光寺

宋庠

旦夕人语喧,泛舟北城曲。dàn xī rén yǔ xuān,fàn zhōu běi chéng qū。
十里望禅刹,飘若尘外躅。shí lǐ wàng chán shā,piāo ruò chén wài zhú。
是日秋宇高,清辉澹晨旭。shì rì qiū yǔ gāo,qīng huī dàn chén xù。
林风唱残蜩,泽稗下饥鹄。lín fēng chàng cán tiáo,zé bài xià jī gǔ。
野实迎露黄,川芜傲霜绿。yě shí yíng lù huáng,chuān wú ào shuāng lǜ。
循涯得微径,舍楫步幽麓。xún yá dé wēi jìng,shě jí bù yōu lù。
佛寺讶靓深,僧庐互重复。fú sì yà jìng shēn,sēng lú hù zhòng fù。
山气导真想,天香洗烦欲。shān qì dǎo zhēn xiǎng,tiān xiāng xǐ fán yù。
嗟余秉微尚,丘壑返初服。jiē yú bǐng wēi shàng,qiū hè fǎn chū fú。
失计蹈尘嚣,虚名玷缨毂。shī jì dǎo chén xiāo,xū míng diàn yīng gǔ。
妄排金马门,谬草紫泥牍。wàng pái jīn mǎ mén,miù cǎo zǐ ní dú。
温省专慎辞,中阶佐调餗。wēn shěng zhuān shèn cí,zhōng jiē zuǒ diào sù。
器偏固自倾,绠短良难续。qì piān gù zì qīng,gěng duǎn liáng nán xù。
何言一麾出,尚参九州牧。hé yán yī huī chū,shàng cān jiǔ zhōu mù。
恩深无后疵,颜腼有馀恧。ēn shēn wú hòu cī,yán miǎn yǒu yú nǜ。
孔训惩惮改,羲爻许频复。kǒng xùn chéng dàn gǎi,xī yáo xǔ pín fù。
朅来清净区,冀脱泥涂辱。qiè lái qīng jìng qū,jì tuō ní tú rǔ。
醉象或可调,藩羝悔前触。zuì xiàng huò kě diào,fān dī huǐ qián chù。
万缘自我空,至道非外勖。wàn yuán zì wǒ kōng,zhì dào fēi wài xù。
聊谨三载期,吾得事栖伏。liáo jǐn sān zài qī,wú dé shì qī fú。
宋庠

宋庠

宋安州安陆人,徙开封雍丘,初名郊,字伯庠,后改字公序。仁宗天圣二年进士第一。累迁翰林学士。宝元二年,除参知政事。与宰相吕夷简论事不合,出知扬州、郓州。复入参政,改枢密使。皇祐元年拜相。三年,为谏官包拯奏劾不戢子弟,无所建明,出知河南府。旋加使相,充枢密使,封莒国公。英宗即位,改封郑国公,请老致仕。与弟宋祁俱以文学名,时称“二宋”。读书至老不倦,善正讹谬。卒谥元宪。有《国语补音》、《宋元宪集》等。 宋庠的作品>>

猜您喜欢

照虚亭

宋庠

洛渠西北暮烟来,碧瓦朱轩压水开。luò qú xī běi mù yān lái,bì wǎ zhū xuān yā shuǐ kāi。
岸曲便容刳木艇,阶唇仍作钓鱼台。àn qū biàn róng kū mù tǐng,jiē chún réng zuò diào yú tái。

废园

宋庠

金谷苍茫旧里存,年年芳草怨王孙。jīn gǔ cāng máng jiù lǐ cún,nián nián fāng cǎo yuàn wáng sūn。
游人慎莫寻荒径,霜露沾衣似泪痕。yóu rén shèn mò xún huāng jìng,shuāng lù zhān yī shì lèi hén。

过紫嵩庵

宋庠

新结禅庵当小斋,见山何必上高台。xīn jié chán ān dāng xiǎo zhāi,jiàn shān hé bì shàng gāo tái。
嵩岩更似知音赏,雨罢先供翠色来。sōng yán gèng shì zhī yīn shǎng,yǔ bà xiān gōng cuì sè lái。

和谢酒

宋庠

腊脚春槽细溜香,一杯何幸得君尝。là jiǎo chūn cáo xì liū xiāng,yī bēi hé xìng dé jūn cháng。
十年离恨无销处,且付山公酩酊乡。shí nián lí hèn wú xiāo chù,qiě fù shān gōng mǐng dīng xiāng。

汴渠春望漕舟数十里

宋庠

虎眼春波溢宕沟,万艘衔尾饷中州。hǔ yǎn chūn bō yì dàng gōu,wàn sōu xián wěi xiǎng zhōng zhōu。
控淮引海无穷利,枉是滔滔本浊流。kòng huái yǐn hǎi wú qióng lì,wǎng shì tāo tāo běn zhuó liú。

屈原

宋庠

蜜勺琼浆荐羽卮,修门工祝俨相依。mì sháo qióng jiāng jiàn yǔ zhī,xiū mén gōng zhù yǎn xiāng yī。
蛾眉杂遝无穷乐,泽上迷魂底不归。é méi zá tà wú qióng lè,zé shàng mí hún dǐ bù guī。

屈原

宋庠

司命湘君各有情,九歌愁苦荐新声。sī mìng xiāng jūn gè yǒu qíng,jiǔ gē chóu kǔ jiàn xīn shēng。
如何不救沈江祸,枉解堂中许目成。rú hé bù jiù shěn jiāng huò,wǎng jiě táng zhōng xǔ mù chéng。

杂感

宋庠

从古忠贤困佞邪,区区尘册费长嗟。cóng gǔ zhōng xián kùn nìng xié,qū qū chén cè fèi zhǎng jiē。
谗人肉味知何似,豺虎刚嫌污齿牙。chán rén ròu wèi zhī hé shì,chái hǔ gāng xián wū chǐ yá。

杂感

宋庠

枉尺由来贱直寻,巧机愁杀汉川阴。wǎng chǐ yóu lái jiàn zhí xún,qiǎo jī chóu shā hàn chuān yīn。
莫将三四为朝暮,虚搅群狙喜怒心。mò jiāng sān sì wèi cháo mù,xū jiǎo qún jū xǐ nù xīn。

咏竹

宋庠

嵇阮生平忆共游,此君高节最凌秋。jī ruǎn shēng píng yì gòng yóu,cǐ jūn gāo jié zuì líng qiū。
儿童少作并门骑,千亩留封渭水侯。ér tóng shǎo zuò bìng mén qí,qiān mǔ liú fēng wèi shuǐ hóu。

冒雨出省示同舍

宋庠

簇云丝雨共凄迷,红日应衔苑树西。cù yún sī yǔ gòng qī mí,hóng rì yīng xián yuàn shù xī。
陌上绛涂深几许,羸骖无锦可障泥。mò shàng jiàng tú shēn jǐ xǔ,léi cān wú jǐn kě zhàng ní。

黄孝恭失官多作歌诗极于哀丽

宋庠

秃翁无版出无轩,清藻千章愬旧冤。tū wēng wú bǎn chū wú xuān,qīng zǎo qiān zhāng sù jiù yuān。
可惜骚人能设问,皇天终不答根源。kě xī sāo rén néng shè wèn,huáng tiān zhōng bù dá gēn yuán。

宿斋太一宫即事五首

宋庠

仙楼觚阙概云霓,奕奕威灵拥太禧。xiān lóu gū quē gài yún ní,yì yì wēi líng yōng tài xǐ。
海内兵销无伐国,牡荆闲偃汉宫旗。hǎi nèi bīng xiāo wú fá guó,mǔ jīng xián yǎn hàn gōng qí。

宿斋太一宫即事五首

宋庠

蹇产通天百尺台,岁祠三一羽旗开。jiǎn chǎn tōng tiān bǎi chǐ tái,suì cí sān yī yǔ qí kāi。
卧闻野雉宫前雊,应有神光坛上来。wò wén yě zhì gōng qián gòu,yīng yǒu shén guāng tán shàng lái。

宿斋太一宫即事五首

宋庠

宫垣宝势压灵鳌,䆗窱斋房宿幕高。gōng yuán bǎo shì yā líng áo,yǎo tiǎo zhāi fáng sù mù gāo。
倦枕不知秋已至,商音半夜入云璈。juàn zhěn bù zhī qiū yǐ zhì,shāng yīn bàn yè rù yún áo。