古诗词

赦到后雨遂大作

李之仪

昨夜闻有赦,今朝遂得雨。zuó yè wén yǒu shè,jīn cháo suì dé yǔ。
天泽随君恩,一洒遍寰宇。tiān zé suí jūn ēn,yī sǎ biàn huán yǔ。
彼玩尚逋诛,吾土久未还。bǐ wán shàng bū zhū,wú tǔ jiǔ wèi hái。
皇灵实神谋,剪复笑谈间。huáng líng shí shén móu,jiǎn fù xiào tán jiān。
峥嵘若化城,扫荡如破竹。zhēng róng ruò huà chéng,sǎo dàng rú pò zhú。
开田一百里,得土千万族。kāi tián yī bǎi lǐ,dé tǔ qiān wàn zú。
不雨三四月,垄亩犹烧畬。bù yǔ sān sì yuè,lǒng mǔ yóu shāo shē。
祷祈略无应,居哭行叹嗟。dǎo qí lüè wú yīng,jū kū xíng tàn jiē。
岂知有此待,城就师振旅。qǐ zhī yǒu cǐ dài,chéng jiù shī zhèn lǚ。
上不辍板筑,下不妨野处。shàng bù chuò bǎn zhù,xià bù fáng yě chù。
秋种盖未晚,及此壮者归。qiū zhǒng gài wèi wǎn,jí cǐ zhuàng zhě guī。
欢呼各著业,卖刀买耕犁。huān hū gè zhù yè,mài dāo mǎi gēng lí。
山头夜叱牛,山下妇亦斸。shān tóu yè chì niú,shān xià fù yì zhǔ。
老稚旦出耘,勤劳莫归宿。lǎo zhì dàn chū yún,qín láo mò guī sù。
待我土尽垦,俟尔日有馀。dài wǒ tǔ jǐn kěn,qí ěr rì yǒu yú。
归来笑相向,共乐生无虞。guī lái xiào xiāng xiàng,gòng lè shēng wú yú。
又闻赦书中,逋欠皆除免。yòu wén shè shū zhōng,bū qiàn jiē chú miǎn。
更放一年租,其细及移变。gèng fàng yī nián zū,qí xì jí yí biàn。
天公固爱我,吾君岂违天。tiān gōng gù ài wǒ,wú jūn qǐ wéi tiān。
乃知父子间,事事必关连。nǎi zhī fù zi jiān,shì shì bì guān lián。
野人语可书,使我喜不寐。yě rén yǔ kě shū,shǐ wǒ xǐ bù mèi。
谁谓彼无知,况欲迷向背。shuí wèi bǐ wú zhī,kuàng yù mí xiàng bèi。
我歌本民言,未愧中兴诗。wǒ gē běn mín yán,wèi kuì zhōng xīng shī。
闻者足以戒,可是辙趋时。wén zhě zú yǐ jiè,kě shì zhé qū shí。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

罢官后稍谢宾客十绝

李之仪

何须叹世鹿皮翁,得句真能发笑容。hé xū tàn shì lù pí wēng,dé jù zhēn néng fā xiào róng。
谁谓祖风无与寄,寸莛终愧触洪钟。shuí wèi zǔ fēng wú yǔ jì,cùn tíng zhōng kuì chù hóng zhōng。

次韵李方叔宋镇立秋五绝

李之仪

渡口人归月上钩,萧萧风叶荻花秋。dù kǒu rén guī yuè shàng gōu,xiāo xiāo fēng yè dí huā qiū。
因君指出诗人语,便向庭前欲买舟。yīn jūn zhǐ chū shī rén yǔ,biàn xiàng tíng qián yù mǎi zhōu。

次韵李方叔宋镇立秋五绝

李之仪

雨闇烟昏蔚不开,时时白鸟去还来。yǔ àn yān hūn wèi bù kāi,shí shí bái niǎo qù hái lái。
相逢都是江湖上,莫为人声却自猜。xiāng féng dōu shì jiāng hú shàng,mò wèi rén shēng què zì cāi。

次韵李方叔宋镇立秋五绝

李之仪

秋热春寒花不老,云浓日薄雨频收。qiū rè chūn hán huā bù lǎo,yún nóng rì báo yǔ pín shōu。
共言今岁鱼偏熟,旧网须教展一筹。gòng yán jīn suì yú piān shú,jiù wǎng xū jiào zhǎn yī chóu。

次韵李方叔宋镇立秋五绝

李之仪

捞虾摸蚬几回来,斗笠蓑衣安在哉。lāo xiā mō xiǎn jǐ huí lái,dòu lì suō yī ān zài zāi。
将谓此生缘已断,登临不觉眼重开。jiāng wèi cǐ shēng yuán yǐ duàn,dēng lín bù jué yǎn zhòng kāi。

次韵李方叔宋镇立秋五绝

李之仪

南北区区浪自催,不妨随遇且徘徊。nán běi qū qū làng zì cuī,bù fáng suí yù qiě pái huái。
鲈鱼白酒何须得,一醉端从好句来。lú yú bái jiǔ hé xū dé,yī zuì duān cóng hǎo jù lái。

初得马骑

李之仪

有两龙驹慰陆沈,四年河海每关心。yǒu liǎng lóng jū wèi lù shěn,sì nián hé hǎi měi guān xīn。
今朝款段聊乘兴,矍铄犹堪寄好音。jīn cháo kuǎn duàn liáo chéng xīng,jué shuò yóu kān jì hǎo yīn。

题朱砂汤

李之仪

忆同德曜涉歊蒸,欲濯汤池竟辍行。yì tóng dé yào shè xiāo zhēng,yù zhuó tāng chí jìng chuò xíng。
憔悴独来琴瑟变,满怀谁识泪纵横。qiáo cuì dú lái qín sè biàn,mǎn huái shuí shí lèi zòng héng。

石蟹

李之仪

泉泓石蟹如乌头,一种为类太微生。quán hóng shí xiè rú wū tóu,yī zhǒng wèi lèi tài wēi shēng。
此地逢君宜见假,才方入手便横行。cǐ dì féng jūn yí jiàn jiǎ,cái fāng rù shǒu biàn héng xíng。

再次韵致君

李之仪

华清赐浴记当年,偶托荒山结胜缘。huá qīng cì yù jì dāng nián,ǒu tuō huāng shān jié shèng yuán。
未必兴衰异今昔,曾经天女卸金钿。wèi bì xīng shuāi yì jīn xī,céng jīng tiān nǚ xiè jīn diàn。

得延之书书尾戏答

李之仪

齿豁童头老可憎,艰难相值历何曾。chǐ huō tóng tóu lǎo kě zēng,jiān nán xiāng zhí lì hé céng。
吹箫问渡愧未达,终有心头一点蝇。chuī xiāo wèn dù kuì wèi dá,zhōng yǒu xīn tóu yī diǎn yíng。

卞忠烈公墓

李之仪

丛篁灌木丽霜晴,忠孝岩岩父子名。cóng huáng guàn mù lì shuāng qíng,zhōng xiào yán yán fù zi míng。
举扇西风虽自洁,受遗不至亦何情。jǔ shàn xī fēng suī zì jié,shòu yí bù zhì yì hé qíng。

冶城

李之仪

冶城昔是王公宅,鹊噪乌啼异昔时。yě chéng xī shì wáng gōng zhái,què zào wū tí yì xī shí。
不见犊车催麈尾,莫年惆怅蔡家儿。bù jiàn dú chē cuī zhǔ wěi,mò nián chóu chàng cài jiā ér。

宿天禧因书壁间

李之仪

月堕风林夜已深,寒衾展转不能禁。yuè duò fēng lín yè yǐ shēn,hán qīn zhǎn zhuǎn bù néng jìn。
一番过眼知何处,惟有孤灯识此心。yī fān guò yǎn zhī hé chù,wéi yǒu gū dēng shí cǐ xīn。

正上人求书

李之仪

火灭窗晴冷似冰,随时活计自修行。huǒ miè chuāng qíng lěng shì bīng,suí shí huó jì zì xiū xíng。
客来若问真消息,只有观音自证明。kè lái ruò wèn zhēn xiāo xī,zhǐ yǒu guān yīn zì zhèng míng。