古诗词

次韵晁尧民黄鲁直苏子瞻同赋半

李之仪

耿耿万里心,振衣常夜半。gěng gěng wàn lǐ xīn,zhèn yī cháng yè bàn。
明星当户高,仰首每自叹。míng xīng dāng hù gāo,yǎng shǒu měi zì tàn。
是身固虚空,殆将等闲玩。shì shēn gù xū kōng,dài jiāng děng xián wán。
永怀一寸光,有之讵能散。yǒng huái yī cùn guāng,yǒu zhī jù néng sàn。
南山富蕨薇,采采宁待伴。nán shān fù jué wēi,cǎi cǎi níng dài bàn。
不愧郢中曲,谁报青玉案。bù kuì yǐng zhōng qū,shuí bào qīng yù àn。
千载北窗风,郑声何可乱。qiān zài běi chuāng fēng,zhèng shēng hé kě luàn。
子职若崎岖,垢指宁与盥。zi zhí ruò qí qū,gòu zhǐ níng yǔ guàn。
我惭老更拙,欲和知良难。wǒ cán lǎo gèng zhuō,yù hé zhī liáng nán。
但能袭馀尘,未易窥重关。dàn néng xí yú chén,wèi yì kuī zhòng guān。
路年与君俱,才此意少宽。lù nián yǔ jūn jù,cái cǐ yì shǎo kuān。
奈何舍我去,鸿鹄随骞抟。nài hé shě wǒ qù,hóng gǔ suí qiān tuán。
岑楼起肤寸,万仞始一拳。cén lóu qǐ fū cùn,wàn rèn shǐ yī quán。
知君未易量,愿君更加餐。zhī jūn wèi yì liàng,yuàn jūn gèng jiā cān。
亲发日益白,何以为亲欢。qīn fā rì yì bái,hé yǐ wèi qīn huān。
以义不以时,吾君正求贤。yǐ yì bù yǐ shí,wú jūn zhèng qiú xián。
只欠明光宫,峨峨望君冠。zhǐ qiàn míng guāng gōng,é é wàng jūn guān。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

壬辰春试终场王德循置酒登月阁邀丁希韩甚欢夜分方罢

李之仪

宝炷芬敷散瑞烟,月移花影上栏杆。bǎo zhù fēn fū sàn ruì yān,yuè yí huā yǐng shàng lán gān。
角声又报梅花弄,只恐归时夜更寒。jiǎo shēng yòu bào méi huā nòng,zhǐ kǒng guī shí yè gèng hán。

清明日净因庄早饭罢遂游洪福有怀巨载元确因致别约

李之仪

老禅期客煮园蔬,少憩西邻日转初。lǎo chán qī kè zhǔ yuán shū,shǎo qì xī lín rì zhuǎn chū。
万白千红好时节,断魂空付两龙驹。wàn bái qiān hóng hǎo shí jié,duàn hún kōng fù liǎng lóng jū。

清明日净因庄早饭罢遂游洪福有怀巨载元确因致别约

李之仪

忆寻春色过何郎,西寺传来墨有香。yì xún chūn sè guò hé láng,xī sì chuán lái mò yǒu xiāng。
安得蒹葭真倚玉,再邀花影上回廊。ān dé jiān jiā zhēn yǐ yù,zài yāo huā yǐng shàng huí láng。

同荣天和游石城

李之仪

树密山深镇雨凉,西州陈迹旧丹阳。shù mì shān shēn zhèn yǔ liáng,xī zhōu chén jì jiù dān yáng。
相逢莫话当时事,且约清心感妙香。xiāng féng mò huà dāng shí shì,qiě yuē qīng xīn gǎn miào xiāng。

谒钱公振李与几

李之仪

软火明窗一炷香,岁交时节夜来霜。ruǎn huǒ míng chuāng yī zhù xiāng,suì jiāo shí jié yè lái shuāng。
须知钱李饶风味,却愧巴歌污锦囊。xū zhī qián lǐ ráo fēng wèi,què kuì bā gē wū jǐn náng。

再过李钦之宅忆希武

李之仪

客窗孤被探深寒,一梦从来已六年。kè chuāng gū bèi tàn shēn hán,yī mèng cóng lái yǐ liù nián。
独有可人无复见,尊前旋笑尚依然。dú yǒu kě rén wú fù jiàn,zūn qián xuán xiào shàng yī rán。

题李仲山金影轩

李之仪

金影风光小洞天,蓝桥有路隔云烟。jīn yǐng fēng guāng xiǎo dòng tiān,lán qiáo yǒu lù gé yún yān。
玉壶叩尽应能语,早晚光明照座边。yù hú kòu jǐn yīng néng yǔ,zǎo wǎn guāng míng zhào zuò biān。

题黄檗泉

李之仪

住庵老子不复见,传法阿师追不回。zhù ān lǎo zi bù fù jiàn,chuán fǎ ā shī zhuī bù huí。
饮水能知大愚意,一拳真是打爷来。yǐn shuǐ néng zhī dà yú yì,yī quán zhēn shì dǎ yé lái。

和东坡赠岭上老人

李之仪

过眼崎岖等劫灰,到头荣悴本谁裁。guò yǎn qí qū děng jié huī,dào tóu róng cuì běn shuí cái。
须知此老心如铁,看尽行人几往回。xū zhī cǐ lǎo xīn rú tiě,kàn jǐn xíng rén jǐ wǎng huí。

大观四年春夏之交闲居无事触绪成咏得绝句五首

李之仪

檐间百啭已莺声,枕上千山尚未明。yán jiān bǎi zhuàn yǐ yīng shēng,zhěn shàng qiān shān shàng wèi míng。
老去只知难得睡,儿童何用报阴晴。lǎo qù zhǐ zhī nán dé shuì,ér tóng hé yòng bào yīn qíng。

大观四年春夏之交闲居无事触绪成咏得绝句五首

李之仪

身世低回不自期,个中消息更谁知。shēn shì dī huí bù zì qī,gè zhōng xiāo xī gèng shuí zhī。
江边折尽青青柳,才见云头月画眉。jiāng biān zhé jǐn qīng qīng liǔ,cái jiàn yún tóu yuè huà méi。

大观四年春夏之交闲居无事触绪成咏得绝句五首

李之仪

楸花落尽楝花繁,门巷人稀半是村。qiū huā luò jǐn liàn huā fán,mén xiàng rén xī bàn shì cūn。
好事凭谁消湿热,一帘疏雨下黄昏。hǎo shì píng shuí xiāo shī rè,yī lián shū yǔ xià huáng hūn。

大观四年春夏之交闲居无事触绪成咏得绝句五首

李之仪

庭前日转树交阴,坐上风来境自深。tíng qián rì zhuǎn shù jiāo yīn,zuò shàng fēng lái jìng zì shēn。
度曲已嗟千里客,听蝉已寄两头心。dù qū yǐ jiē qiān lǐ kè,tīng chán yǐ jì liǎng tóu xīn。

大观四年春夏之交闲居无事触绪成咏得绝句五首

李之仪

江南塞北遍曾游,一饭何方不可留。jiāng nán sāi běi biàn céng yóu,yī fàn hé fāng bù kě liú。
快箸旧尝便蛮耳,垂涎安得饫饘头。kuài zhù jiù cháng biàn mán ěr,chuí xián ān dé yù zhān tóu。

题柳氏园

李之仪

昔年车马绕芳丛,倒尽金缸卧醉红。xī nián chē mǎ rào fāng cóng,dào jǐn jīn gāng wò zuì hóng。
可惜秾华俱扫地,兔葵燕麦自春风。kě xī nóng huá jù sǎo dì,tù kuí yàn mài zì chūn fēng。